1 00:00:07,090 --> 00:00:10,478 Tôi nghĩ mọi người đều có 3 vùng này: 2 00:00:10,478 --> 00:00:16,670 vùng an toàn, vùng học tập và vùng sợ hãi. 3 00:00:17,212 --> 00:00:22,639 Và tôi nghĩ khoảnh khắc quyết đinh nhất và bài học lớn lao nhất 4 00:00:22,639 --> 00:00:28,678 đến khi chúng ta chấp nhận rủi ro để chuyển từ an toàn thành học tập 5 00:00:28,678 --> 00:00:32,885 và có thể, đến được bờ của sự hoang mang. 6 00:00:33,583 --> 00:00:39,016 Bây giờ, tôi đứng trên sân khấu vì tôi đã không đi học sau đại học. 7 00:00:39,353 --> 00:00:41,205 Thay vào đó, khoảng 5 năm trước, 8 00:00:41,205 --> 00:00:44,289 sau khi làm việc với học sinh trường cấp 2 và trường cấp 3 9 00:00:44,289 --> 00:00:49,719 khi tôi tò mò về điểm giao nhau của kinh doanh có lợi nhuận và có mục đính 10 00:00:49,719 --> 00:00:54,809 tôi đã gần như đi đến 1 trường sau đại học truyền thống lấy bằng thạc sĩ kinh doanh 11 00:00:54,809 --> 00:00:58,879 nhưng chi phí quá cao và phong cách cũng không hợp với tôi. 12 00:00:58,879 --> 00:01:03,004 Vậy nên, tôi quyết định cố gắng thiết kế chương trình giáo dục của riêng tôi 13 00:01:03,004 --> 00:01:07,540 bằng cách làm 12 dự án trong vòng 12 tháng trên khắp thế giới. 14 00:01:07,540 --> 00:01:11,001 Tôi lấy nguồn những dự án bằng cách nói chuyện với các công ty thiết kế, 15 00:01:11,001 --> 00:01:12,910 kinh doanh và thay đổi xã hội, 16 00:01:12,910 --> 00:01:15,819 và tôi đã phải cố gắng tìm một dự án tôi có thể hoàn thành 17 00:01:15,819 --> 00:01:17,589 trong suốt tiến trình một tháng. 18 00:01:17,589 --> 00:01:20,393 Tôi gây quỹ cho một năm bằng cách tạo một thư thông báo 19 00:01:20,393 --> 00:01:24,487 bạn bè và gia đình tôi có thể quyên góp 10 đô la 1 tháng, 20 00:01:24,487 --> 00:01:28,254 và tôi chia sẻ cái tôi học được cho họ mỗi tháng. 21 00:01:28,254 --> 00:01:32,320 Bây giờ, khi tôi đang du lịch để hoàn thành ý tưởng này, 22 00:01:32,320 --> 00:01:35,237 tôi đã gặp được tất cả những con người tuyệt vời 23 00:01:35,237 --> 00:01:38,217 bắt đầu nói chuyện với tôi về những ý tưởng mà 24 00:01:38,217 --> 00:01:41,530 họ đã phải tìm hiểu theo nhiều cách khác nhau hoặc thay đổi, 25 00:01:41,530 --> 00:01:44,250 tự bản thân chộp lấy cơ hội. 26 00:01:44,250 --> 00:01:48,716 Vì vậy, tôi đã mời những người này để gửi đi những câu chuyện 27 00:01:48,716 --> 00:01:51,701 về sự cơ hội và rủi ro họ đã đang có để học, trưởng thành, 28 00:01:51,701 --> 00:01:53,836 và thay đổi trong cộng đồng họ. 29 00:01:53,836 --> 00:01:57,071 Tôi đã hứa rằng nếu cuối năm tôi có đủ câu chuyện 30 00:01:57,071 --> 00:01:59,615 chúng ta sẽ gom chúng lại và viết một cuốn sách. 31 00:01:59,615 --> 00:02:02,338 Và đúng cuối năm, tôi đã viết ra một cuốn sách. 32 00:02:02,338 --> 00:02:04,621 tên Dự Án Năm Cơ Hội với những câu chuyện đó 33 00:02:04,621 --> 00:02:06,991 và cái này trở thành luận án của tôi. 34 00:02:06,991 --> 00:02:11,209 Tôi cũng đã cần một nơi để tốt nghiệp, cách nào đấy để kết thúc năm. 35 00:02:11,209 --> 00:02:13,750 Và có một hội nghị TED ở Chicago. 