1 00:00:00,258 --> 00:00:03,166 Một số người cho rằng những bài nói của TED 2 00:00:03,190 --> 00:00:05,165 có khuôn mẫu chung: "Đứng trên thảm đỏ nói về điều gì đó" 3 00:00:05,189 --> 00:00:06,591 "Chia sẻ kỉ niệm tuổi thơ" 4 00:00:06,615 --> 00:00:08,622 " Tiết lộ bí mật thầm kín" 5 00:00:08,646 --> 00:00:11,417 "Kết thúc bằng lời kêu gọi hành động đầy ý nghĩa." 6 00:00:11,441 --> 00:00:12,591 Không phải. 7 00:00:12,615 --> 00:00:14,712 Một bài nói TED không chỉ đơn giản như vậy. 8 00:00:14,736 --> 00:00:16,725 Thực tế, nếu lạm dụng những cách này, 9 00:00:16,749 --> 00:00:20,892 bạn sẽ chỉ nói những điều sáo rỗng hoặc thao túng cảm xúc. 10 00:00:20,916 --> 00:00:24,796 Nhưng mọi bài nói nổi tiếng của TED đều có một điểm chung, 11 00:00:24,820 --> 00:00:27,499 và tôi muốn chia sẻ điều ấy với các bạn, 12 00:00:27,523 --> 00:00:30,198 vì suốt 12 năm qua, tôi đã có chỗ ngồi thuận lợi, 13 00:00:30,222 --> 00:00:34,961 lắng nghe hàng trăm diễn giả bậc thầy của TED, như những người này. 14 00:00:34,985 --> 00:00:37,422 Tôi đã giúp họ chuẩn bị bài nói cho giờ vàng, 15 00:00:37,446 --> 00:00:38,882 và trực tiếp học từ họ. 16 00:00:38,906 --> 00:00:41,232 những bí mật tạo nên bài nói tuyệt vời. 17 00:00:41,256 --> 00:00:44,026 Và dù cho các diễn giả và chủ đề của họ đều có vẻ 18 00:00:44,050 --> 00:00:45,201 hoàn toàn khác nhau, 19 00:00:45,225 --> 00:00:48,961 thực ra họ đều có một công thức chung. 20 00:00:49,318 --> 00:00:50,547 Và đó là 21 00:00:51,254 --> 00:00:53,865 Nhiệm vụ đầu tiên của một diễn giả 22 00:00:53,889 --> 00:00:58,476 là truyền tải vào tâm trí người nghe một món quà đặc biệt -- 23 00:00:58,500 --> 00:01:03,079 một vật thể lạ lẫm và đẹp đẽ mà chúng ta gọi là "Ý tưởng" 24 00:01:04,034 --> 00:01:05,369 Để tôi chỉ cho bạn điều đó. 25 00:01:05,393 --> 00:01:06,544 Đây là Haley. 26 00:01:06,568 --> 00:01:08,534 Cô ấy sắp diễn thuyết cho TED 27 00:01:08,558 --> 00:01:10,401 và rõ ràng cô ấy rất lo lắng. 28 00:01:10,425 --> 00:01:12,074 (Video) Diễn giả: Haley Van Dyck! 29 00:01:12,098 --> 00:01:15,098 (vỗ tay) 30 00:01:18,537 --> 00:01:20,373 Suốt khoảng thời gian 18 phút, 31 00:01:20,397 --> 00:01:24,361 1.200 người, hầu hết chưa bao giờ gặp nhau 32 00:01:24,385 --> 00:01:28,505 nhận ra rằng bộ não của họ bắt đầu liên kết với não Haley 33 00:01:28,529 --> 00:01:29,967 và với nhau. 34 00:01:29,991 --> 00:01:33,385 Họ gần như bắt đầu có chung một dạng sóng não 35 00:01:33,409 --> 00:01:36,275 Họ không chỉ có chung cảm xúc 36 00:01:36,299 --> 00:01:38,798 Mà thậm chí có gì đó đáng kinh ngạc hơn diễn ra. 37 00:01:38,822 --> 00:01:41,719 Hãy quan sát bộ não của Haley một chút. 38 00:01:42,190 --> 00:01:46,421 Có hàng tỉ nơ ron liên kết với nhau thành một mớ lộn xộn khó tưởng. 