WEBVTT 00:00:00.835 --> 00:00:02.901 Tôi yêu thích một điều kỳ bí vĩ đại, 00:00:02.901 --> 00:00:07.313 và tôi bị cuốn hút bởi những bí ẩn khoa học chưa thể lý giải, 00:00:07.313 --> 00:00:09.271 có lẽ đó là sở thích cá nhân. 00:00:09.681 --> 00:00:11.539 Điều đó nói lên tính cách mỗi người, 00:00:11.539 --> 00:00:13.656 và tôi không thể dừng sự tò mò. NOTE Paragraph 00:00:14.186 --> 00:00:16.275 Điều bí ẩn đó là : 00:00:16.275 --> 00:00:19.710 Cái gì tạo nên mối quan hệ giữa não 00:00:19.710 --> 00:00:21.221 và sự trải nghiệm nhận thức, 00:00:21.221 --> 00:00:23.891 ví dụ trải nghiệm của bạn về vị socola 00:00:23.891 --> 00:00:25.665 hay về cảm xúc khi chạm vào nhung? NOTE Paragraph 00:00:26.805 --> 00:00:28.389 Ngày nay, bí ẩn này không mới. 00:00:28.999 --> 00:00:32.598 Năm 1868, Thomas Huxley viết 00:00:32.598 --> 00:00:37.892 "Việc một thứ kỳ diệu như ý thức của con người 00:00:37.892 --> 00:00:41.259 nảy sinh chỉ nhờ kích thích tế bào não 00:00:41.259 --> 00:00:43.325 cũng khó hiểu hệt như 00:00:43.325 --> 00:00:47.378 sự xuất hiện của thần đèn khi Aladdin cọ vào cây đèn." 00:00:49.268 --> 00:00:51.545 Huxley biết rằng hoạt động của não 00:00:51.545 --> 00:00:54.819 và những trải nghiệm ý thức có mối tương quan với nhau, 00:00:54.819 --> 00:00:56.978 nhưng ông không thể giải thích tại sao. 00:00:56.978 --> 00:01:00.299 Với khoa học lúc bấy giờ, đó là một bí ẩn. 00:01:00.299 --> 00:01:02.435 Rất nhiều năm kể từ thời của Huxley, 00:01:02.435 --> 00:01:05.801 khoa học đã phát hiện thêm nhiều điều về hoạt động của não, 00:01:05.801 --> 00:01:07.822 nhưng mối tương quan giữa hoạt động não 00:01:07.822 --> 00:01:10.910 và sự trải nghiệm nhận thức vẫn còn là một bí ẩn. NOTE Paragraph 00:01:10.910 --> 00:01:14.555 Tại sao? Tại sao lại có quá ít tiến độ về mặt này? 00:01:14.555 --> 00:01:19.414 Một số chuyên gia nghĩ rằng chúng ta không thể giải quyết vấn đề này 00:01:19.414 --> 00:01:23.213 bởi ta không đủ thông minh và thiếu những khái niệm cần thiết 00:01:23.883 --> 00:01:27.952 Chúng ta không mong những con khỉ giải quyết được những vấn đề cơ học lượng tử, 00:01:27.952 --> 00:01:32.117 và cũng giống như vậy, chúng ta không mong loài người giải quyết được vấn đề này. 00:01:32.527 --> 00:01:35.661 Nhưng tôi không đồng ý. Tôi lạc quan hơn. 00:01:35.661 --> 00:01:38.703 Tôi nghĩ chúng ta đơn thuần đang đặt ra một giả định hoàn toàn sai. 00:01:38.703 --> 00:01:42.209 Một khi chúng ta điều chỉnh lại thì có thể giải quyết được vấn đề. 00:01:42.209 --> 00:01:44.626 Nay tôi xin chia sẻ với bạn phép giả định đó là gì, 00:01:44.626 --> 00:01:47.384 tại sao nó sai, và sửa như thế nào. NOTE Paragraph 00:01:47.874 --> 00:01:49.568 Hãy bắt đầu với câu hỏi: 00:01:49.778 --> 00:01:52.866 Chúng ta có nhận thực tại một cách đúng đắn không? 00:01:52.866 --> 00:01:54.561 Tôi đang mở mắt 00:01:54.561 --> 00:01:59.498 và tôi có một trải nghiệm rằng có quả cà chua đỏ ở cách xa 1m. 00:02:00.606 --> 00:02:03.849 kết quả là, tôi tin rằng trong thực tại, 00:02:03.849 --> 00:02:06.491 có một quả cà chua đỏ ở cách 1m. 00:02:06.751 --> 00:02:11.615 Sau đó tôi nhắm mắt, và cái mà tôi cảm nhận chỉ còn là một vùng xám, 00:02:12.425 --> 00:02:17.591 nhưng liệu trên thực tế, vẫn còn một quả cà chua ở cách xa 1m không? 00:02:18.361 --> 00:02:21.913 Tôi nghĩ thế, nhưng liệu tôi có thể sai không? 