1 00:00:00,960 --> 00:00:03,616 Khi mới là một đứa bé 5 tuổi, mắt xanh, mũm mĩm, 2 00:00:03,640 --> 00:00:06,760 lần đầu tiên tôi cùng gia đình tham gia đám đông biểu tình. 3 00:00:07,840 --> 00:00:09,960 Mẹ bắt tôi để lại búp bê trong xe tải. 4 00:00:10,800 --> 00:00:13,896 Tôi đứng ở góc phố, trong cái thời tiết ẩm ướt vô cùng của Kansas, 5 00:00:13,920 --> 00:00:15,990 xung quanh là hàng tá họ hàng, 6 00:00:15,990 --> 00:00:18,910 cầm trong đôi bàn tay bé nhỏ tấm biểu ngữ đầu tiên trong đời 7 00:00:18,910 --> 00:00:20,770 mà tôi lúc đó còn chưa hiểu nó viết gì, 8 00:00:20,770 --> 00:00:22,640 "Bọn đồng tính đáng chết!" 9 00:00:23,120 --> 00:00:24,320 Mọi thứ bắt đầu từ đây. 10 00:00:24,810 --> 00:00:27,520 Việc biểu tình của chúng tôi nhanh chóng xảy ra hàng ngày 11 00:00:27,520 --> 00:00:29,236 và trở thành một hiện tượng quốc tế, 12 00:00:29,240 --> 00:00:31,410 và là thành viên của Nhà thờ thánh Westboro 13 00:00:31,720 --> 00:00:34,856 tôi trở thành một chủ chốt trong dòng biểu tình khắp cả nước. 14 00:00:34,880 --> 00:00:37,446 Công việc và cuộc sống đi phản đối người đồng tính 15 00:00:37,446 --> 00:00:38,656 tôi biết, 16 00:00:38,680 --> 00:00:40,336 kết thúc sau 20 năm, 17 00:00:40,360 --> 00:00:42,856 là do những người lạ gặp trên Twitter 18 00:00:42,880 --> 00:00:45,560 những người đã chỉ cho tôi về sức mạnh của sự gắn kết. 19 00:00:47,280 --> 00:00:48,496 Trong gia đình tôi, 20 00:00:48,520 --> 00:00:49,910 cuộc sống được định hình sẵn 21 00:00:49,910 --> 00:00:52,200 như một cuộc đấu tranh luân hồi giữa thiện và ác 22 00:00:52,200 --> 00:00:54,776 Cái thiện là giáo hội và những thành viên của hội, 23 00:00:54,800 --> 00:00:56,720 còn những người khác đều xấu xa hết. 24 00:00:57,880 --> 00:00:59,070 Giáo hội có những điều 25 00:00:59,070 --> 00:01:01,300 mà thường xuyên khiến chúng tôi cảm thấy xa lạ 26 00:01:01,300 --> 00:01:02,446 với thế giới bình thường 27 00:01:02,446 --> 00:01:05,629 trong khi càng làm cho chúng tôi khác biệt với hiện thực hàng ngày. 28 00:01:05,640 --> 00:01:08,396 "Tạo nên sự khác biệt giữa minh bạch và mờ ám" 29 00:01:08,396 --> 00:01:09,600 trích kinh thánh, 30 00:01:09,600 --> 00:01:10,950 và chúng tôi đã làm như vậy. 31 00:01:10,950 --> 00:01:13,356 Từ những trận bóng chày cho đến những trận chiến, 32 00:01:13,356 --> 00:01:16,936 chúng tôi đi dọc đất nước với những biểu ngữ trong tay 33 00:01:16,960 --> 00:01:20,046 để chứng tỏ cho những người khác cái "mờ ám" chính xác là thế nào 34 00:01:20,046 --> 00:01:22,680 và lý do vì sao họ lại cứ nguyền rủa nhau. 35 00:01:23,440 --> 00:01:25,800 Đây chính là mục đích sống của tôi. 36 00:01:26,400 --> 00:01:29,190 Nó là cách duy nhất tôi có thể làm được điều gì đó tốt đẹp 37 00:01:29,190 --> 00:01:31,360 với thế giới nằm trong tay của quỷ Satan. 38 00:01:31,360 --> 00:01:33,336 Và giống như 10 người anh em của tôi, 39 00:01:33,360 --> 00:01:35,816 tôi thực sự tin rằng mình được dạy dỗ tận tình, 40 00:01:35,840 --> 00:01:39,360 và việc tôi trở thành tín đồ của Westboro là với một niềm đam mê đặc biệt. 41 00:01:40,000 --> 00:01:42,920 Năm 2009, cái nhiệt huyết đó đưa tôi đến với Twitter. 