WEBVTT 00:00:12.703 --> 00:00:15.273 Buổi chiều tốt lành. Burger Venlo ngon chứ? 00:00:15.996 --> 00:00:17.029 tốt chứ? 00:00:17.799 --> 00:00:19.259 Cho phép tôi hỏi bạn một số câu hỏi riêng tư 00:00:19.279 --> 00:00:22.439 Người nào trong số các bạn đang trong một mối quan hệ? 00:00:22.439 --> 00:00:23.812 Xin giơ tay lên 00:00:23.837 --> 00:00:27.767 (Cười) 00:00:27.767 --> 00:00:30.368 Không phải tôi tán tỉnh các bạn đâu, tin tôi đi 00:00:33.667 --> 00:00:36.924 Người nào trong các bạn may mắn có một số bạn ở bên? 00:00:37.761 --> 00:00:39.510 Một lần nữa, rất nhiều người 00:00:39.510 --> 00:00:43.949 Vậy, tôi nên kết luận là các bạn có rất nhiều người ở bên 00:00:45.701 --> 00:00:51.112 Vậy, ai trong các bạn biết một người đang bị tổn thương tâm lí? 00:00:52.543 --> 00:00:54.896 hay thậm chí rối loan tâm thần? 00:00:57.199 --> 00:01:00.066 Bây giờ việc giơ tay khó khăn hơn, phải không? 00:01:01.784 --> 00:01:04.996 1 trong 4 người ở Hà Lan chịu tổn thương tâm lí 00:01:05.016 --> 00:01:07.672 và 1 trong 10 người chịu một căn bệnh 00:01:07.672 --> 00:01:10.553 mà chúng ta có thể chẩn đoán là bệnh tâm thần 00:01:11.293 --> 00:01:13.432 Xin các bạn hãy nhìn xung quanh mình đi 00:01:14.297 --> 00:01:18.141 Bài nói của tôi là về bạn và những con người trong cuộc đời bạn 00:01:19.894 --> 00:01:24.768 Tôi muốn cho bạn thấy cách những vấn đề tâm lí tương đối nhẹ nhàng của ta 00:01:24.768 --> 00:01:27.997 có thể chuyển từ xấu đến rất xấu một cách nhanh chóng 00:01:28.022 --> 00:01:31.800 và độ thường xuyên mà chúng ta tự tạo ra những tình huống này 00:01:31.800 --> 00:01:33.318 Tôi cũng muốn cho các bạn thấy 00:01:33.318 --> 00:01:37.638 cách hệ thống y tế của ta thất bại trong việc xử lý những vấn đề phức tạp 00:01:37.638 --> 00:01:41.867 và cách chúng ta có thể sử dụng sức mạnh của sự đau khổ để tiến hóa 00:01:43.846 --> 00:01:45.926 Tôi muốn các bạn gặp Jane 00:01:45.926 --> 00:01:47.760 Bây giờ, tất cả chúng ta đều biết Jane 00:01:47.760 --> 00:01:52.408 Cô ấy có thể là hàng xóm, bà con, hay đồng nghiệp của bạn 00:01:54.129 --> 00:01:55.968 Jane là một phụ nữ 40 tuổi 00:01:56.801 --> 00:02:00.057 cô đã có chồng, 2 con, 1 trai và 1 gái 00:02:00.063 --> 00:02:02.603 và cô làm thư ký cho một công ty lớn 00:02:03.413 --> 00:02:05.572 Một ngày, Jane không đi làm 00:02:05.572 --> 00:02:07.632 Cô cảm thấy mệt mỏi trong một lúc 00:02:07.632 --> 00:02:12.602 và cô báo cáo lại cho bác sĩ gia đình. Ông khuyên cô nên nghỉ ngơi thật tốt 00:02:12.862 --> 00:02:15.667 nên đó là điều mà cô đã làm: cô về nhà và nghỉ ngơi 00:02:15.667 --> 00:02:19.507 và sự nghỉ ngơi này của cô kéo dài tận 4 tuần 00:02:19.667 --> 00:02:22.636 Sau 4 tuần, cô trở lại làm việc 00:02:23.410 --> 00:02:28.420 6 tháng sau, cô lại nghỉ một lần nữa: cùng triệu chứng, nhưng tệ hơn 00:02:29.674 --> 00:02:34.218 