39 00:01:46,445 --> 00:01:48,252 Nhưng hãy để ngay đây, chỗ này -- 40 00:01:48,276 --> 00:01:51,037 một vài triệu tế bào liên kết với nhau 41 00:01:51,061 --> 00:01:54,500 để thể hiện môt ý tưởng duy nhất. 42 00:01:54,524 --> 00:01:58,564 Và kỳ diệu là, sự liên kết này cũng được hình thành cùng lúc 43 00:01:58,588 --> 00:02:01,666 trong não bộ của tất cả những người đang lắng nghe. 44 00:02:01,690 --> 00:02:03,850 Đúng vậy, chỉ trong vài phút, 45 00:02:03,874 --> 00:02:06,237 một liên kết với hàng triệu nơ ron 46 00:02:06,261 --> 00:02:09,046 được truyền tải tới 1200 bộ não 47 00:02:09,070 --> 00:02:12,199 chỉ bằng việc mọi người lắng nghe và quan sát khuôn mặt. 48 00:02:12,682 --> 00:02:15,491 Khoan đã --- vậy thì ý tưởng là gì cơ? 49 00:02:15,515 --> 00:02:18,999 Bạn có thể hiểu nó là một dạng thông tin 50 00:02:19,023 --> 00:02:22,411 giúp bạn hiểu và định hình thế giới. 51 00:02:22,435 --> 00:02:24,411 Ý tưởng rất đa dạng, đa kích thước, 52 00:02:24,435 --> 00:02:26,435 từ phức tạp và lý tính 53 00:02:26,459 --> 00:02:28,538 đến đơn giản và thẩm mỹ. 54 00:02:28,562 --> 00:02:31,435 Đây là một vài ví dụ được chia sẻ trên sân khấu TED. 55 00:02:31,816 --> 00:02:35,521 Ngài Ken Robinson -- óc sáng tạo là chìa khóa cho tương lai con trẻ. 56 00:02:35,545 --> 00:02:38,476 (Video) Ngài Ken Robinson: Tôi cho rằng óc sáng tạo 57 00:02:38,500 --> 00:02:41,601 giờ đây cũng quan trọng trong dạy học như việc đọc viết 58 00:02:41,625 --> 00:02:44,115 và nên được coi trọng như nhau. 59 00:02:44,139 --> 00:02:47,259 Chris Anderson: Elora Hardy - công trình làm từ tre rất đẹp. 60 00:02:47,283 --> 00:02:49,607 (Video) Elora Hardy: Tre mọc quanh ta, 61 00:02:49,631 --> 00:02:53,791 tre mạnh mẽ, tre tao nhã, tre vững vàng trước động đất. 62 00:02:53,815 --> 00:02:57,656 CA: Chimamanda Adichie -- một người không chỉ có một "nhãn mác". 63 00:02:57,680 --> 00:03:00,782 (Video) Chimamanda Adichie: Câu chuyện nhỏ tạo nên định kiến 64 00:03:00,806 --> 00:03:05,203 và vấn đề là không phải định kiến không chính xác, 65 00:03:05,227 --> 00:03:07,211 mà là chúng chưa hoàn chỉnh. 66 00:03:07,607 --> 00:03:09,821 CA: Não bộ bạn ngập tràn ý tưởng, 67 00:03:09,845 --> 00:03:11,196 và không chỉ ngẫu nhiên. 68 00:03:11,220 --> 00:03:13,426 Chúng liên kết với nhau chặt chẽ. 69 00:03:13,450 --> 00:03:16,355 Chúng chọn lọc và taọ nên một phức hợp kỳ diệu 70 00:03:16,379 --> 00:03:18,553 là thế giới quan cá nhân của bạn. 71 00:03:18,577 --> 00:03:20,863 Là hệ thống hoạt động của não bộ bạn. 72 00:03:20,887 --> 00:03:22,759 Là cách bạn định hình thế giới. 73 00:03:22,783 --> 00:03:26,568 Và chúng được hình thành từ hàng triệu các ý tưởng đơn lẻ 74 00:03:26,592 --> 00:03:30,061 Ví dụ, nếu một thành phần nhỏ trong thế giới quan của bạn 75 00:03:30,085 --> 00:03:32,911 nghĩ rằng mèo con thật đáng yêu, 76 00:03:32,935 --> 00:03:35,330 thì khi bạn nhìn thấy bức hình này, 77 00:03:35,354 --> 00:03:36,934 bạn sẽ phản ứng như thế này. 78 00:03:36,958 --> 00:03:39,035 Nhưng nếu một phần khác 79 00:03:39,059 --> 00:03:41,322 lại nghĩ loài báo rất nguy hiểm, 80 00:03:41,346 --> 00:03:42,591 rồi nhìn bức ảnh này, 81 00:03:42,615 --> 00:03:44,876 bạn sẽ phản ứng hơi khác một chút. 82 00:03:45,524 --> 00:03:47,112 Vì vậy, lý do 83 00:03:47,136 --> 00:03:51,049 ý tưởng tạo nên thế giới quan của bạn là trọng yếu khá rõ ràng. 84 00:03:51,073 --> 00:03:54,069 Chúng khiến bạn trở nên đáng tin hết mức có thể 85 00:03:54,093 --> 00:03:57,881 một chỉ dẫn đến thế giới thực đáng sợ nhưng tươi đẹp ngoài kia. 86 00:03:57,905 --> 00:04:01,652 Những người khác nhau có thế giới quan khác nhau. 87 00:04:02,198 --> 00:04:03,384 Ví dụ, 88 00:04:03,408 --> 00:04:07,246 Bạn phản ứng thế nào khi nhìn bức hình này: 89 00:04:07,919 --> 00:04:10,887 (Video) Dalia Mogahed: Bạn nghĩ gì khi nhìn tôi? 90 00:04:10,911 --> 00:04:15,353 "Một phụ nữ trung thực". "chuyên gia" hay thậm chí là "em gái"? 91 00:04:16,292 --> 00:04:20,111 hay là "bị áp bức","tẩy não", 92 00:04:20,135 --> 00:04:21,300 "một tên khủng bố"? 93 00:04:21,955 --> 00:04:23,349 CA: Dù bạn trả lời thế nào, 94 00:04:23,373 --> 00:04:26,770 có hàng triệu người ngoài kia sẽ phản ứng rất khác bạn. 95 00:04:26,794 --> 00:04:28,870 Đó là lý do ý tưởng quan trọng như vậy. 96 00:04:28,894 --> 00:04:32,572 Nếu như được truyền đạt đúng, chúng có khả năng thay đổi, mãi mãi, 97 00:04:32,596 --> 00:04:34,645 suy nghĩ của một người về thế giới, 98 00:04:34,669 --> 00:04:39,054 và định hình hành động của họ trong hiện tại và cả tương lai. 99 00:04:39,603 --> 00:04:43,484 Ý tưởng là nguồn lực mạnh mẽ nhất giúp hình thành văn hóa nhân loại. 100 00:04:43,508 --> 00:04:44,659 Nên nếu bạn công nhận 101 00:04:44,683 --> 00:04:47,413 rằng nhiệm vụ đầu tiên của diễn giả là xây dựng ý tưởng 102 00:04:47,437 --> 00:04:49,483 trong bộ não của thính giả, 103 00:04:49,507 --> 00:04:52,801 đây là bốn chỉ dẫn giúp bạn hoàn thành nhiệm vụ ấy: 104 00:04:52,825 --> 00:04:56,646 Một: giới hạn bài nói với duy nhất một ý chính. 105 00:04:57,157 --> 00:04:58,990 Ý tưởng là những thứ phức tạp; 106 00:04:59,014 --> 00:05:02,379 bạn phải cắt bớt nội dung để có thể tập trung 107 00:05:02,403 --> 00:05:05,156 vào một ý mà bạn tâm đắc nhất, 108 00:05:05,180 --> 00:05:08,814 và tự tạo cơ hội để bạn có thể diễn giải ý ấy một cách chính xác. 109 00:05:08,838 --> 00:05:12,591 Bạn phải nhắc đến bối cảnh, chia sẻ ví dụ, và mô tả thật sinh động. 110 00:05:12,615 --> 00:05:13,862 Hãy chọn một ý tưởng thôi, 111 00:05:13,886 --> 00:05:17,087 và biến nó thành cái sườn của toàn bộ bài diễn thuyết, 112 00:05:17,111 --> 00:05:20,589 để mọi thứ bạn đề cập đều liên kết với ý ấy bằng nhiều cách. 113 00:05:21,182 --> 00:05:24,557 Hai, cho khán giả lí do để lắng nghe. 114 00:05:25,523 --> 00:05:29,554 Trước khi bạn bắt đầu xây dựng ý tưởng trong đầu thính giả, 115 00:05:29,578 --> 00:05:31,983 bạn phải được họ cho phép làm điều ấy. 116 00:05:32,007 --> 00:05:33,840 Và công cụ chính để đạt được điều ấy? 117 00:05:34,181 --> 00:05:35,524 Sự tò mò. 118 00:05:35,548 --> 00:05:37,796 Khơi gợi sự tò mò của thính giả. 119 00:05:37,820 --> 00:05:40,041 Sử dụng những câu hỏi hấp dẫn, gợi tranh luận 120 00:05:40,065 --> 00:05:44,246 để làm rõ tại sao một điều gì đó vô nghĩa và cần giải thích. 