42 00:01:43,560 --> 00:01:45,976 Lúc đầu, những người mà tôi mới gặp ở đấy 43 00:01:46,000 --> 00:01:48,060 tôi vốn biết cũng không mấy thân thiện. 44 00:01:48,060 --> 00:01:51,196 Bọn họ cũng giống như đám người hò hét la lối trong đám biểu tình, 45 00:01:51,196 --> 00:01:53,446 mà từ nhỏ tôi đã từng trông thấy. 46 00:01:53,446 --> 00:01:55,896 Nhưng khi rơi vào tình huống đó, 47 00:01:55,920 --> 00:01:58,256 tôi bỗng thấy không quen thuộc. 48 00:01:58,280 --> 00:02:02,936 Như thể có ai đó nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường và giận dữ 49 00:02:02,960 --> 00:02:05,420 tôi đã đáp lại với một vài lời trong kinh thánh, 50 00:02:05,420 --> 00:02:07,120 từ văn hóa phổ thông 51 00:02:07,120 --> 00:02:08,320 và với gương mặt niềm nở. 52 00:02:09,479 --> 00:02:13,616 Họ lúc đó đương nhiên đã bối rối và lấy làm lạ 53 00:02:13,640 --> 00:02:15,700 nhưng sau đó một cuộc tranh luận diễn ra. 54 00:02:16,120 --> 00:02:17,716 Và như những người bình thường, 55 00:02:17,716 --> 00:02:19,720 cả hai bên đều thực sự tò mò về nhau. 56 00:02:20,360 --> 00:02:22,280 Vậy tại sao từ trước đến nay 57 00:02:22,280 --> 00:02:25,280 lại có những kết luận tiêu cực như vậy về thế giới? 58 00:02:25,280 --> 00:02:27,890 Đôi khi cuộc trò chuyện cũng xảy ra trong cả đời thực. 59 00:02:28,070 --> 00:02:30,186 Những người mà tôi trò chuyện trên Twitter 60 00:02:30,186 --> 00:02:32,596 đã tới chỗ của dòng người biểu tình chỉ để gặp tôi 61 00:02:32,596 --> 00:02:35,480 khi tôi biểu tình chống đối chính tại thành phố nơi họ sống. 62 00:02:35,480 --> 00:02:37,520 Và có một người như thế tên là David. 63 00:02:37,520 --> 00:02:39,960 Anh ta có một trang cá nhân tên là "jewlicious" 64 00:02:40,800 --> 00:02:44,006 và sau vài tháng tranh luận nảy lửa nhưng vẫn thân thiện trên mạng 65 00:02:44,006 --> 00:02:47,090 anh ta quyết định đến gặp tôi ở một đám biểu tình ở New Orleans. 66 00:02:47,090 --> 00:02:48,830 Anh ta mang cho tôi món tráng miệng 67 00:02:48,830 --> 00:02:50,990 kiểu Trung Đông từ Jerusalem, nơi anh ta sống 68 00:02:50,990 --> 00:02:53,036 và tôi mang cho anh ta một ít socola kosher 69 00:02:53,036 --> 00:02:55,606 trong khi cầm một bảng ngữ "Chúa ghét người Do Thái". 70 00:02:55,606 --> 00:02:57,016 (Cười) 71 00:02:57,040 --> 00:02:59,416 Không có sự nhầm lẫn nào về vị trí của chúng tôi, 72 00:02:59,416 --> 00:03:02,280 nhưng ranh giới giữa bạn bè và kẻ thù cứ mờ dần. 73 00:03:02,650 --> 00:03:05,500 Chúng tôi ban đầu chỉ coi nhau như những người bình thường, 74 00:03:05,500 --> 00:03:07,950 và điều đó đã thay đổi cách chúng tôi nói chuyện. 75 00:03:08,280 --> 00:03:09,290 Thật sự khá lâu 76 00:03:09,290 --> 00:03:13,080 trước khi những cuộc đối thoại bắt đầu gieo rắc sự hoài nghi trong tâm trí tôi. 77 00:03:13,080 --> 00:03:15,430 Bạn bè tôi trên Twitter phải mất nhiều thời gian 78 00:03:15,430 --> 00:03:17,016 để thấu hiểu đức tin về Westboro, 79 00:03:17,016 --> 00:03:18,786 và trong khi cố gắng hiểu điều đó, 80 00:03:18,786 --> 00:03:22,040 họ cũng nhận thấy sự thiếu kiên định mà tôi đã đánh mất lâu nay. 81 00:03:22,120 --> 00:03:25,016 Sao chúng ta lại áp đặt tội chết cho những người đồng tính 82 00:03:25,040 --> 00:03:28,600 khi mà chúa Jesus từng nói: "Tiên trách kỷ hậu trách nhân"? 