cô lại báo cáo cho bác sĩ gia đình cô và được chẩn đoán là bị kiệt sức 00:02:35.348 --> 00:02:37.890 Ông cho cô thuốc giảm suy nhược 00:02:37.890 --> 00:02:40.780 và lại khuyên cô nghỉ ngơi thật nhiều 00:02:41.540 --> 00:02:44.431 Lần này, đợt nghỉ của cô kéo dài 4 tháng 00:02:46.011 --> 00:02:47.772 Sau 4 tháng này, 00:02:48.395 --> 00:02:51.255 cô tiếp tục đi làm, và vẫn dùng thuốc 00:02:52.125 --> 00:02:55.912 2 tháng sau, cô lại nghỉ tiếp, lần thứ 3 trong năm 00:02:56.272 --> 00:02:57.975 Suy nhược trầm trọng 00:02:58.713 --> 00:03:00.853 Cô được chuyển đến chuyên gia chăm sóc tâm lí 00:03:00.853 --> 00:03:02.493 cho 1 đợt điều trị chuyên sâu 00:03:02.513 --> 00:03:04.513 và sau 1 năm điều trị 00:03:04.833 --> 00:03:08.373 cô mất việc vĩnh viễn, phải ở nhà 00:03:08.373 --> 00:03:09.413 và vẫn trầm cảm 00:03:11.333 --> 00:03:14.181 Vậy, điều gì đã xảy ra? 00:03:14.801 --> 00:03:17.697 Tại sao thuốc của cô không hiệu quả? 00:03:18.448 --> 00:03:20.670 Tại sao đợt điều trị không hiệu quả? 00:03:23.110 --> 00:03:28.235 Vấn đề thực sự mà Jane phải đối mặt là con trai cô là một con nghiện 00:03:28.244 --> 00:03:30.384 ăn cắp từ cô mỗi ngày 00:03:31.133 --> 00:03:36.103 thao túng cô mỗi ngày 00:03:38.653 --> 00:03:42.882 nói dối và đe dọa cô 00:03:42.882 --> 00:03:46.802 Nên mỗi lần cô được gửi về nhà để nghỉ 00:03:46.805 --> 00:03:49.077 cô như được gửi thẳng xuống địa ngục 00:03:51.687 --> 00:03:52.925 Câu hỏi ở đây là 00:03:52.925 --> 00:03:57.325 tại sao Jane không nói với bác sĩ của cô về cậu con trai nghiện ngập của mình? 00:03:57.325 --> 00:04:02.106 Cô chỉ hỏi ông ta giúp cô với bệnh trầm cảm 00:04:03.256 --> 00:04:06.746 nhưng mặt khác, ông bác sĩ biết con trai cô ấy 00:04:07.346 --> 00:04:11.223 Thật ra, ông ta biết cả gia đình, và biết cả việc cậu con bị nghiện 00:04:11.223 --> 00:04:15.625 Tại sao ông ta chỉ tập trung vào những triệu chứng mà Jane thể hiện? 00:04:17.431 --> 00:04:19.931 và tại sao đợt điều tâm lí trị chuyên sâu 00:04:19.931 --> 00:04:22.231 cũng làm điều tương tự như vậy? 00:04:23.721 --> 00:04:26.466 Đó là bởi vì họ đang làm việc cuả họ 00:04:28.496 --> 00:04:31.056 Ông bác sĩ gia đình đang làm tốt việc của ông ta 00:04:31.206 --> 00:04:35.456 tập trung vào triệu chứng bệnh nhân đang thể hiện, và chữa chúng, 00:04:35.456 --> 00:04:39.496 rồi tăng liều, cũng như đợt điều trị tâm lí chuyên sâu 00:04:39.576 --> 00:04:41.385 tuân theo quy tắc, 00:04:41.615 --> 00:04:45.776 và điều trị cho cô với cái gọi là điều trị dựa trên chứng cứ 00:04:47.493 --> 00:04:51.358 Nhưng chính cái hệ thống này không cho họ 00:04:53.408 --> 00:04:56.417 tập trung vào điểm mấu chốt của vấn đề 00:04:57.396 --> 00:04:59.021 Cái hệ thống này đã bị hư hỏng rồi 00:05:00.011 --> 00:05:06.966 Chính hệ thống này đã không xử lí những tình huống phức tạp như của