36 00:02:13,750 --> 00:02:16,866 Tôi đội mũ và khoác áo tốt nghiệp và đó là lễ tốt nghiệp của tôi. 37 00:02:16,866 --> 00:02:21,204 Năm 2013, khi sự kiện này kết thúc, tôi đã khởi đầu một ngôi trường 38 00:02:21,204 --> 00:02:24,565 nợi mọi người có thể đến và thiết kế giáo dục riêng của họ 39 00:02:24,565 --> 00:02:27,613 thông qua những kinh nghiệm trong chuyên ngành của họ. 40 00:02:27,613 --> 00:02:30,120 Chúng tôi gọi nó là Học Viện Trải Nghiệm 41 00:02:30,120 --> 00:02:33,410 Tôi thậm chí còn được gặp Oprah. (Cười) 42 00:02:33,410 --> 00:02:35,175 Giờ đây, nó khá là truyền thống: 43 00:02:35,175 --> 00:02:38,201 tôi cố gắng giải thích loại ý tưởng táo bạo nào đó 44 00:02:38,201 --> 00:02:41,188 cho một người thành công và quyền lực 45 00:02:41,188 --> 00:02:44,205 và thật sự không hoàn toàn quan tâm đến những gì tôi nói. 46 00:02:44,205 --> 00:02:46,537 Đây là một bức ảnh đẹp của năm đó. 47 00:02:46,537 --> 00:02:48,031 (Cười) 48 00:02:48,737 --> 00:02:54,261 Bây giờ, đó là một trong những năm biến đổi nhất trong cuộc đời tôi. 49 00:02:54,261 --> 00:02:58,139 Tôi đã tìm hiểu về ngành công nghiệp, những điều mà tôi quan tâm đến 50 00:02:58,139 --> 00:02:59,550 và về bản thân tôi. 51 00:02:59,550 --> 00:03:02,012 Học Viện Trải Nghiệm là công việc cả đời của tôi 52 00:03:02,012 --> 00:03:05,083 chào đón tất cả các độ tuổi tạo ra chương trình học riêng của họ 53 00:03:05,083 --> 00:03:08,180 thông qua kinh nghiệm và truyền đạt kinh nghiệm. 54 00:03:09,070 --> 00:03:12,743 Nhưng tôi nghĩ những hình ảnh đó, chúng đều rất đẹp, 55 00:03:12,743 --> 00:03:14,655 chúng cho thấy năng lượng và sự háo hức. 56 00:03:14,655 --> 00:03:18,451 Tôi nghĩ rằng chúng chỉ nói lên một phần của câu chuyện. 57 00:03:18,966 --> 00:03:22,220 Những hình ảnh như này đưa ra một bức ảnh khác, 58 00:03:22,692 --> 00:03:24,535 khi tôi ở Quận Cam, 59 00:03:24,535 --> 00:03:27,730 cố tìm một nơi để ở, không chắc mình sẽ ở đâu, 60 00:03:27,730 --> 00:03:31,478 và tìm một cái ghế dài trong gara của bạn của bạn tôi. 61 00:03:31,478 --> 00:03:33,414 và ngủ ở đó trong một khoảng thời gian. 62 00:03:33,414 --> 00:03:36,747 Cái mà bạn không thấy là số lượng kiến trên cái ghế đấy; 63 00:03:36,747 --> 00:03:38,007 (Cười) 64 00:03:38,007 --> 00:03:42,322 hay tiếng xe mô tô nổ mỗi buổi sáng lúc 6 rưỡi. 65 00:03:42,322 --> 00:03:44,619 và