00:02:21.913 --> 00:02:26.511 Liệu tôi đang có diễn giải sai về bản chất nhận thức của tôi không? NOTE Paragraph 00:02:27.351 --> 00:02:30.551 Trước đây chúng ta cũng đã từng diễn giải sai về nhận thức của mình. 00:02:30.551 --> 00:02:34.010 Chúng ta từng nghĩ Trái Đất phẳng, bởi trông nó giống như thế. 00:02:34.707 --> 00:02:37.586 Pythagorus đã phát hiện ra rằng chúng ta sai. 00:02:37.586 --> 00:02:41.598 Sau đó chúng ta nghĩ Trái Đất là trung tâm tĩnh của Vũ trụ, 00:02:41.603 --> 00:02:43.506 một lần nữa, vì nó trông giống như thế. 00:02:44.406 --> 00:02:49.312 Copernicus và Galileo lại khám phá ra rằng chúng ta sai. NOTE Paragraph 00:02:49.312 --> 00:02:53.400 Rồi Galileo tự hỏi liệu chúng ta có đang hiểu lầm những trải nghiệm của mình 00:02:53.400 --> 00:02:54.908 theo những cách khác nữa. 00:02:54.908 --> 00:02:59.917 Ông viết : "tôi nghĩ mùi, vị, màu sắc, v..v.. 00:02:59.917 --> 00:03:01.921 thuộc về nhận thức. 00:03:02.291 --> 00:03:08.043 Do đó nếu mọi sinh vật biết nhận thức biến mất, thì tất cả những tính chất đó cũng sẽ biến mất." NOTE Paragraph 00:03:08.955 --> 00:03:10.794 Hiện nay, đó là một phát biểu gây sốc. 00:03:11.184 --> 00:03:12.995 Nhưng Galileo có đúng không? 00:03:12.995 --> 00:03:17.593 Liệu ta có đang hiểu lầm một cách kinh khủng những trải nghiệm của mình? 00:03:17.593 --> 00:03:20.154 Khoa học hiện đại phải nói gì về điều đó? NOTE Paragraph 00:03:20.704 --> 00:03:25.928 Các nhà khoa học thần kinh cho ta biết khoảng một phần ba vỏ não 00:03:25.928 --> 00:03:27.786 tham gia vào chức năng thị lực. 00:03:27.786 --> 00:03:31.292 Khi bạn mở mắt và nhìn quanh căn phòng này, 00:03:31.292 --> 00:03:35.564 hàng tỷ nơ-ron và hàng nghìn tỷ khớp thần kinh tham gia. NOTE Paragraph 00:03:35.564 --> 00:03:37.172 Điều đó gây ngạc nhiên, 00:03:37.172 --> 00:03:39.813 vì trong cách hiểu của chúng ta về thị giác, 00:03:39.813 --> 00:03:42.650 chúng ta coi nó như một chiếc camera. 00:03:42.650 --> 00:03:46.590 Thị giác chỉ chụp lại hình ảnh của thực tại khách quan một cách nguyên bản. 00:03:46.590 --> 00:03:50.290 Đúng là có một phần của thị giác hoạt động giống như một chiếc camera: 00:03:50.290 --> 00:03:54.929 mắt có thấu kính hội tụ ảnh lên võng mạc sau mắt 00:03:54.929 --> 00:03:58.319 ở đó có 130 triệu tế bào cảm quang, 00:03:58.319 --> 00:04:02.219 cho nên mắt giống như chiếc máy ảnh có độ phân giải 130 megapixel. 00:04:02.219 --> 00:04:05.702 Nhưng điều đó chưa giải thích được việc hàng tỷ nơ-ron 00:04:05.702 --> 00:04:09.324 và hàng nghìn tỷ khớp thần kinh tham gia vào quá trình này. 00:04:09.324 --> 00:04:11.623 Những neuron đó đã làm gì? NOTE Paragraph 00:04:11.623 --> 00:04:15.830 Các nhà thần kinh học cho ta biết rằng chúng đang tạo ra, trong thời gian thực, 00:04:15.830 --> 00:04:20.160 tất cả hình dáng, vật thể, màu sắc và chuyển động mà chúng ta thấy. 00:04:20.160 --> 00:04:23.651 Chúng ta cảm thấy rằng bản thân đang chụp ảnh căn phòng như nó vốn có, 00:04:23.651 --> 00:04:27.226 nhưng thực ra, chúng ta chính là người dựng nên mọi thứ mà chúng ta thấy. 00:04:27.226 --> 00:04:30.407 Chúng ta không dựng nên cả thế giới trong một lúc. 00:04:30.407 --> 00:04:33.172 Chúng ta dựng nên những gì mình cần ở thời điểm hiện tại. NOTE Paragraph 00:04:33.542 --> 00:04:36.909 Hiện nay có rất nhiều minh chứng thú vị. 00:04:36.909 --> 00:04:38.720 về việc tự ta dựng nên những gì ta thấy. 00:04:38.720 --> 00:04:40.763 Tôi xin đưa ra 2 ví dụ. 00:04:40.763 --> 00:04:46.529 Ở ví dụ này, bạn nhìn thấy một số đĩa tròn đỏ bị cắt, 00:04:46.529 --> 00:04:49.470 nhưng nếu tôi hơi xoay các đĩa, 00:04:49.470 --> 00:04:54.207 đột nhiên, bạn nhìn thấy một khối 3 chiều nổi lên trên màn hình. 00:04:54.207 --> 00:04:57.040 lúc này, màn hình đương nhiên là phẳng, 00:04:57.040 --> 00:04:59.640 vậy khối 3 chiều mà bạn nhìn ra được 00:04:59.640 --> 00:05:02.617 là do bạn xây dựng nên. NOTE Paragraph 00:05:03.397 --> 00:05:05.310 Ở ví dụ tiếp theo, 00:05:05.310 --> 00:05:09.534 bạn nhìn thấy các thanh màu xanh phát sáng với những đường viền khá sắc nét 00:05:09.534 --> 00:05:12.718 đang chuyển động qua vùng các dấu chấm. 00:05:13.708 --> 00:05:16.845 Thực tế, chẳng có chấm nào di chuyển cả. 00:05:16.845 --> 00:05:21.466 Tất cả những gì tôi làm ở đây là thay đổi màu sắc của các dấu chấm 00:05:21.466 --> 00:05:23.927 từ xanh sang đen rồi từ đen sang xanh. 00:05:23.927 --> 00:05:25.761 