Jane thỏa đáng 00:05:08.121 --> 00:05:16.290 Chính sự thất bại của hệ thống này biến tôi trở thành một chuyên viên y tế, 00:05:16.290 --> 00:05:21.360 nghĩ về việc thay đổi mạnh trong cách ta giúp những người như Jane 00:05:22.860 --> 00:05:26.448 Và vì vậy, tôi muốn giới thiệu các bạn phương pháp M.A.D. 00:05:26.988 --> 00:05:30.049 "M.A.D" đứng cho biểu đồ phân tích động lực 00:05:31.099 --> 00:05:34.611 và M.A.D. dựa trên nguyên tắc là mức độ của sự chịu đựng 00:05:35.718 --> 00:05:40.488 ảnh huởng đến động lực để chúng ta chịu trách nhiệm cho sự hồi phục của mình 00:05:40.641 --> 00:05:43.271 và việc chịu trách nhiệm này 00:05:43.271 --> 00:05:47.115 là một yếu tố cơ bản trong bất cứ cuộc điều trị hiệu quả nào 00:05:49.417 --> 00:05:52.970 Để cho các bạn thấy đây là một biểu đồ thực sự, 00:05:53.330 --> 00:05:54.848 đây là diện mạo của nó 00:05:54.848 --> 00:05:59.221 Nó cố gắng quá mức để giải thích mô hình một cách chi tiết 00:05:59.221 --> 00:06:02.391 nhưng tôi sẽ cho các bạn thấy những nguyên lí chính của nó 00:06:02.671 --> 00:06:04.791 Và nguyên lí đầu tiên của phương pháp M.A.D. 00:06:04.791 --> 00:06:08.020 là mức độ chịu đựng ảnh hưởng đến động lực 00:06:08.020 --> 00:06:12.641 Như bạn có thể tưởng tượng, nếu mức độ đau khổ của tôi quá thấp, 00:06:14.061 --> 00:06:18.114 tôi sẽ không có động lực thay đổi hành vi của mình 00:06:18.114 --> 00:06:20.464 hoặc chọn những lựa chon khác 00:06:20.464 --> 00:06:25.211 Mặt khác, nếu mức độ đau khổ của tôi quá cao 00:06:25.362 --> 00:06:29.023 có khả năng là tôi sẽ không thể thay đổi 00:06:29.633 --> 00:06:32.472 vì quá nhiều nỗi đau hoặc áp lực 00:06:34.942 --> 00:06:38.321 Vậy, nếu tôi có thể tác động mức độ đau khổ của bạn, 00:06:38.321 --> 00:06:42.088 thì tôi cũng có thể ảnh hưởng đến hành vi của bạn 00:06:43.454 --> 00:06:45.214 Trong trường hợp của Jane, 00:06:45.594 --> 00:06:48.903 bác sĩ và đợt điều trị tâm lí chuyên sâu 00:06:49.313 --> 00:06:55.115 giảm mức độ đau khổ của cô bằng cách xử lí những triệu chứng của cô 00:06:56.062 --> 00:06:59.747 nhưng do vậy, họ đã giảm đi động lực của cô ấy 00:06:59.747 --> 00:07:02.226 để giải quyết nguồn gốc chính của vấn đề 00:07:03.206 --> 00:07:10.293 Vậy, tác động đến mức độ đau khổ là một yếu tố chính trong phương pháp M.A.D. 00:07:12.949 --> 00:07:14.896 Nguyên lí thứ 2 00:07:14.896 --> 00:07:20.553 là M.A.D. tập trung vào nguồn gốc chính của vấn đề, 00:07:20.553 --> 00:07:24.133 thay vì những triệu chứng được thể hiện 00:07:24.493 --> 00:07:28.273 Một lần nữa, trong trường hợp của Jane, ta ngừng việc điều trị của cô, 00:07:28.273 --> 00:07:33.437 ngừng thuốc, và chỉ theo dõi cô 00:07:33.777 --> 00:07:38.825 Ta chỉ giám sát mức độ đau khổ tăng lên 00:07:40.245 --> 00:07:43.776 Rốt cuộc, cô mở lòng, và nói cho ta về đứa con nghiện ngập của cô 00:07:43.776 --> 00:07:47.127 nên chúng tôi xử lí cơn nghiện của con trai cô 00:07:47.127 --> 00:07:49.747 Chúng tôi cho cậu ta sự quan tâm và chăm sóc mà cậu ấy cần 00:07:49.747 --> 00:07:53.136 và chúng tôi cũng cho cậu một nơi khác để ở 00:07:53.591 --> 00:07:55.603 Trong vòng 4 tháng, 00:07:56.963 --> 00:08:01.397 những triệu chứng của Jane biến mất mà không cần điều trị gì thêm 00:08:03.605 --> 00:08:06.819 Phương pháp M.A.D. đã được chứng minh là thành công trong suốt 3 năm qua 00:08:06.819 --> 00:08:08.447 trong công ty của tôi 00:08:08.447 --> 00:08:10.418 và để so sánh, 00:08:11.328 --> 00:08:15.526 lên tới 85% những người được điều trị với phương pháp cai nghiện bình thường 00:08:15.526 --> 00:08:19.466 sẽ trở lại với cơn nghiện của họ trong vòng 1 năm 00:08:19.466 --> 00:08:23.581 85% sẽ lại bị nghiện. 00:08:25.406 --> 00:08:26.919 Với phương pháp M.A.D., 00:08:26.919 --> 00:08:30.808 chúng tôi đã có thể giảm con số này xuống chỉ còn 10% 00:08:30.808 --> 00:08:36.527 và hãy tưởng tượng những lợi ích tới bệnh nhân của chúng tôi 00:08:36.878 --> 00:08:42.300 Tưởng tượng những lợi ích xã hội, hay thậm chí tài chính 00:08:44.126 --> 00:08:47.106 Đó là nhiệm vụ riêng của tôi trong những năm tới, 00:08:47.106 --> 00:08:50.331 làm cho phương pháp M.A.D. này có thể được dạy và được tiếp cận 00:08:50.334 --> 00:08:52.793 cho bất kì chuyên viên y tế nào 00:08:54.123 --> 00:08:58.021 Nhưng bạn cũng có thể sử dụng phương pháp M.A.D. ngay bây giờ 00:08:58.290 --> 00:09:02.200 giúp đỡ họ hàng, người thân, hay đồng nghiệp 00:09:02.895 --> 00:09:07.582 Và để làm được như vậy, tôi có 3 lời khuyên cho các bạn 00:09:08.138 --> 00:09:11.700 Đầu tiên là nhận ra sự đau khổ 00:09:11.841 --> 00:09:15.253 Để làm được như vậy, hãy luôn luôn đặt câu hỏi 00:09:15.833 --> 00:09:17.609 Một lần nữa, nó không có gì khó, 00:09:17.609 --> 00:09:20.729 chỉ việc phải suy nghĩ điều gì đang xảy ra, 00:09:20.729 --> 00:09:23.689 thay vì vội vàng đưa ra kết luận 00:09:23.689 --> 00:09:26.352 Cố gắng tìm ra nguồn gốc chính của vấn đề 00:09:27.256 --> 00:09:32.093 Điều thứ 2 là phải ngừng việc tập trung vào những thứ người ta muốn, 00:09:33.265 --> 00:09:36.423 bắt đầu tập trung vào những thứ người ta thật sự cần 00:09:36.423 --> 00:09:39.777 2 điều này không giống nhau 00:09:41.501 --> 00:09:45.705 Điều thứ 3 là không ai muốn đau khổ cả, nó đau lắm 00:09:47.365 --> 00:09:49.602 nhưng thay vì giảm áp lực 00:09:49.602 --> 00:09:54.282 bạn có thể dung nó như một công cụ mạnh để tiến hóa 00:09:55.412 --> 00:09:59.063 Vậy, lần tới, ngày mai, vào thứ hai, lúc trở lại làm việc, 00:09:59.624 --> 00:10:01.604 lần tiếp theo khi bạn gặp một Jane khác, 00:10:01.614 --> 00:10:04.664 tôi muốn bạn nhớ những lời khuyến cáo này 00:10:05.954 --> 00:10:07.784 Cảm ơn vì đã lắng nghe 00:10:07.784 --> 00:10:13.244 (Vỗ tay)