thêm cái chuông báo thức của tôi; 66 00:03:45,133 --> 00:03:48,607 hay giảm thiểu hầu hết đồ vật của tôi, vứt chúng, bán chúng đi, 67 00:03:48,607 --> 00:03:51,087 nên tôi đã có thể chi trả năm đó và sống nhẹ nhàng 68 00:03:51,087 --> 00:03:54,907 và không mang gì hơn là vài cái túi khi di chuyển; 69 00:03:55,363 --> 00:03:57,544 cho tới cuối năm 70 00:03:57,544 --> 00:04:02,544 tôi nhận ra rằng viết 1 cuốn sách, chuẩn bị cho buổi nói chuyện ở TED 71 00:04:02,544 --> 00:04:06,971 và cố để khởi đầu một ngôi trường thật sự rất dồn dập và mệt mỏi. 72 00:04:07,935 --> 00:04:10,064 Giờ đây, từ năm cơ hội, 73 00:04:10,064 --> 00:04:16,726 tôi đã và đang trải qua những rủi ro chúng đem đến để chuyển từ an toàn sang học hỏi, 74 00:04:16,726 --> 00:04:22,703 và ảnh hưởng thay đổi nó mang đến cho cuộc sống và công việc cá nhân. 75 00:04:23,056 --> 00:04:28,868 Cái tôi chưa bao giờ mong tìm được là vai trò của sợ hãi trong việc học hỏi. 76 00:04:29,247 --> 00:04:32,218 Đó là khoảng trống nơi bạn đến đối mặt với nỗi sợ hãi của bạn. 77 00:04:32,218 --> 00:04:36,371 Và không chỉ những nổi sợ mà bạn cảm nhận được , 78 00:04:36,371 --> 00:04:39,077 những thứ mà thậm chí không tồn tại 79 00:04:39,077 --> 00:04:44,143 Đó là một phần của học tập rất cần thiết nhưng cũng hiếm khi được bàn đến. 80 00:04:44,597 --> 00:04:47,919 Bây giờ, trong một lúc, hãy trở lại với những vùng đó. 81 00:04:47,919 --> 00:04:51,477 Có một nhà tâm lý học uy thế tên là Lev Vygotsky. 82 00:04:51,477 --> 00:04:55,748 Ông ấy nói về vùng của sự phát triền gần. 83 00:04:55,748 --> 00:05:01,015 Vùng an toàn không cần phải về những nguồn tài nguyên bạn có. 84 00:05:01,015 --> 00:05:04,176 Nó có thể về khả năng của bạn, không bị thử thách. 85 00:05:04,176 --> 00:05:05,408 Bạn biết cái bạn biết mà, 86 00:05:05,408 --> 00:05:07,904 và bạn ở ngay giữa của cái bạn biết 87 00:05:07,904 --> 00:05:11,853 và làm như thể không có một thử thách nào. 88 00:05:11,853 --> 00:05:14,408 Trong vùng học tập, có một thử thách, 89 00:05:14,408 --> 00:05:18,055 nhưng bạn không có mọi thứ bạn cần để đối mặt với thử thách đó. 90 00:05:18,055 --> 00:05:20,371 Bạn có thể có những mảnh ghép của nó 91 00:05:20,371 --> 00:05:24,421 nhưng bạn cần những người khác để giúp bạn ghép chúng lại với nhau 92 00:05:24,421 --> 00:05:26,485 và nếu bạn có giúp đỡ đó bạn sẽ thành công 93 00:05:26,485 --> 00:05:31,059 nếu bạn không được giúp đỡ, bạn sẽ trượt qua ngay vùng hoang mang. 94 00:05:31,059 --> 00:05:36,757 và vùng hoang mang là nơi bạn thấy cô đơn, mệt mỏi, và sợ hãi. 95 00:05:36,757 --> 00:05:38,259 Bạn mất tự tin. 96 00:05:38,259 --> 00:05:40,648 Bạn không thể học ở đây. Bạn không thực hiện tốt. 97 