Nhưng khi tôi làm nhanh 00:05:25.761 --> 00:05:29.476 Hệ thống quan sát của bạn sẽ tạo ra những thanh màu xanh phát sáng 00:05:29.476 --> 00:05:32.147 với đường nét rõ ràng và có chuyển động. 00:05:32.147 --> 00:05:34.817 Có rất nhiều ví dụ khác, nhưng đó là 2 ví dụ để nói rằng 00:05:34.817 --> 00:05:37.580 bạn xây dựng cái mà bạn nhìn thấy. NOTE Paragraph 00:05:37.580 --> 00:05:39.955 Nhưng các nhà nơ-ron học đi xa hơn. 00:05:41.395 --> 00:05:46.496 Họ nói rằng chúng ta xây dựng lại thực tế. 00:05:46.496 --> 00:05:50.722 Vậy, khi tôi có kinh nghiệm về việc mô tả một quả cà chua đỏ, 00:05:50.722 --> 00:05:54.855 kinh nghiệm đó là một sự xây dựng lại chính xác 00:05:54.855 --> 00:05:56.970 các thuộc tính của quả cà chua đỏ thật 00:05:56.970 --> 00:06:00.265 tồn tại thật, không hề phụ thuộc việc nhìn của tôi. NOTE Paragraph 00:06:01.595 --> 00:06:04.816 Tại sao các nhà nơ-ron học nói rằng chúng ta không xây dựng, 00:06:04.816 --> 00:06:06.696 mà là chúng ta xây dựng lại? 00:06:06.696 --> 00:06:09.227 Lý lẽ chung được đưa ra 00:06:09.227 --> 00:06:11.781 thường liên quan đến tiến hóa. 00:06:12.941 --> 00:06:15.380 Những tổ tiên chúng ta, người mà nhìn chính xác hơn, 00:06:15.380 --> 00:06:20.233 đã có một lợi thế cạnh tranh so với những người nhìn kém chính xác, 00:06:20.233 --> 00:06:22.989 do đó họ thuận lợi hơn trong việc truyền gen. 00:06:22.989 --> 00:06:26.380 Chúng ta là con cháu của những người biết nhìn chính xác hơn, 00:06:26.380 --> 00:06:29.149 do đó ta có thể tự tin rằng, trong trường hợp bình thường, 00:06:29.149 --> 00:06:31.680 nhận thức của chúng ta chính xác. 00:06:31.680 --> 00:06:35.375 Bạn thấy điều này trong sách giáo khoa. 00:06:35.375 --> 00:06:37.369 Ví dụ, một sách giáo khoa viết rằng: 00:06:37.369 --> 00:06:39.340 "Nói theo thuyết tiến hóa, 00:06:39.340 --> 00:06:43.383 thị giác rất hữu ích bởi nó rất chính xác." 00:06:43.383 --> 00:06:48.181 Vậy ý kiến này là: những nhận thức chính xác là nhận thức phù hợp hơn. 00:06:48.181 --> 00:06:50.325 Chúng cho bạn những lợi thế sinh tồn. NOTE Paragraph 00:06:50.325 --> 00:06:52.240 Ngày nay, điều này còn đúng không? 00:06:52.240 --> 00:06:54.899 Điều này có diễn tả đúng thuyết tiến hóa không? 00:06:54.899 --> 00:06:58.280 Trước hết, hãy nhìn vài ví dụ trong tự nhiên. NOTE Paragraph 00:06:58.800 --> 00:07:01.238 Loài bọ rùa ở Úc 00:07:01.238 --> 00:07:04.349 cánh có gợn, bóng loáng và nâu. 00:07:04.349 --> 00:07:06.694 Con cái không bay được. 00:07:06.694 --> 00:07:10.711 Con đực bay, đương nhiên để tìm bạn tình. 00:07:10.711 --> 00:07:14.659 Khi tìm được bạn tình, con đực đậu xuống và giao phối. 00:07:14.659 --> 00:07:17.130 Có một loài khác ở vùng hẻo lánh, 00:07:17.130 --> 00:07:18.464 người Homo sapiens. 00:07:18.464 --> 00:07:21.531 Quý ông loài này có não khối 00:07:21.531 --> 00:07:25.479 được dùng để tìm bia lạnh. 00:07:25.889 --> 00:07:27.168 (Tiếng cười) 00:07:27.168 --> 00:07:29.542 Và khi tìm được thì nóc cho hết, 00:07:29.542 --> 00:07:32.932 và đôi khi ném chai ở vùng hẻo lánh này. 00:07:32.932 --> 00:07:37.180 Khi điều đó xảy ra, những chai cũng có gợn, bóng loáng, 00:07:37.180 --> 00:07:41.320 và chính cái bóng màu nâu lại kích thích các con bọ này. 00:07:42.772 --> 00:07:46.235 Các con đực này bu lại trên các chai và cố làm tình. 00:07:47.582 --> 00:07:50.369 Chúng không quan tâm đến những con bọ cái nữa. 00:07:50.369 --> 00:07:54.572 Đây là trường hợp kinh điển của con đực bỏ con cái để tìm cái chai. 00:07:54.572 --> 00:07:57.519 (Tiếng cười) (Vỗ tay) 00:07:59.402 --> 00:08:01.773 Lúc đó, loài bọ này gần như tuyệt chủng. 00:08:02.443 --> 00:08:06.752 Nước Úc đã phải thay mẫu mã chai để cứu loài bọ. 00:08:06.752 --> 00:08:09.752 (Tiếng cười) 00:08:09.752 --> 00:08:13.960 Các con đực đã tìm được chính xác các con cái, trong hàng ngàn, 00:08:13.960 --> 00:08:16.398 có thể tới hàng triệu năm. 00:08:16.398 --> 00:08:20.832 Giống như là chúng đã nhìn thấy đúng thực tế, nhưng thật ra đó chỉ là bề ngoài. 