83 00:03:29,040 --> 00:03:31,866 Sao chúng ta có thể vừa nói rằng mình yêu quý ông hàng xóm 84 00:03:31,866 --> 00:03:34,360 trong khi lại đang cầu Chúa trừng trị hắn ta? 85 00:03:35,880 --> 00:03:39,696 Thật ra mà nói, sự quan tâm mà những người lạ mặt trên mạng dành cho tôi 86 00:03:39,720 --> 00:03:41,440 bản thân nó cũng mâu thuẫn. 87 00:03:42,200 --> 00:03:43,616 Càng có lý do để chỉ ra rằng, 88 00:03:43,616 --> 00:03:47,110 con người, thực ra, không hẳn ai cũng xấu xa như điều tôi buộc phải tin. 89 00:03:48,200 --> 00:03:50,900 Tôi nhận ra những điều này như thức tỉnh cuộc đời mình. 90 00:03:50,900 --> 00:03:54,876 Một khi tôi nhận ra chúng ta không là kẻ phán xét cuối cho những sự thật tối thượng 91 00:03:54,876 --> 00:03:56,386 mà là chỉ là những người phàm, 92 00:03:56,386 --> 00:03:57,880 tôi không thể giả vờ được nữa. 93 00:03:58,440 --> 00:04:00,896 Tôi không thể thanh minh cho mọi hành động -- 94 00:04:00,920 --> 00:04:03,896 nhất là việc phi nhân tính như khi phá rối tại đám tang 95 00:04:03,920 --> 00:04:06,180 và vui mừng trước nỗi bất hạnh của người khác. 96 00:04:07,410 --> 00:04:09,816 Những điều này đã thay đổi cách nhìn nhận của tôi, 97 00:04:09,816 --> 00:04:12,306 làm giảm dần niềm tin của tôi vào giáo hội của mình, 98 00:04:12,306 --> 00:04:15,080 và dần tôi không còn có thể ở lại đó được nữa. 99 00:04:16,680 --> 00:04:20,959 Mặc dù hoàn toàn đau khổ và sợ hãi, nhưng tôi cũng rời Westboro vào năm 2012. 100 00:04:22,760 --> 00:04:24,656 Những ngày sau khi tôi bỏ đi, 101 00:04:24,680 --> 00:04:27,680 tôi vô cùng sợ hãi, chỉ muốn trốn tránh mọi thứ. 102 00:04:28,140 --> 00:04:30,576 Tôi muốn trốn tránh khỏi sự phán xét của gia đình, 103 00:04:30,600 --> 00:04:33,486 những người ảnh hưởng nhiều tới suy nghĩ và ý kiến của tôi 104 00:04:33,486 --> 00:04:35,760 chắc chắn sẽ chẳng buồn nói chuyện với tôi nữa. 105 00:04:36,210 --> 00:04:39,686 Và tôi rất muốn chạy trốn khỏi thế giới mà tôi đã chống lại từ quá lâu rồi 106 00:04:39,686 --> 00:04:42,616 khỏi những người mà chẳng có lý do gì chấp nhận tôi lần nữa 107 00:04:42,616 --> 00:04:44,660 sau cả quãng thời gian dài chống đối ấy. 108 00:04:45,600 --> 00:04:47,176 Nhưng, thật lạ, 109 00:04:47,200 --> 00:04:48,656 họ lại chấp nhận. 110 00:04:48,680 --> 00:04:51,980 Mọi người biết đến quá khứ của tôi qua những thông tin trên mạng 111 00:04:51,980 --> 00:04:54,456 qua hàng ngàn tin tweet và hàng trăm cuộc phỏng vấn, 112 00:04:54,480 --> 00:04:57,976 qua tất cả thông tin từ tin tức địa phương tới Chương trình Howard Stern 113 00:04:58,000 --> 00:05:00,600 nhưng có rất nhiều người mở lòng đón nhận tôi. 114 00:05:01,800 --> 00:05:04,426 Tôi gửi lời xin lỗi cho những lỗi lầm mà tôi đã gây ra, 115 00:05:04,426 --> 00:05:07,410 tuy nhiên một lời xin lỗi thì chẳng thể thay đổi được điều gì. 116 00:05:07,960 --> 00:05:10,866 Tất cả tôi có thể làm là cố gắng xây dựng một cuộc sống mới 117 00:05:10,866 --> 00:05:13,640 và tìm ra cách làm sao để sửa chữa những lỗi lầm. 118 00:05:14,560 --> 00:05:16,936 Ai cũng có lý khi hoài nghi về điều này, 119 00:05:16,960 --> 00:05:18,880 nhưng hầu hết lại không làm vậy. 120 00:05:18,880 --> 00:05:20,080 Và 121 00:05:20,680 --> 00:05:23,886 được chia sẻ câu chuyện của mình, thực sự còn đáng giá hơn 122 00:05:23,886 --> 00:05:26,336 sự tha thứ và tin tưởng. 