00:05:40,648 --> 00:05:43,312 Đây là giây phút tuyệt vọng. 98 00:05:43,312 --> 00:05:46,212 và cách duy nhất để quay ra từ hoang mang 99 00:05:46,212 --> 00:05:48,550 là nhận giúp đỡ để vào vùng học hỏi, 100 00:05:48,550 --> 00:05:53,959 nhưng thường, chúng ta chỉ muốn đóng lại và đi lùi về lại vùng an toàn. 101 00:05:54,471 --> 00:06:00,125 Bây giờ, học hỏi là nơi khoảnh khắc thay đổi nhất của chúng ta xảy ra: 102 00:06:00,468 --> 00:06:05,477 khi chúng ta gặp ai đó giúp ích một cách khó tin 103 00:06:05,477 --> 00:06:07,843 hoặc khi bạn vượt qua một thử thách. 104 00:06:07,843 --> 00:06:11,578 Nếu tôi được hỏi bạn khi nào bạn học hỏi được bài học quý giá nhất 105 00:06:11,578 --> 00:06:13,200 bạn sẽ nói về một thử thách, 106 00:06:13,200 --> 00:06:16,368 bạn sẽ nói về một người giúp bạn vượt qua nó. 107 00:06:16,368 --> 00:06:19,157 Nhưng an toàn không phải là một điều xấu. 108 00:06:19,157 --> 00:06:24,278 Thật ra, mục đích của học hỏi là mở rộng vùng an toàn, 109 00:06:24,278 --> 00:06:28,600 đây là nơi bạn tự tin hơn, thoải mái hơn khi chúng ta sống 110 00:06:28,600 --> 00:06:32,516 bất kể cái gì nó đem đến cho chúng ta và không đưa chúng ta đến vùng hoang mang. 111 00:06:32,516 --> 00:06:34,516 Nên, nếu đó là mục đích của học hỏi 112 00:06:34,516 --> 00:06:37,420 nếu cái chúng ta đang cố làm là làm sao chúng ta có thể là 113 00:06:37,420 --> 00:06:40,607 người tự tin hơn Bất kể cuộc sống ném vào ta cái gì 114 00:06:40,607 --> 00:06:44,327 Chúng ta mở rộng vùng an toàn như thế nào? 115 00:06:44,745 --> 00:06:47,475 Chúng ta đẩy lùi vùng hoang mang thế nào? 116 00:06:48,033 --> 00:06:54,003 Bây giờ, nghịch lý lớn là cách duy nhất để mở rộng vùng an toàn 117 00:06:54,003 --> 00:06:56,073 là rời bỏ nó. 118 00:06:56,638 --> 00:06:58,451 Nên đó là cái chúng ta phải tính toán 119 00:06:58,451 --> 00:07:02,814 tạo ra cơ hội làm chúng ta chuyển từ an toàn đến học hỏi 120 00:07:02,814 --> 00:07:05,782 và khi nào những cơ hội đó cần cho cuộc sống của chúng ta. 121 00:07:05,782 --> 00:07:10,247 Chúng ta tạo ra nơi cho chúng trong hệ thống giáo dục và nơi làm việc thế nào? 122 00:07:10,247 --> 00:07:14,090 Tôi có 3 linh cảm. Nó bắt đầu với khám phá. 123 00:07:14,090 --> 00:07:18,962 Bây giờ, khám phá chỉ là vấn đề của việc đặt câu hỏi: 124 00:07:18,969 --> 00:07:21,852 câu hỏi bạn có khi bạn trải qua một ngày 125 00:07:21,852 --> 00:07:23,959 về cách làm điều gì đó tốt hơn 126 00:07:23,959 --> 00:07:27,127 về cách tăng cái mà cho bạn hi vọng 127 00:07:27,127 --> 00:07:30,131 một trong những giây phút bạn muốn cải thiện điều gì 128 00:07:30,131 --> 00:07:33,218 làm điều gì, hay thay đổi điều gì. 129 00:07:33,218 --> 00:07:36,545 Những câu