00:08:20.832 --> 00:08:23.689 Sự tiến hóa cho chúng một sự giải mã. 00:08:23.689 --> 00:08:28.425 Con cái là cái gì đó có gợn, bóng loáng và có màu nâu, 00:08:28.425 --> 00:08:30.701 càng lớn càng tốt. 00:08:30.701 --> 00:08:32.535 (Tiếng cười) 00:08:32.535 --> 00:08:37.375 Thậm chí khi đang bò trường trên chai, con đực cũng không thể nhận ra sai lầm. NOTE Paragraph 00:08:37.945 --> 00:08:41.590 Bây giờ bạn có thể nói, loài bọ, chắc chắn là chúng rất ngây ngô, 00:08:41.590 --> 00:08:43.448 nhưng loài có vú thì không. 00:08:43.448 --> 00:08:46.165 Loài có vú không bị lừa kiểu này đâu. 00:08:46.165 --> 00:08:52.178 Tôi sẽ không nói về nỗi đau này nữa, nhưng các bạn cũng rõ nó lắm rồi. (Cười) NOTE Paragraph 00:08:52.178 --> 00:08:55.336 Điều này nêu ra một câu hỏi kỹ thuật quan trọng: 00:08:55.336 --> 00:09:01.327 Chọn lựa tự nhiên ưu tiên cho sự nhận thức đúng về thực tế phải không? 00:09:01.877 --> 00:09:05.413 May mắn thay, chúng ta không phải mò mẫm và suy đoán; 00:09:05.413 --> 00:09:08.594 vì tiến hóa là một lý thuyết chính xác theo toán học. 00:09:08.594 --> 00:09:12.147 Chúng ta có thể dùng phương trình tiến hóa để kiểm tra điều đó. 00:09:12.147 --> 00:09:16.300 Chúng ta có thể có các sinh vật khác nhau cạnh tranh trong môi trường nhân tạo, 00:09:16.300 --> 00:09:18.253 sinh vật nào tồn tại và phát triển, 00:09:18.253 --> 00:09:21.806 chính là những sinh vật có hệ thống cảm giác thích hợp hơn. NOTE Paragraph 00:09:21.806 --> 00:09:25.891 Một khái niệm chính trong phương thức này là sự hợp lý. 00:09:25.891 --> 00:09:28.586 Hãy xem miếng thịt này: 00:09:29.956 --> 00:09:32.918 Miếng thịt có tác dụng gì để con vật có quyết định hợp lý? 00:09:33.438 --> 00:09:39.454 Đối với con sư tử đói đang tìm mồi, thịt thúc đẩy quyết định hợp lý. 00:09:40.179 --> 00:09:44.773 Đối với con sư tử no nê đang tìm bạn tình, thịt không thúc đẩy gì cả. 00:09:46.053 --> 00:09:49.924 Đối với con thỏ, trong mọi trường hợp, thịt không có tác động nào, 00:09:49.924 --> 00:09:54.048 vậy quyết định hợp lý phụ thuộc vào thực tế bên ngoài, đúng vậy, 00:09:54.048 --> 00:09:58.236 nhưng cũng còn phụ thuộc vào cơ thể, trạng thái và khả năng của con vật. 00:09:58.236 --> 00:10:01.789 Sự hợp lý không hoàn toàn là thực tế bên ngoài, 00:10:01.789 --> 00:10:05.272 nó là sự phù hợp giữa con vật và môi trường, không chỉ riêng môi trường, 00:10:05.272 --> 00:10:09.451 điều này được nói rõ ràng trong phương thức tiến hóa. NOTE Paragraph 00:10:09.451 --> 00:10:12.642 Vậy, trong phòng thí nghiệm của tôi, 00:10:12.642 --> 00:10:16.417 chúng tôi cho chạy thử hàng trăm ngàn mô phỏng tiến hóa 00:10:16.417 --> 00:10:19.482 với nhiều môi trường khác nhau được chọn ngẫu nhiên 00:10:19.482 --> 00:10:23.661 và ở đó, các sinh vật cạnh tranh nhau về nguồn thức ăn. 00:10:23.661 --> 00:10:27.980 Vài sinh vật thấy đầy đủ môi trường đó, 00:10:27.980 --> 00:10:29.869 vài loài khác chỉ thấy một phần, 00:10:29.869 --> 00:10:31.974 và một vài loài không được thấy gì , 00:10:31.974 --> 00:10:33.740 chỉ có được sự thích hợp. 00:10:34.240 --> 00:10:35.820 Nhóm nào thắng? NOTE Paragraph 00:10:36.290 --> 00:10:42.255 Tôi ghét phải nói điều đó với bạn, nhưng sự nhận thức thực tế bị bế tắt. 00:10:42.255 --> 00:10:44.164 Trong hầu hết mọi thí nghiệm, 00:10:44.164 --> 00:10:46.346 sinh vật không thấy thực tế 00:10:46.346 --> 00:10:48.436 nhưng chỉ nhận ra được sự phù hợp 00:10:48.436 --> 00:10:53.660 gây ra sự hủy diệt cho sinh vật biết nhận thức thực tế. 00:10:53.660 --> 00:10:58.250 Vậy, kết luận là, tiến hóa không ưu tiên nhận thức trực tiếp 00:10:58.250 --> 00:10:59.906 hoặc nhận thức chính xác. 00:10:59.906 --> 00:11:03.668 Những nhận thức thực tế này sẽ bế tắt. NOTE Paragraph 00:11:03.668 --> 00:11:05.688 Bây giờ, tuyệt