123 00:05:26,360 --> 00:05:27,950 Tất cả đều khiến tôi bất ngờ. 124 00:05:28,520 --> 00:05:31,080 Tôi dành năm đầu xa nhà 125 00:05:32,480 --> 00:05:34,176 để đi cùng với em gái, 126 00:05:34,200 --> 00:05:35,760 nó chọn bỏ đi cùng tôi. 127 00:05:36,800 --> 00:05:38,766 Chúng tôi đã đi tới bước đường cùng, 128 00:05:38,766 --> 00:05:42,056 nhưng cả 2 đều rất bất ngờ khi đã tìm thấy tia hy vọng 129 00:05:42,080 --> 00:05:45,590 ở ngay chính những khu vực mà rất lâu trước đây chúng tôi từng hoạt động. 130 00:05:45,600 --> 00:05:47,856 Ông bạn "Jewlicious" trên Twitter 131 00:05:47,856 --> 00:05:48,736 David, 132 00:05:48,760 --> 00:05:52,496 mời tôi tham gia một nhóm người Do Thái ở Los Angeles. 133 00:05:52,520 --> 00:05:55,736 Chúng tôi ngủ lại nhà của một giáo sĩ dòng Hasidic, có vợ 134 00:05:55,760 --> 00:05:56,960 và 4 đứa con 135 00:05:57,490 --> 00:06:00,676 cũng chính là giáo sĩ Do Thái mà tôi đã từng phản đối 3 năm về trước 136 00:06:00,676 --> 00:06:02,640 với biểu ngữ "Lũ khốn giáo sĩ chúng mày" 137 00:06:04,920 --> 00:06:09,110 Chúng tôi đã dành hàng giờ nói chuyện về đạo lý, đạo Do Thái, về sự đời 138 00:06:09,110 --> 00:06:11,096 trong khi rửa bát và chuẩn bị bữa tối 139 00:06:11,120 --> 00:06:13,320 ở chính căn bếp của người Do Thái. 140 00:06:13,600 --> 00:06:15,160 Họ coi chúng tôi như người nhà. 141 00:06:15,640 --> 00:06:17,736 Đối xử rất chân tình 142 00:06:17,760 --> 00:06:20,160 và một lần nữa tôi thực sự không biết nói gì. 143 00:06:20,760 --> 00:06:24,816 Lúc đó tôi hoàn toàn bế tắc trong tâm tưởng, nhưng có một điều rất bất ngờ 144 00:06:24,816 --> 00:06:28,520 mà tôi nhận ra được trong suốt quãng thời gian đó cứ liên tục ám ảnh 145 00:06:28,520 --> 00:06:32,776 rằng việc loại bỏ những đánh giá hà khắc về người khác chỉ qua nhìn nhận bên ngoài 146 00:06:32,800 --> 00:06:36,720 thực sự rất nhẹ nhõm và thoải mái. 147 00:06:37,680 --> 00:06:40,400 Giờ tôi thấy mình cần học nhiều hơn. 148 00:06:41,040 --> 00:06:42,280 Học cách lắng nghe. 149 00:06:43,520 --> 00:06:49,006 Gần đây, tôi cứ suy nghĩ về những tác động tiêu cực tôi thấy trong xã hội này 150 00:06:49,006 --> 00:06:52,556 trước đây chính chúng cũng đã chi phối giáo hội của mình 151 00:06:53,560 --> 00:06:57,496 Chúng ta dung thứ và thay đổi nhiều hơn trước đây nhiều 152 00:06:57,520 --> 00:06:59,760 và vẫn ngày càng trở nên tách biệt. 153 00:07:00,440 --> 00:07:02,336 Ai cũng muốn những điều tốt đẹp như 154 00:07:02,360 --> 00:07:05,976 công lý, công bằng, tự do, danh dự, và thành công 155 00:07:06,000 --> 00:07:07,296 nhưng con đường mà ta chọn 156 00:07:07,320 --> 00:07:10,440 cũng giống như con đường mà 4 năm trước tôi đã chọn và từ bỏ. 157 00:07:11,360 --> 00:07:14,496 Thế giới được phân tách thành: chúng ta và họ, 158 00:07:14,520 --> 00:07:16,576 và chỉ khi