hỏi đó bắt đầu đẩy bạn đến bờ của sự an toàn 130 00:07:36,545 --> 00:07:41,512 trong việc tính toán điều gì bạn có thể làm tiếp theo. 131 00:07:41,512 --> 00:07:45,057 Bây giờ, khi những câu hỏi và hi vọng xuất hiện 132 00:07:45,057 --> 00:07:48,129 điều xảy ra tiếp theo là bạn bắt đầu thám hiểm: 133 00:07:48,129 --> 00:07:52,924 "Điều gì tôi làm được? Tôi học thế nào?" và vạch rõ những dự án đó. 134 00:07:52,924 --> 00:07:56,044 Bây giờ, với một số người, trường học là một rủi ro 135 00:07:56,044 --> 00:07:57,482 Họ đi đến quyết định đó. 136 00:07:57,482 --> 00:08:01,147 nhưng với người khác, câu hỏi là "Tôi có nên thử tạo ra cái gì đó không? 137 00:08:01,147 --> 00:08:04,272 Tôi có nên đi khám phá hay làm dự án nghiên cứu không? 138 00:08:04,272 --> 00:08:07,871 Hay tôi chỉ nên làm việc với chuyên gia chuyên ngành?" 139 00:08:08,508 --> 00:08:11,548 Dự án càng cụ thể thì 140 00:08:11,548 --> 00:08:14,689 sẽ nhiều các thông số, khung thời gian, sự truyền đạt hơn 141 00:08:14,689 --> 00:08:17,352 nhiều người nhìn thấy những gì bạn đang làm hơn 142 00:08:17,352 --> 00:08:20,403 và bạn có thể mời họ tham gia vào, dẫn đến điều thứ hai 143 00:08:20,403 --> 00:08:22,392 lúc mà bạn cần mang những người khác, 144 00:08:22,392 --> 00:08:25,586 bạn cần mời người khác vào vùng học hỏi. 145 00:08:25,586 --> 00:08:27,353 Đây không phải là một dự án đơn thân. 146 00:08:27,353 --> 00:08:30,439 Sẽ mất nhiều thời gian khi bạn không biết làm gì 147 00:08:30,439 --> 00:08:32,818 và bạn sẽ cần sự giúp đỡ của người khác. 148 00:08:32,818 --> 00:08:37,065 Suốt năm cơ hội, tôi thấy bản thân mình không chỉ cần bạn đồng hành 149 00:08:37,065 --> 00:08:39,512 để cho tôi cơ hội được làm việc với họ 150 00:08:39,512 --> 00:08:41,719 để học tập với họ và tạo dựng cùng họ 151 00:08:41,719 --> 00:08:44,303 Tôi cần cộng đồng của mình để hướng tôi qua thời gian 152 00:08:44,303 --> 00:08:47,909 khi tôi mắc kẹt hay để cổ vũ tôi thông qua những cảm xúc. 153 00:08:47,909 --> 00:08:51,264 Gồm có tất cả mọi người từ gia đình tôi mẹ tôi 154 00:08:51,264 --> 00:08:53,644 cho đến những giáo sư và bạn bè. 155 00:08:54,498 --> 00:08:59,228 Bức ảnh này, câu chuyện trong bức ảnh không phải là việc tôi gặp hoang mang. 156 00:08:59,228 --> 00:09:02,427 Câu chuyện của bức ảnh là một ai đó đã chụp bức ảnh này. 157 00:09:02,427 --> 00:09:04,586 Họ đã ở trong phòng với tôi, đúng không? 