chiêu là điều này. 00:11:05.688 --> 00:11:09.370 Làm sao mà việc không thấy chính xác thực tế 00:11:09.370 --> 00:11:11.190 lại cho ta thuận lợi để tồn tại? 00:11:11.190 --> 00:11:13.303 Điều này không phù hợp với trực giác. 00:11:13.303 --> 00:11:15.138 Nhưng, hãy nhớ lại con bọ Úc. 00:11:15.138 --> 00:11:18.899 Con bọ Úc tồn tại hàng ngàn, có thể hàng triệu năm, 00:11:18.899 --> 00:11:21.593 chỉ dùng trò đơn giản và giải mã. 00:11:21.593 --> 00:11:24.770 Điều mà phương thức tiến hóa nói cho chúng ta 00:11:24.770 --> 00:11:30.413 là tất cả sinh vật, kể cả chúng ta, đều ở trên cùng con thuyền như con bọ Úc. 00:11:30.413 --> 00:11:32.343 Ta không thấy thực tế như là chính nó. 00:11:32.343 --> 00:11:36.615 Chúng ta dùng trò đơn giản và giải mã để tồn tại. NOTE Paragraph 00:11:36.615 --> 00:11:38.635 Vẫn biết rằng, 00:11:38.635 --> 00:11:40.702 chúng ta cần trợ giúp của trực giác. 00:11:40.702 --> 00:11:45.485 Làm thế nào mà không nhận thức thực tế lại là hữu ích? 00:11:45.485 --> 00:11:49.154 May thay, chúng ta có một phép ẩn dụ rất hữu ích: 00:11:49.154 --> 00:11:51.986 đó là màn hình desktop của bạn. 00:11:51.986 --> 00:11:56.119 Hãy xem biểu tượng xanh này để chỉ TED Talk mà bạn đang viết. 00:11:56.119 --> 00:12:00.123 Bây giờ, biểu tượng thì xanh và hình chữ nhật 00:12:00.123 --> 00:12:02.504 trong góc phải bên dưới của desktop. 00:12:03.324 --> 00:12:07.510 Có phải điều đó có nghĩa là tập tin văn bản trong máy tính là màu xanh, 00:12:08.200 --> 00:12:11.955 hình chữ nhật, và ở bên dưới góc phải của máy tính không? 00:12:11.955 --> 00:12:13.278 Đương nhiên là không. 00:12:13.278 --> 00:12:17.987 Không ai nghĩ rằng đó là một sự trình bày lệch lạc trên màn hình cả. 00:12:17.987 --> 00:12:20.755 Nó chỉ muốn trình bày với bạn thực tế của máy tính. 00:12:20.755 --> 00:12:23.680 Thật vậy, nó che giấu thực tế. 00:12:23.680 --> 00:12:25.555 Bạn không muốn biết về các đi-ôt 00:12:25.555 --> 00:12:27.805 và điện trở và tất cả megabytes phần mềm. 00:12:27.805 --> 00:12:30.936 Nếu bạn phải làm việc với nó, bạn không thể viết ra hết tập tin 00:12:30.936 --> 00:12:32.411 hoặc tạo hình ảnh của mình. 00:12:32.411 --> 00:12:37.128 Vậy ý tưởng là quá trình tiến hóa chỉ cho ta giao diện 00:12:37.128 --> 00:12:41.443 và cất giấu thực tế và hướng dẫn những hành vi phù hợp. 00:12:41.443 --> 00:12:44.461 Không gian và thời gian, như bạn nhận thức về chúng lúc này, 00:12:44.461 --> 00:12:46.635 chỉ là desktop của bạn. 00:12:46.635 --> 00:12:51.372 Đối tượng vật lý là biểu tượng trên desktop đó. NOTE Paragraph 00:12:52.192 --> 00:12:54.413 Tôi biết có người phản đối: 00:12:54.413 --> 00:12:58.361 Hoffman, nếu bạn nghĩ tàu lửa chạy trên đường với vận tốc 200 dặm/giờ 00:12:58.361 --> 00:13:00.822 là một biểu tượng trên desktop của bạn, 00:13:00.822 --> 00:13:02.947 tại sao bạn không bước ra trước nó thử? 00:13:02.947 --> 00:13:05.240 Sau đó bạn đi đời, lý thuyết đó cũng theo bạn, 00:13:05.240 --> 00:13:08.554 ta biết tàu lửa này không chỉ là một biểu tượng. 00:13:08.554 --> 00:13:10.597 Tôi sẽ không bước ra trước tàu lửa 00:13:10.597 --> 00:13:12.153 vì cùng lý do 00:13:12.153 --> 00:13:16.448 mà bạn sẽ không kéo biểu tượng vào thùng rác vì có thể là: 00:13:16.448 --> 00:13:19.629 không phải tại tôi hiểu biểu tượng theo nghĩa đen -- 00:13:19.629 --> 00:13:22.634 tập tin không có nghĩa đen là màu xanh và hình chữ nhật-- 00:13:22.934 --> 00:13:25.260 nhưng vì tôi xem tập tin đó là quan trọng. 00:13:25.260 --> 00:13:27.291 Tôi có thể làm mất công việc của vài tuần. 00:13:27.291 --> 00:13:29.845 Cũng như vậy, sự tiến hóa đã ảnh hưởng chúng ta 00:13:29.845 --> 00:13:34.281 với biểu tượng thuộc cảm giác, được thiết kế để giữ cho sự sổng của ta an toàn. 00:13:34.811 --> 00:13:37.276 Chúng ta cần coi trọng điều đó. 00:13:37.276 --> 00:13:39.481 Nếu bạn thấy một con rắn, đừng đụng nó. 00:13:40.391 --> 00:13:43.150 Nếu bạn thấy một vực đá, đừng nhảy xuống. 