từng trải đủ lâu với nhau 159 00:07:16,600 --> 00:07:18,840 ta mới có thể xóa bỏ cái rào cản đó. 160 00:07:19,840 --> 00:07:23,536 Chúng tôi xóa bỏ khái niệm quý tộc bất-rộng-lượng 161 00:07:23,560 --> 00:07:26,070 hoặc phân biệt chủng tộc ra khỏi 1/2 đất nước. 162 00:07:26,200 --> 00:07:29,850 Không còn sự khác biệt, không còn tính phức tạp, không còn lòng nhân đạo. 163 00:07:30,480 --> 00:07:34,296 Ngay cả khi cần được thông cảm, thấu hiểu 164 00:07:34,320 --> 00:07:36,256 dường như tất cả chỉ quan tâm đến chuyện 165 00:07:36,256 --> 00:07:38,480 ai thiệt ai hơn. 166 00:07:39,720 --> 00:07:41,216 Và khi tôi học được điều đó, 167 00:07:41,240 --> 00:07:44,776 chúng tôi không còn quan tâm đến sự thiệt hơn 168 00:07:44,800 --> 00:07:46,440 giữa mình với người khác nữa. 169 00:07:47,200 --> 00:07:49,000 Thỏa hiệp là tội đồ. 170 00:07:49,600 --> 00:07:52,650 Thậm chí chúng tôi còn còn hướng mục tiêu tới người của mình 171 00:07:52,650 --> 00:07:54,800 khi mà họ dám thắc mắc tới chính đảng. 172 00:07:54,800 --> 00:07:59,296 Con đường này đã dẫn tới tội ác, sả súng, phân biệt chủng tộc gay gắt 173 00:07:59,320 --> 00:08:00,920 và thậm chí cả bạo loạn nổ ra. 174 00:08:01,560 --> 00:08:03,616 Tôi vẫn nhớ rõ con đường bạo loạn này. 175 00:08:03,640 --> 00:08:06,380 Nó sẽ không dẫn đến bất cứ điều gì mà chúng ta muốn. 176 00:08:07,080 --> 00:08:10,080 Nhưng vẫn còn hy vọng rằng ta có thể thay đổi được điều này. 177 00:08:10,590 --> 00:08:12,200 Tin tốt là nó dễ thực hiện, 178 00:08:12,840 --> 00:08:15,060 còn tin xấu là thực hiện nó cũng khó khăn. 179 00:08:15,200 --> 00:08:19,160 Phải nói chuyện và lắng nghe những người mà ta không ưa. 180 00:08:20,040 --> 00:08:21,936 Điều này thường rất khó vì ta thường 181 00:08:21,960 --> 00:08:24,000 không đặt mình vào vị trí của người khác. 182 00:08:24,800 --> 00:08:27,376 Khó khăn vì chúng ta luôn nghĩ rằng 183 00:08:27,400 --> 00:08:30,576 mình luôn luôn đúng, 184 00:08:30,600 --> 00:08:32,159 trong mọi trường hợp. 185 00:08:32,919 --> 00:08:36,256 Khó khăn vì phải mở rộng lòng 186 00:08:36,280 --> 00:08:39,519 với những người mà thậm chí còn không thiện tình, coi thường mình. 187 00:08:39,600 --> 00:08:42,559 Mặc dù rất dễ để tỏ ra tử tế, 188 00:08:43,360 --> 00:08:45,716 nhưng bản thân chúng ta lại muốn không muốn vậy. 189 00:08:45,716 --> 00:08:46,976 Vậy thì đừng. 190 00:08:47,000 --> 00:08:51,456 Chính những người từ thù thành bạn mà tôi gặp trên Twitter, 191 00:08:51,480 --> 00:08:55,176 là lý do mà tôi hành động như vậy. 192 00:08:55,200 --> 00:08:57,860 Và một trường hợp cụ thể ở đây là chồng tôi, 193 00:08:57,860 --> 00:08:59,840 một người thấu hiểu và ga lăng. 194 00:09:00,800 --> 00:09:03,640 Cách chúng tôi nói chuyện cũng không có gì đặc biệt. 195 00:09:04,960 --> 00:09:07,490 Cái chính là ở cách xử lý của từng người ra sao. 196 00:09:08,080 --> 00:09:10,656 Mấy năm gần đây tôi cũng suy nghĩ về điều này 197 00:09:10,680 --> 00:09:13,536 và nhận ra 4 điều riêng biệt 198 00:09:13,560 --> 00:09:16,050 có thể biến những điều ta nói thành hiện thực. 199 00:09:17,000 --> 00:09:19,476 Tuy chỉ là những mẹo nhỏ nhưng lại