1 00:00:00,755 --> 00:00:03,046 Tôi rất vinh dự khi được ở đây để nói về những người cựu chiến binh 2 00:00:03,046 --> 00:00:04,652 bởi vì tôi không nhập ngũ 3 00:00:04,652 --> 00:00:06,800 do muốn tham gia vào một cuộc chiến tranh. 4 00:00:06,800 --> 00:00:09,518 Tôi không nhập ngũ vì tôi có một mong ước 5 00:00:09,518 --> 00:00:13,175 hay một mong muốn đi đến một đất nước khác và chiến đấu. 6 00:00:13,175 --> 00:00:15,515 Thành thật mà nói, tôi nhập ngũ là vì 7 00:00:15,515 --> 00:00:17,242 chi phí học đại học thật đắt đỏ 8 00:00:17,242 --> 00:00:18,951 và quân đội sẽ giúp tôi với điều đó 9 00:00:18,951 --> 00:00:21,291 và tôi nhập ngũ là bởi vì 10 00:00:21,291 --> 00:00:23,447 đó là điều tôi biết, 11 00:00:23,447 --> 00:00:26,309 và là điều tôi nghĩ rằng tôi có thể làm tốt. 12 00:00:26,309 --> 00:00:28,707 Tôi không xuất thân từ một gia đình nhà lính. 13 00:00:28,707 --> 00:00:29,950 Bố mẹ tôi không phải là quân nhân. 14 00:00:29,950 --> 00:00:32,729 Không ai trong gia đình tôi từng nhập ngũ, 15 00:00:32,729 --> 00:00:35,015 và lần đầu tiên tôi biết đến quân đội 16 00:00:35,015 --> 00:00:37,110 là khi tôi 13 tuổi 17 00:00:37,110 --> 00:00:39,789 và được gửi vào trường quân sự, 18 00:00:39,789 --> 00:00:41,458 vì mẹ tôi đã luôn dọa tôi 19 00:00:41,458 --> 00:00:44,564 với ý nghĩ về trường quân sự kể từ khi tôi 8 tuổi. 20 00:00:44,564 --> 00:00:47,631 Tôi là một đứa ngỗ nghịch khi còn bé 21 00:00:47,631 --> 00:00:49,659 và mẹ tôi luôn nói với tôi thế này, 22 00:00:49,659 --> 00:00:51,105 "Nếu con không chỉnh đốn lại mình, 23 00:00:51,105 --> 00:00:52,371 mẹ sẽ gửi con vào trường quân sự." 24 00:00:52,371 --> 00:00:53,931 Và tôi nhìn bà ấy, và nói, "Mẹ, 25 00:00:53,931 --> 00:00:55,863 con sẽ chăm chỉ hơn." 26 00:00:55,863 --> 00:00:57,347 Và khi tôi 9 tuổi, 27 00:00:57,347 --> 00:00:59,575 mẹ cho tôi xem những tờ giới thiệu để chứng tỏ bà không nói suông, 28 00:00:59,575 --> 00:01:00,870 tôi nhìn vào những tờ giấy đó, và nói, 29 00:01:00,870 --> 00:01:03,197 "Con biết là mẹ nghiêm túc, con sẽ chăm chỉ hơn nữa." 30 00:01:03,197 --> 00:01:05,349 Và rồi khi tôi lên 10, 11, 31 00:01:05,349 --> 00:01:08,503 tôi ngày càng tệ hơn. 32 00:01:08,503 --> 00:01:10,870 Tôi đã bị quản chế về học tập và kỉ luật 33 00:01:10,870 --> 00:01:14,601 trước khi tôi lên 10, 34 00:01:14,601 --> 00:01:17,543 và lần đầu bị cảnh sát còng tay 35 00:01:17,543 --> 00:01:19,491 khi tôi 11 tuổi. 36 00:01:19,491 --> 00:01:21,107 Và thế là khi tôi 13 tuổi, 37 00:01:21,107 --> 00:01:23,121 mẹ tôi nói với tôi rằng, 38 00:01:23,121 --> 00:01:24,857 "Mẹ không thể chịu đựng được việc này nữa, 39 00:01:24,857 --> 00:01:26,403 Mẹ sẽ gửi con vào trường quân sự." 40 00:01:26,403 --> 00:01:28,241 Và tôi nhìn bà ấy, và nói, "Mẹ, 41 00:01:28,241 --> 00:01:31,381 con biết là mẹ giận con, nhưng con hứa sẽ chăm chỉ hơn nữa." 42 00:01:31,381 --> 00:01:33,476 Và mẹ tôi nói, "Không, con sẽ đến trường vào tuần sau." 43 00:01:33,476 --> 00:01:35,881 