00:13:43.150 --> 00:13:46.726 Chúng được thiết kế để chúng ta an toàn, và chúng ta nên coi trọng điều đó. 00:13:46.726 --> 00:13:49.417 Nó không có nghĩa là ta nên hiểu chúng theo nghĩa đen. 00:13:49.417 --> 00:13:51.671 Đó là một lỗi thuộc về logic. NOTE Paragraph 00:13:51.671 --> 00:13:54.876 Một phản đối khác : Không có gì mới cả. 00:13:54.876 --> 00:13:58.800 Các nhà vật lý nói với ta trong một thời gian dài rằng kim loại của xe lửa rất cứng 00:13:58.800 --> 00:14:03.188 nhưng thực tế, nó gần như là không gian rỗng với những hạt nhỏ bay quanh. 00:14:03.188 --> 00:14:04.676 Không có gì mới cả. 00:14:04.676 --> 00:14:06.880 Không hoàn toàn như vậy. 00:14:06.880 --> 00:14:10.920 Giống như nói, tôi biết biểu tượng xanh trên desktop 00:14:10.920 --> 00:14:13.219 không phải là một thực tế của máy tính, 00:14:13.219 --> 00:14:16.678 nhưng nếu tôi lấy kính cận ra và nhìn thật gần, 00:14:16.678 --> 00:14:18.489 tôi sẽ thấy những chấm nhỏ, 00:14:18.489 --> 00:14:20.950 và đó lại là thực tế đối với máy tính. 00:14:20.950 --> 00:14:24.758 Vậy, không thực--bạn vẫn nhìn desktop, và đó là cái điểm. 00:14:24.758 --> 00:14:27.754 Những phần tử bé xíu vẫn ở trong không gian và thời gian: 00:14:27.754 --> 00:14:30.145 chúng vẫn ở trên giao diện. 00:14:30.145 --> 00:14:33.907 Vậy tôi sẽ nói cái gì đó căn bản hơn các nhà vật lý này. NOTE Paragraph 00:14:34.727 --> 00:14:36.200 Cuối cùng, bạn có thể phản đối, 00:14:36.200 --> 00:14:38.759 này, tất cả chúng ta thấy xe lửa từ ngoài, 00:14:38.759 --> 00:14:41.801 vậy không phải não ta vẽ ra xe lửa. 00:14:41.801 --> 00:14:43.891 Nhưng hãy nhớ ví dụ sau đây. 00:14:43.891 --> 00:14:46.607 Trong ví dụ này, ta thấy một hình khối, 00:14:47.597 --> 00:14:49.690 nhưng màn hình thì phẳng, 00:14:49.690 --> 00:14:52.427 vậy hình khối mà ta thấy là hình khối mà bạn tự vẽ ra. 00:14:53.736 --> 00:14:55.779 Tất cả chúng ta đều thấy một hình khối 00:14:55.779 --> 00:15:00.638 vì mỗi chúng ta đều vẽ lại hình khối mà chúng ta thấy. 00:15:00.638 --> 00:15:02.698 Cũng như vậy trong trường hợp xe lửa. 00:15:02.698 --> 00:15:07.180 Chúng ta thấy 1 xe lửa vì mỗi người thấy xe lửa mà chúng ta vẽ lại, 00:15:07.180 --> 00:15:10.733 điều tương tự là quy luật cho tất cả các đối tượng vật lý. NOTE Paragraph 00:15:12.343 --> 00:15:17.396 Chúng ta có khuynh hướng nghĩ rằng nhận thức như một cửa sổ mở ra để nhận thực tế. 00:15:17.396 --> 00:15:22.400 Lý thuyết tiến hóa nói cho ta rằng đó là một diễn đạt không đúng 00:15:22.400 --> 00:15:23.865 về nhận thức của chúng ta. 00:15:25.095 --> 00:15:28.639 Đáng lẽ, thực tế đúng ra là màn hình 3D 00:15:28.639 --> 00:15:31.936 được thiết kế để che giấu sự phức tạp của thế giới thật 00:15:31.936 --> 00:15:33.802 và hướng dẫn hành vi thích nghi. 00:15:34.282 --> 00:15:37.210 Không gian, như bạn nhận thức, là desktop của bạn. 00:15:37.210 --> 00:15:40.236 Vật chất là các biểu tượng trên màn hình đó. NOTE Paragraph 00:15:41.456 --> 00:15:45.126 Chúng ta từng nghĩ rằng Trái Đất phẳng vì nó trông giống như vậy. 00:15:45.520 --> 00:15:48.654 Rồi chúng ta nghĩ rằng Trái Đất là trung tâm tĩnh của vạn vật 00:15:48.654 --> 00:15:50.378 vì nó có vẻ như vậy. 00:15:50.378 --> 00:15:51.520 Chúng ta đã nhầm. 00:15:51.520 --> 00:15:54.190 Chúng ta trình bày sai lệch về nhận thức của mình. 00:15:54.910 --> 00:15:58.319 Bây giờ, chúng ta tin rằng không-thời gian và vật thể 00:15:58.319 --> 00:16:00.933 là tự nhiên của vạn vật. 00:16:01.453 --> 00:16:05.377 Lý thuyết về tiến hóa một lần nữa đang nói cho ta biết rằng ta sai 00:16:05.377 --> 00:16:10.416 Chúng ta trình bày sai về nội dung của kết quả nhận thức. 00:16:10.416 --> 00:16:12.947 Có cái gì đó tồn tại mà chúng ta không thấy, 00:16:12.947 --> 00:16:16.350 nhưng đó không phải là không-thời gian và các vật thể. 00:16:16.350 --> 