có tác động lớn, 200 00:09:19,476 --> 00:09:23,660 và từ giờ tôi luôn tìm cách áp dụng chúng vào hầu hết những câu chuyện của mình. 201 00:09:24,240 --> 00:09:27,440 Đầu tiên: Đừng cho rằng mọi người có ý xấu 202 00:09:28,070 --> 00:09:29,746 Vì mấy bạn tôi trên Twitter nhận ra 203 00:09:29,746 --> 00:09:32,656 kể cả khi cách nói của tôi có mang ý hung hăng, hay xúc phạm 204 00:09:32,680 --> 00:09:35,576 thì tôi thật sự tin mình không làm gì sai cả. 205 00:09:35,600 --> 00:09:38,576 Việc cứ đăm đăm vào những ý nghĩ xấu, dường như ngay lập tức 206 00:09:38,600 --> 00:09:42,896 làm mất đi niềm tin vào những điều mà họ tin và tuân theo. 207 00:09:42,920 --> 00:09:45,226 Chúng ta quên mình cũng chỉ là người bình thường 208 00:09:45,226 --> 00:09:47,656 thông qua trải nghiệm mới tạo nên con người 209 00:09:47,680 --> 00:09:50,376 và khi gặp khó khăn đầu tiên 210 00:09:50,400 --> 00:09:54,000 lúc đó để vượt qua thực sự không dễ dàng gì. 211 00:09:54,800 --> 00:09:57,456 Nhưng khi ta lạc quan về mọi việc, 212 00:09:57,480 --> 00:10:00,480 ta thoải mái đầu óc hơn trong giao tiếp. 213 00:10:02,160 --> 00:10:05,000 Điều thứ 2 là: luôn đặt câu hỏi. 214 00:10:05,760 --> 00:10:08,636 Khi chúng ta kết thân với những người có tư tưởng khác mình, 215 00:10:08,636 --> 00:10:10,816 thắc mắc là cách thu ngắn khoảng cách 216 00:10:10,840 --> 00:10:12,640 giữa những khác biệt về quan điểm. 217 00:10:13,200 --> 00:10:16,856 Điều này vô cùng quan trọng, vì chúng ta không thể thuyết phục hiệu quả được 218 00:10:16,856 --> 00:10:19,480 nếu chính ta cũng không hiểu đối phương như thế nào 219 00:10:20,320 --> 00:10:24,440 và cũng quan trọng để nhận nhận ra những sai sót từ phía mình. 220 00:10:25,080 --> 00:10:27,536 Nhưng việc đặt câu hỏi cũng nhằm một mục đích nữa; 221 00:10:27,560 --> 00:10:30,270 đó là nó thể hiện rằng họ đang được chúng ta lắng nghe. 222 00:10:30,760 --> 00:10:32,490 Khi những người bạn Twitter của tôi 223 00:10:32,490 --> 00:10:34,916 dừng chỉ trích và bắt đầu đặt ra những câu hỏi, 224 00:10:34,916 --> 00:10:36,960 tôi tự thấy mình cũng không khác gì họ. 225 00:10:37,760 --> 00:10:40,716 Những câu hỏi của họ vừa cho tôi cơ hội được bày tỏ quan điểm, 226 00:10:40,716 --> 00:10:43,396 nhưng cũng vừa cho tôi có cơ hội được hỏi lại họ 227 00:10:43,396 --> 00:10:45,700 và chân thành đón nhận những câu trả lời. 228 00:10:45,880 --> 00:10:49,550 Điều đó đã thay đổi cơ bản tính chất của cuộc đối thoại giữa chúng tôi. 229 00:10:50,320 --> 00:10:52,120 Điều thứ ba là: Hãy bình tĩnh. 230 00:10:52,730 --> 00:10:55,276 Cái này thực sự cần luyện tập và phải thật kiên nhẫn, 231 00:10:55,276 --> 00:10:56,680 nhưng nó lại rất có tác động. 232 00:10:56,690 --> 00:11:01,200 Khi còn ở Westboro, tôi được dạy phải thờ ơ với hậu quả từ cách nói chuyện của mình 233 00:11:01,200 --> 00:11:04,376 Tôi đã nghĩ rằng sự thẳng thắn sẽ bù đắp cho sự khiếm nhã của mình 234 00:11:04,376 --> 00:11:08,226 từ lời cay nghiệt, lối nói trịnh thượng, những câu nói xúc phạm, và cắt ngang 235 00:11:08,226 --> 00:11:10,320 nhưng suy nghĩ đó hoàn toàn phản tác dụng. 236 00:11:10,960 --> 00:11:14,736 Lên giọng và nặng lời là điều ta thường làm khi rơi vào tình trạng căng thẳng, 237 00:11:14,760 --> 00:11:18,460 nhưng điều đó có xu hướng đưa câu chuyện tới một kết cục không mấy tốt đẹp 238 00:11:18,460 --> 00:11:20,600 hoặc là cực kỳ căng thẳng. 