121 00:05:44,698 --> 00:05:48,659 Nếu bạn gợi ra sự thiếu liên kết trong thế giới quan của một người, 122 00:05:48,683 --> 00:05:52,000 họ sẽ mong muốn được hàn gắn lỗ hổng kiến thức ấy. 123 00:05:52,024 --> 00:05:54,063 Và khi bạn đã thắp lên mong muốn ấy, 124 00:05:54,087 --> 00:05:57,371 việc bắt đầu xây dựng ý tưởng sẽ dễ dàng hơn nhiều. 125 00:05:58,032 --> 00:06:01,405 Ba, xây dựng ý tưởng, từng chút một, 126 00:06:01,429 --> 00:06:05,143 từ những khái niệm mà thính giả đã rõ. 127 00:06:05,167 --> 00:06:06,814 Bạn có thể dùng sức mạnh ngôn ngữ 128 00:06:06,838 --> 00:06:09,767 để kết nối những khái niệm có sẵn 129 00:06:09,791 --> 00:06:11,428 trong đầu của thính giả -- 130 00:06:11,452 --> 00:06:13,746 nhưng không phải ngôn ngữ của bạn, mà là của họ 131 00:06:13,770 --> 00:06:15,206 Bắt đầu từ điểm nhìn của họ. 132 00:06:15,230 --> 00:06:18,928 Diễn giả thường quên rằng rất nhiều thuật ngữ và khái niệm họ quen thuộc 133 00:06:18,952 --> 00:06:21,563 lại hoàn toàn xa lạ với thính giả. 134 00:06:21,587 --> 00:06:26,761 Lúc này, ẩn dụ lại có vai trò cốt yếu trong việc giải thích mối liên kết này, 135 00:06:26,785 --> 00:06:30,459 vì chúng làm rõ trạng thái lý tưởng của luận điểm, 136 00:06:30,483 --> 00:06:33,991 dựa trên những ý tưởng mà thính giả đã hiểu. 137 00:06:34,015 --> 00:06:36,000 Ví dụ, khi Jennier Khahn 138 00:06:36,024 --> 00:06:39,673 muốn giải thích một công nghệ sinh học mới lạ tên CRISPR, 139 00:06:39,697 --> 00:06:41,983 cô nói: "Tựa như lần đầu tiên 140 00:06:42,007 --> 00:06:45,038 bạn dùng một chương trình soạn thảo văn bản để chỉnh sửa DNA. 141 00:06:45,062 --> 00:06:49,689 CRISPR cho phép bạn "cắt" và "dán" thông tin di truyền rất dễ dàng." 142 00:06:50,165 --> 00:06:54,443 Một lời giải thích sinh động như vậy sẽ tạo ra khoảnh khắc "aha!" rất thoả mãn 143 00:06:54,467 --> 00:06:56,800 ngay khi nó nhảy vào đúng vị trí của não bộ ta. 144 00:06:56,824 --> 00:07:00,744 Vì vậy, việc thử diễn thuyết với một người bạn đáng tin rất quan trọng, 145 00:07:00,768 --> 00:07:03,372 và tìm ra những điểm mà họ còn mơ hồ. 146 00:07:03,396 --> 00:07:05,704 Bốn, đây là lời khuyên cuối cùng: 147 00:07:05,728 --> 00:07:08,505 Khiến ý tưởng của bạn đáng được chia sẻ. 148 00:07:09,242 --> 00:07:11,895 Nói cách khác, tự hỏi bản thân bạn câu hỏi: 149 00:07:11,919 --> 00:07:13,737 "Ý tưởng này sẽ có lợi với ai?" 150 00:07:14,489 --> 00:07:17,450 Và tôi muốn bạn phải thành thật khi trả lời. 151 00:07:17,474 --> 00:07:20,386 Nếu ý tưởng ấy chỉ phục vụ bạn hay tổ chức của bạn, 152 00:07:20,410 --> 00:07:23,687 thì, tôi rất tiếc, nhưng chúng không cần phải được chia sẻ. 153 00:07:23,711 --> 00:07:25,822 Thính giả sẽ nhận ra ngay. 154 00:07:25,846 --> 00:07:28,528 Nhưng nếu bạn tin rằng ý tưởng ấy tiềm tàng khả năng 155 00:07:28,552 --> 00:07:30,450 thắp sáng một ngày của ai đó 156 00:07:30,474 --> 00:07:33,290 hoặc thay đổi quan điểm của ai đó theo hướng tích cực 157 00:07:33,314 --> 00:07:36,178 hoặc truyền cảm hứng cho ai đó thay đổi, 158 00:07:36,202 --> 00:07:39,822 thì bạn đã nắm được công thức cốt yếu của một bài diễn thuyết tuyệt vời, 159 00:07:39,846 --> 00:07:42,976 bài diễn thuyết có thể là món quà cho thính giả và tất cả chúng ta.