00:16:19.378 Thật rất khó cho chúng ta chịu bỏ không-thời gian và vật chất 00:16:19.378 --> 00:16:22.861 cũng như các con bọ Úc không chịu bỏ cái chai của nó. 00:16:22.861 --> 00:16:27.279 Tại sao? Vì chúng ta mù tịt về chính sự mù mờ của mình. 00:16:28.409 --> 00:16:30.756 Nhưng chúng ta có thuận lợi hơn các con bọ Úc: 00:16:30.756 --> 00:16:32.544 đó là khoa học và công nghệ. 00:16:32.544 --> 00:16:34.935 Bằng cách nhìn qua kính thiên văn 00:16:34.935 --> 00:16:39.571 chúng ta phát hiện ra Trái Đất không phải là trung tâm tĩnh của vạn vật, 00:16:39.571 --> 00:16:42.449 và qua cách nhìn của thuyết tiến hóa 00:16:42.449 --> 00:16:44.771 chúng ta phát hiện ra không-thời gian và vật chất 00:16:44.771 --> 00:16:47.139 không phải là tính chất của vạn vật. 00:16:47.139 --> 00:16:51.424 Khi tôi có kết quả nhận thức mà tôi mô tả như là một quả cà chua đỏ, 00:16:51.424 --> 00:16:54.361 tôi đang tương tác với thực tế, 00:16:54.361 --> 00:16:59.571 nhưng thực tế này không phải là một quả cà chua đỏ và không giống một quả cà chua đỏ. 00:16:59.571 --> 00:17:04.972 Cũng vậy, khi tôi có kết quả nhận thức mà tôi mô tả như một con sư tử hay miếng thịt 00:17:04.972 --> 00:17:06.820 Tôi đang tương tác với thực tế, 00:17:06.820 --> 00:17:09.978 nhưng thực tế đó không phải là một con sư tử hay miếng thịt. 00:17:09.978 --> 00:17:11.998 Và đây là câu chuyện phức tạp: 00:17:11.998 --> 00:17:16.688 Khi tôi có kết quả nhận thức mà tôi mô tả như não, hoặc các nơ-ron, 00:17:16.688 --> 00:17:18.778 tôi đang tương tác với thực tế, 00:17:18.778 --> 00:17:22.307 nhưng thực tế không phải là não hay nơ ron 00:17:22.307 --> 00:17:25.805 và cũng không giống bộ não hoặc nơ ron. 00:17:25.805 --> 00:17:30.584 Và thực tế là gì đi nữa, 00:17:30.584 --> 00:17:34.195 thì nguồn thực của nguyên nhân và hậu quả 00:17:34.195 --> 00:17:38.227 trong thế giới-- không phải não, cũng không nơ ron. 00:17:38.227 --> 00:17:40.827 Não và nơ ron không có lực kết nhân quả. 00:17:40.827 --> 00:17:43.428 Chúng không gây ra kết quả nhận thức, 00:17:43.428 --> 00:17:45.216 và không gây ra hành vi của chúng ta. 00:17:45.216 --> 00:17:50.592 Não và nơ ron là một sự thiết lập đặc biệt các biểu tượng, là sự giải mã. NOTE Paragraph 00:17:50.592 --> 00:17:53.273 Điều đó có nghĩa gì cho sự bí ẩn của ý thức? 00:17:53.923 --> 00:17:57.916 Nó mở ra những khả năng mới. 00:17:57.916 --> 00:17:59.611 Ví dụ, 00:17:59.611 --> 00:18:06.590 có thể vạn vật là một cổ máy vĩ đại tạo ra kết quả nhận thức của ta. 00:18:06.590 --> 00:18:10.260 Tôi nghi ngờ điều đó, nhưng nó đáng để tìm hiểu. 00:18:10.260 --> 00:18:15.609 Có thể vạn vật là mạng lưới rộng lớn, có tương tác của các tác nhân có ý thức, 00:18:15.609 --> 00:18:21.182 đơn giản và phức tạp, đã tạo nên kết quả nhận thức của mỗi tác nhân khác. 00:18:21.182 --> 00:18:24.432 Thật ra, điều này không có vẻ là một ý tưởng kỳ dị, 00:18:24.432 --> 00:18:26.052 và tôi đang khám phá về nó. NOTE Paragraph 00:18:26.592 --> 00:18:28.658 Nhưng ở đây lưu ý điểm này: 00:18:28.658 --> 00:18:31.979 Một khi ta thoát khỏi trực giác 00:18:31.979 --> 00:18:35.903 chứa đựng đầy lầm lẫn về đặc tính của vạn vật, 00:18:35.903 --> 00:18:40.291 điều đó mở ra cách thức tiếp cận mới với điều bí ẩn tuyệt vời nhất của cuộc sống. 00:18:41.251 --> 00:18:45.860 Tôi cược rằng vạn vật sẽ không ngừng thay đổi và trở nên lôi cuốn hơn 00:18:45.860 --> 00:18:49.834 và luôn gây bất ngờ nhiều hơn ta tưởng. NOTE Paragraph 00:18:49.834 --> 00:18:54.222 Thuyết tiến hóa tặng chúng ta thách thức tối hậu: 00:18:54.222 --> 00:18:59.364 Hãy dám nhìn nhận rằng nhận thức không phải là việc nhìn thấy sự thật cố định, 00:18:59.364 --> 00:19:03.460 nó giống như là việc sinh ra những đứa con luôn lớn lên. 00:19:03.460 --> 00:19:08.200 Theo cách này, thậm chí buổi thuyết trình TED này chỉ ở trong đầu của bạn thôi. NOTE Paragraph 00:19:08.200 --> 