158 00:09:04,586 --> 00:09:08,184 Họ là những người đi cùng tôi đi ra từ vùng hoang mang 159 00:09:08,184 --> 00:09:09,352 đến vùng học hỏi 160 00:09:09,352 --> 00:09:12,271 và giúp tôi hoàn thành vào cuối năm. 161 00:09:13,128 --> 00:09:17,422 Bây giờ, tôi nghĩ có điều gì đó cho cộng đồng 162 00:09:17,422 --> 00:09:20,298 hơn chỉ là một sự động viên về mặt cảm xúc 163 00:09:20,298 --> 00:09:22,439 Tôi nghĩ họ thành khác giả của chúng ta 164 00:09:22,439 --> 00:09:27,607 Họ trở thành người công nhận giá trị và ăn mừng những gì chúng ta học 165 00:09:27,607 --> 00:09:32,651 điều đưa tới linh cảm thứ ba: chúng ta chia sẻ dự án chúng ta đang có 166 00:09:32,651 --> 00:09:35,350 điều chúng ta đang học and làm thế nào? 167 00:09:35,350 --> 00:09:36,641 Với tôi, suốt năm cơ hội 168 00:09:36,641 --> 00:09:41,269 không có điều gì hơn một bài blog hàng tuần, thư thông báo hàng tháng 169 00:09:41,269 --> 00:09:45,419 và cuối năm, viết 1 cuốn sách và bài thuyết trình 170 00:09:45,419 --> 00:09:49,546 nhưng với bạn, bạn không cần 1 quyển sách to tác hay 1 sân khấu. 171 00:09:49,546 --> 00:09:52,363 Những gì bạn cần chỉ là những kiểm soát đều đặn 172 00:09:52,363 --> 00:09:55,569 nơi mọi người có thể thấy bạn đang làm gì 173 00:09:55,569 --> 00:09:59,958 có thể cho bạn ý kiến phản hồi và có thể ăn mừng khi bạn hoàn thành. 174 00:10:00,610 --> 00:10:05,110 Khám phá. Mời gọi. Chia sẻ 175 00:10:05,709 --> 00:10:08,040 Nên tôi đã không đi học sau đại học 176 00:10:08,040 --> 00:10:12,957 nhưng tôi đã tạo ra một trong những trang biển đổi nhất trong cuộc đời tôi. 177 00:10:12,957 --> 00:10:15,505 Vùng an toàn của tôi đã mở rộng 178 00:10:15,505 --> 00:10:16,985 nhưng có lẽ quan trọng hơn 179 00:10:16,985 --> 00:10:21,325 tôi đã học cách đi xuyên từ an toàn đến học tập 180 00:10:21,325 --> 00:10:25,323 và đẩy từ rìa của vùng hoang mang. 181 00:10:26,084 --> 00:10:30,729 Bây giờ, 2016 thật sự là một năm cơ hội khác 182 00:10:30,729 --> 00:10:34,895 và tôi nghĩ trong tiếng Bồ Đào Nha gọi đây là "ano bissexto" (năm liều lĩnh) 183 00:10:34,895 --> 00:10:39,762 nơi có thêm một ngày và có một tuổi cho năm 184 00:10:39,762 --> 00:10:40,914 Và chúng ta tò mò rằng: 185 00:10:40,914 --> 00:10:46,347 điều gì sẽ xảy ra nếu con người năm 2016 quyết định thiết kế dự án riêng của họ 186 00:10:46,347 --> 00:10:52,086 để đi từ an toàn sang học hỏi, để thiết kế sự cơ hội, dù lớn hay nhỏ? 187 00:10:52,086 --> 00:10:54,139 Và nếu chúng ta làm 188 00:10:54,139 --> 00:10:57,142 dù bạn đang ở trung học, hay đại học, hay nơi làm việc 189 00:10:57,142 --> 00:11:01,751 bất kể cơ hội nào điều gì sẽ xảy ra với việc học hỏi? 190 00:11:01,751 --> 00:11:03,711 Điều gì sẽ xảy ra với giáo dục 191 00:11:03,711 --> 00:11:07,343 khi nhận ra chúng ta có thể tạo ra học tập, có thể thiết kế nó 192 00:11:07,343 --> 00:11:11,191 chỉ bằng việc chộp lấy chút cơ hội? 193 00:11:12,288 --> 00:11:16,336 Vậy nên, bạn sẽ nhận cơ hội nào đây? 194 00:11:17,098 --> 00:11:19,023 (Vỗ tay)