239 00:11:20,600 --> 00:11:23,856 Khi mới chỉ quen chồng tôi qua loa trên Twitter, 240 00:11:23,880 --> 00:11:26,736 câu chuyện chúng tôi nói thường khô khan và thẳng thắn, 241 00:11:26,760 --> 00:11:29,370 nhưng tôi và anh ấy luôn tìm cách để tránh căng thẳng. 242 00:11:29,370 --> 00:11:31,296 Bằng cách đổi chủ đề. 243 00:11:31,320 --> 00:11:34,076 Anh ấy thường kể chuyện cười hoặc kể về một cuốn sách hay 244 00:11:34,076 --> 00:11:36,760 hoặc tự nhận rút lui trong mỗi cuộc tranh luận. 245 00:11:37,420 --> 00:11:39,966 Biết rằng việc tranh luận sẽ chẳng bao giờ chấm dứt, 246 00:11:39,966 --> 00:11:43,060 chỉ là tạm dừng để ổn định lại mối quan hệ giữa chúng tôi. 247 00:11:43,480 --> 00:11:47,406 Mọi người thường than phiền việc giao tiếp qua mạng khiến con người ít thực tế hơn, 248 00:11:47,406 --> 00:11:51,330 nhưng điều đó cũng lợi rằng, việc giao tiếp qua mạng không mang tính trực diện. 249 00:11:51,680 --> 00:11:54,806 Chúng ta có khoảng cách thoải mái về thời gian và cả không gian 250 00:11:54,806 --> 00:11:57,640 với những người mà có ý kiến trái chiều với mình. 251 00:11:58,218 --> 00:11:59,980 Chúng ta có thể tận dụng điều này. 252 00:12:00,640 --> 00:12:03,652 Đó là thay vì bạo lực, ta có thể dừng nói chuyện, thư thả, 253 00:12:03,992 --> 00:12:05,854 chuyển chủ đề hoặc không nói nữa, 254 00:12:06,094 --> 00:12:08,790 và bắt đầu lại bất cứ khi nào ta muốn. 255 00:12:10,430 --> 00:12:12,340 Và cuối cùng là ... 256 00:12:12,590 --> 00:12:14,950 hãy tạo nên những cuộc tranh luận. 257 00:12:16,310 --> 00:12:17,840 Điều này có vẻ như quá rõ ràng, 258 00:12:17,840 --> 00:12:20,816 nhưng việc có một niềm tin mạnh mẽ đôi khi lại có tác hại rằng 259 00:12:20,816 --> 00:12:25,724 chúng ta vẫn hay tự đề cao quá vai trò của cá nhân 260 00:12:26,088 --> 00:12:29,364 rằng đó là điều hiển nhiên và quá rõ ràng chẳng còn gì phải bàn cãi, 261 00:12:29,444 --> 00:12:31,370 hay phải tranh luận về nó nữa 262 00:12:32,150 --> 00:12:34,676 nếu như ai không biết điều đó, thì đấy là lỗi của họ 263 00:12:34,676 --> 00:12:37,026 việc của mình không phải là dạy họ biết điều đó. 264 00:12:37,136 --> 00:12:39,154 Nhưng nếu nó thực sự chỉ đơn giản như thế, 265 00:12:39,154 --> 00:12:41,590 thì chúng ta đã nhìn nhận mọi vấn đề giống nhau rồi. 266 00:12:41,590 --> 00:12:45,650 Và nếu không nhờ có những cuộc tranh luận với vài người bạn tốt bụng trên Twitter, 267 00:12:45,650 --> 00:12:49,676 thì có lẽ tôi đã không thể thay đổi cách nhìn nhận của mình về thế giới. 268 00:12:51,090 --> 00:12:53,664 Tất cả chúng ta đều là kết quả của quá trình giáo dục, 269 00:12:53,664 --> 00:12:55,980 và ta chỉ tin những cái mình đã trải qua. 270 00:12:56,600 --> 00:13:00,220 Chúng ta không thể hy vọng người khác tự dưng thay đổi suy nghĩ. 271 00:13:00,720 --> 00:13:02,074 Nếu muốn có sự thay đổi, 272 00:13:02,074 --> 00:13:04,010 ta phải chứng minh được điều đó. 273 