00:19:10.244 Cảm ơn rất nhiều. NOTE Paragraph 00:19:10.244 --> 00:19:13.632 (Vỗ tay) NOTE Paragraph 00:19:20.786 --> 00:19:24.221 Chris Anderson: Không biết bạn có thật sự ở đây không? Cảm ơn. 00:19:24.221 --> 00:19:27.152 Vậy, có nhiều thứ để nói về điều đó. 00:19:27.152 --> 00:19:30.421 Tôi nghĩ, trước hết, vài người có thể rất thất vọng 00:19:30.421 --> 00:19:35.970 về ý nghĩ rằng, nếu tiến hóa không ưu đãi cho thực tại, 00:19:35.970 --> 00:19:39.300 thì tôi nghĩ, trong chừng mực, nó không nguy hại đến hiểu biết của ta, 00:19:39.300 --> 00:19:41.984 đến ý nghĩ rằng chúng ta có thể tìm ra sự thật, 00:19:41.984 --> 00:19:45.490 đến lý thuyết của riêng bạn, nếu bạn xây dựng nó. Có phải vậy không? NOTE Paragraph 00:19:45.490 --> 00:19:49.944 Donald Hoffman: Điều này không ngăn cản chúng ta thành công trong khoa học. 00:19:49.944 --> 00:19:52.756 Cái chúng ta có là một lý thuyết trở nên sai lệch, 00:19:52.756 --> 00:19:57.215 nhận thức đó như là thực tế và thực tế như là nhận thức của ta. 00:19:57.215 --> 00:19:58.900 Lý thuyết đó bị sai lầm. 00:19:58.900 --> 00:20:00.318 Được, hãy bỏ lý thuyết đó đi. 00:20:00.318 --> 00:20:03.572 Điều đó không cản trở chúng ta đưa ra những định đề lý thuyết khác 00:20:03.572 --> 00:20:04.930 về tính chất của vạn vật, 00:20:04.930 --> 00:20:08.535 vậy tiến bộ chính là việc nhận ra một trong những lý thuyết của ta sai lầm. 00:20:08.535 --> 00:20:11.193 Vậy khoa học cứ tiếp tục. Không có vấn đề gì ở đây cả. NOTE Paragraph 00:20:11.193 --> 00:20:13.794 CA: May quá, bạn nghĩ khoa học có thể đi tiếp. - Cười- 00:20:13.794 --> 00:20:17.904 Điều này thật hay, nhưng điều bạn đang nói tôi nghĩ, nó có thế là sự tiến hóa 00:20:17.904 --> 00:20:20.551 mang lại cho bạn những lý giải. NOTE Paragraph 00:20:20.551 --> 00:20:22.864 DH: Vâng. Đó chính là điểm rất rất thú vị. 00:20:22.864 --> 00:20:27.391 Trò mô phỏng tiến hóa mà tôi chỉ cho bạn là về nhận thức, 00:20:27.391 --> 00:20:29.969 và chúng chỉ ra rằng nhận thức của ta theo khuôn mẫu 00:20:29.969 --> 00:20:31.849 không chỉ cho ta đúng như thực tế, 00:20:31.849 --> 00:20:36.122 nhưng điều đó không có nghĩa là logic hay toán học cũng giống vậy. 00:20:36.122 --> 00:20:39.744 Chúng tôi không làm những mô phỏng này, nhưng tôi dám cược chúng ta sẽ tìm ra 00:20:39.744 --> 00:20:43.366 những yếu tố chọn lọc để logic và toán của chúng ta 00:20:43.366 --> 00:20:45.572 ít nhất được đi đúng hướng. 00:20:45.572 --> 00:20:48.219 Nếu bạn nghĩ như tôi, thì có lẽ toán và logic không dễ. 00:20:48.219 --> 00:20:51.570 Ta không đạt sự chính xác trọn vẹn, nhưng ít nhất yếu tố chọn lọc thì 00:20:51.570 --> 00:20:53.908 không đồng dạng với toán và logic. 00:20:53.908 --> 00:20:57.228 Vậy tôi nghĩ ta sẽ nhận ra ta cần dựa vào mỗi khả năng nhận thức 00:20:57.228 --> 00:20:59.852 tại một thời điểm và cần thấy điều mà tiến hóa chỉ ra. 00:20:59.852 --> 00:21:03.613 Sự thật về nhận thức có thể không là sự thật trong toán và logic. NOTE Paragraph 00:21:03.613 --> 00:21:07.607 CA: Tôi nghĩ, cái bạn đang đề nghị là một loại diễn giải hiện đại 00:21:07.607 --> 00:21:09.998 của Giám Mục Berkeley về thế giới: 00:21:09.998 --> 00:21:12.947 chính ý thức tạo ra câu chuyện, chứ không phải đường nào khác. NOTE Paragraph 00:21:12.947 --> 00:21:15.339 DH: Ở đây hơi khác với ý tưởng của Berkeley. 00:21:15.339 --> 00:21:18.701 Là nhà thần học, Berkeley nghĩ rằng 00:21:18.701 --> 00:21:20.740 căn bản của vạn vật là Chúa Trời, vân vân, 00:21:20.740 --> 00:21:23.850 tôi không nói đến vấn đề của Berkeley, 00:21:23.850 --> 00:21:26.545 tôi nói đến vấn đề khác. 00:21:27.725 --> 00:21:31.235 Đó là thuyết duy thực ý thức. Nó là một cách tiếp cận khác. NOTE Paragraph 00:21:31.235 --> 00:21:34.825 CA: Thưa thầy, tôi có thể nói với thầy hàng giờ, và tôi hy vọng sẽ có dịp. NOTE Paragraph 00:21:34.825 --> 00:21:37.298 Cảm ơn rất nhiều. DH: Cảm ơn.(Vỗ tay)