Dọc theo những con đường cổ kính của sông Monongahela, Braddock, Pennsylvania tọa lạc tại vùng phía đông của hạt Allegheny, cách Pittsburg khoảng 9 dặm. Là 1 vùng công nghiệp ngoại ô, Braddock là nơi nhà máy thép đầu tiên của Andrew Carneige được xây dựng, Công trường Edgar Thomson. Hoạt động từ năm 1875, nó là nhà máy thép cuối cùng còn hoạt động trong vùng. Suốt 12 năm, tôi đã cùng sáng tác các bức chân dung, tĩnh vật, phong cảnh và quang cảnh trên không với mục đích tạo ra những một bằng chứng sống động nhằm làm nổi bật sự tương tác của công nghiệp thép, môi trường, và tác động của hệ thống y tế lên các thành viên gia đình và cộng đồng. Truyền thống và những câu chuyện kể về Braddock hầu hết bao gồm những câu chuyện về các hiệp hội các nhà công nghiệp và thương gia. Hiện nay, câu chuyện mới về Braddock, là một áp phích của trẻ em về sự hồi sinh của Rust Belt, là chuyện những người dân thành thị tiên phong trong việc khám phá chân trời mới. Truyền thông đã quên rằng Braddock đa phần là người da đen. Sự tồn tại của chúng tôi đã bị phớt lờ, lãng quên và xóa bỏ. Là thế hệ thứ tư trong gia đình mẫu hệ, tôi được nuôi dạy dưới sự đỡ đần của bà tôi là Ruby, tại đường số 8, 805 đường Washington. Bà làm việc với chức danh là một quản lí cho Goodwill. Mẹ tôi là một điều dưỡng. Mẹ tôi đã thấy các nhà máy thép đóng cửa và người da trắng rời tới các vùng phát triển khác. Đến khi thế hệ của chúng tôi lớn lên, việc ngừng đầu tư tại địa phương, tiểu bang và khu vực. đã phá huỷ các cơ sở hạ tầng, và Chiến tranh Thuốc phiện đã phá hủy gia đình tôi và cộng đồng. Cha dượng Gramps của bà Ruby là một trong số ít người da đen nghỉ hưu từ công ty của Carneige có lương hưu. Ông đã làm việc trong điều kiện có nhiệt độ cao, phá dỡ và xây dựng lại các lò luyện kim, dọn dẹp kim loại thừa và xỉ sắt. Lịch sử của nơi này được khắc ghi trên cơ thể con người và cảnh vật xung quanh. Những khu vực qua lại của các xe tải hạng nặng, phơi nhiễm với benzen và bụi kim loại, nguy cơ gây ra ung thư và bệnh luput. 123 giường bệnh đạt chuẩn, với 652 nhân viên, các chương trình phục hồi chức năng đã bị huỷ bỏ. Một vụ kiện về tranh chấp nhà ở chống lại hạt Allegheny về việc di dời khu nhà Talbot Towers. Sự phân khu lại cho ngành công nhiệp nhẹ nhiều hơn đã được thực hiện từ đó. Hình ảnh từ Google Maps và Google Earth đã che dấu đi các chất thải dễ cháy đang được sử dụng để đuổi gia đình Bunn khỏi đất đai của họ. Năm 2013, tôi thuê 1 chiếc trực thăng với máy quay để ghi lại sự trục xuất này. Trên máy bay, tôi đã thấy hàng ngàn bó nhựa trắng của một của 1 nền công nghiệp bảo quản mà được cho rằng nó thân thiện với môi trường và tái chế hàng triệu lốp xe để bảo tồn cuộc sống con người và để cải thiện cuộc sống con người. Đề tài của tôi đi từ mức độ vi mô đến vĩ mô, lục lại những bí ẩn lịch sử. Mới đây, tại bảo tàng nghệ thuật Seattle, Isaac Bunn và tôi đã tổ chức buổi triển lãm này, và buổi triển lãm là một diễn đàn để ông ấy lên tiếng. Thông qua sự tường thuật cụ thể của chúng tôi, chúng tôi sẽ tiếp tục đấu tranh với sự xoá bỏ lịch sử và bất công về kinh tế xã hội. Xin cảm ơn. (Khán giả vỗ tay)