00:13:05,570 --> 00:13:09,484 Những người bạn trên Twitter của tôi không hề từ bỏ niềm tin hay nguyên tắc của họ 274 00:13:09,494 --> 00:13:11,000 mà là sự khinh miệt. 275 00:13:11,120 --> 00:13:14,710 Không phải tràng dài những lý lẽ bào chữa đầy xúc phạm, 276 00:13:14,710 --> 00:13:19,026 mà họ hỏi thẳng thắn với sự chân thành và vui vẻ. 277 00:13:20,020 --> 00:13:22,200 Họ coi tôi như những người bình thường, 278 00:13:22,200 --> 00:13:24,366 và việc đó có ý nghĩa thay đổi được nhiều thứ 279 00:13:24,366 --> 00:13:27,616 hơn là 20 năm qua chỉ toàn xúc phạm, khinh miệt và bạo lực. 280 00:13:28,876 --> 00:13:32,490 Có những người tôi biết không có thời gian hay năng lực hay là sự kiên trì 281 00:13:32,490 --> 00:13:33,904 để gắn bó lâu dài như thế, 282 00:13:34,074 --> 00:13:36,500 nhưng việc kết nối với những người trái quan điểm, 283 00:13:36,500 --> 00:13:37,680 mặc dù khó khăn, 284 00:13:37,750 --> 00:13:40,600 nhưng đó là lựa chọn cho mỗi chúng ta. 285 00:13:41,460 --> 00:13:44,910 Và tôi thực sự tin rằng chúng ta có thể làm được những điều khó khăn, 286 00:13:45,180 --> 00:13:48,846 không chỉ để cho họ thôi đâu, mà còn cho chính chúng ta và tương lai sau này. 287 00:13:48,908 --> 00:13:50,962 Gia tăng mâu thuẫn và khinh miệt 288 00:13:50,962 --> 00:13:52,798 không phải là điều chúng ta mong muốn 289 00:13:52,798 --> 00:13:55,864 cho chính mình, cho đất nước mình, hay cho con cháu của chúng ta. 290 00:13:57,324 --> 00:14:00,840 Vài tuần trước khi rời Westboro, mẹ tôi đã nói rằng, 291 00:14:01,878 --> 00:14:03,264 khi mà tôi tuyệt vọng nhất 292 00:14:03,424 --> 00:14:06,070 thì gia đình luôn là nơi để trở về. 293 00:14:06,960 --> 00:14:09,450 Những người mà tôi yêu thương bằng cả trái tim mình 294 00:14:09,450 --> 00:14:12,714 ngay trước cả khi tôi là cái đứa bé 5 tuổi mũm mĩm 295 00:14:12,714 --> 00:14:16,420 đứng trong hàng người biểu tình, cầm cái biểu ngữ mà không biết nó viết gì đó. 296 00:14:16,420 --> 00:14:17,170 Bà nói, 297 00:14:17,424 --> 00:14:21,190 "Con chỉ là một người bình thường thôi, con yêu ạ". 298 00:14:21,914 --> 00:14:23,984 Bà luôn bảo tôi phải khiêm nhường -- 299 00:14:23,984 --> 00:14:27,260 không thắc mắc mà hãy tin vào Chúa trời và những người lớn tuổi. 300 00:14:27,924 --> 00:14:31,004 Nhưng với tôi, bà đã bỏ qua một bức tranh còn lớn hơn 301 00:14:31,694 --> 00:14:33,780 rằng tất cả đều chỉ là người trần mắt thịt. 302 00:14:34,144 --> 00:14:37,174 Nhưng con người được dẫn lối bởi chân lý cơ bản nhất, 303 00:14:37,174 --> 00:14:40,360 và chinh phục người khác bằng sự hào phóng và niềm trắc ẩn. 304 00:14:40,360 --> 00:14:42,656 Mỗi chúng ta đều là một phần của cộng đồng, 305 00:14:42,656 --> 00:14:45,586 một phần của nền văn hóa, và là một hạt nhân trong xã hội này. 306 00:14:45,956 --> 00:14:48,640 Kết thúc của cái vòng tròn thịnh nộ và oán hận bắt đầu 307 00:14:48,640 --> 00:14:55,426 với những ai không chấp nhận những điều tiêu cực như vậy. 308 00:14:55,886 --> 00:14:58,814 Vấn đề là chúng ta phải quyết định được, đã đến lúc bắt đầu. 309 00:14:59,094 --> 00:15:00,054 Xin cảm ơn. 310 00:15:00,104 --> 00:15:03,810 [Tiếng vỗ tay]