Và đó là cách mà tôi biết đến 44 00:01:35,881 --> 00:01:38,471 quân đội, 45 00:01:38,471 --> 00:01:41,367 vì mẹ tôi nghĩ đó là một điều tốt. 46 00:01:41,367 --> 00:01:43,179 Tôi hoàn toàn phản đối bà ấy 47 00:01:43,179 --> 00:01:44,479 khi tôi mới đến trường , 48 00:01:44,479 --> 00:01:46,279 bởi vì trong 4 ngày đầu, 49 00:01:46,279 --> 00:01:48,447 tôi đã trốn khỏi trường 5 lần. 50 00:01:48,447 --> 00:01:50,333 Có một cái cổng đen lớn bao quanh ngôi trường, 51 00:01:50,333 --> 00:01:52,423 và mỗi khi không ai để ý, 52 00:01:52,423 --> 00:01:54,879 tôi chỉ cần chạy qua cái cổng đen đó 53 00:01:54,879 --> 00:01:56,741 và chấp nhận đề nghị nếu chúng tôi không muốn ở đây, 54 00:01:56,741 --> 00:01:58,171 chúng tôi có thể đi bất cứ lúc nào. 55 00:01:58,171 --> 00:01:59,864 Nên tôi nói, " Nếu được thế thì, 56 00:01:59,864 --> 00:02:03,112 tôi sẽ ra khỏi đây." (Cười) 57 00:02:03,112 --> 00:02:05,223 Và việc đó chẳng bao giờ thành công. 58 00:02:05,223 --> 00:02:07,397 Và tôi vẫn tiếp tục lạc lối. 59 00:02:07,397 --> 00:02:08,579 Nhưng cuối cùng thì, 60 00:02:08,579 --> 00:02:11,109 sau khi ở đó một thời gian, 61 00:02:11,109 --> 00:02:12,511 sau khi kết thúc năm đầu 62 00:02:12,511 --> 00:02:14,359 tại trường quân sự, 63 00:02:14,359 --> 00:02:19,015 tôi nhận ra mình đang trưởng thành hơn 64 00:02:19,015 --> 00:02:22,539 tôi nhận ra những điều tôi thích về ngôi trường này 65 00:02:22,539 --> 00:02:24,887 và điều mà tôi thích về hệ thống này 66 00:02:24,887 --> 00:02:27,634 là một thứ tôi chưa bao giờ biết tới: 67 00:02:27,634 --> 00:02:30,503 cảm giác là một phần của cái gì đó lớn lao, 68 00:02:30,503 --> 00:02:32,953 thuộc về một tập thể, và có ý nghĩa với mọi người 69 00:02:32,953 --> 00:02:34,665 việc tôi đã ở đó, 70 00:02:34,665 --> 00:02:37,855 việc sự lãnh đạo không phải là một trò đùa, 71 00:02:37,855 --> 00:02:41,131 mà là một điều nghiêm túc, nó chính là trọng tâm 72 00:02:41,131 --> 00:02:43,280 của toàn bộ trải nghiệm này. 73 00:02:43,280 --> 00:02:45,404 Và khi tôi chuẩn bị 74 00:02:45,404 --> 00:02:47,448 học xong trung học phổ thông, 75 00:02:47,448 --> 00:02:50,116 tôi bắt đầu nghĩ về điều mình muốn làm, 76 00:02:50,116 --> 00:02:51,920 và như đa số học sinh khác, 77 00:02:51,920 --> 00:02:55,314 tôi chẳng biết mình muốn làm gì. 78 00:02:55,314 --> 00:02:57,009 Và tôi nghĩ đến những người 79 00:02:57,009 --> 00:02:59,298 tôi kính trọng và ngưỡng mộ. 80 00:02:59,298 --> 00:03:00,984 Tôi đã nghĩ đến rất nhiều người, 81 00:03:00,984 --> 00:03:03,803 đặc biệt là những người đàn ông 82 00:03:03,803 --> 00:03:05,732 mà tôi kính trọng. 83 00:03:05,732 --> 00:03:07,607 Và thật ngẫu nhiên là họ đều mặc bộ quân phục 84 00:03:07,607 --> 00:03:09,546 của Hợp chủng quốc Hoa Kì, 85 00:03:09,546 --> 00:03:11,791 vậy là với tôi, câu hỏi và lời giải đáp cho nó 86 00:03:11,791 --> 00:03:13,858 đã trở nên khá dễ dàng. 87 00:03:13,858 --> 00:03:15,606 Câu hỏi tôi muốn làm gì 88 00:03:15,606 --> 00:03:17,244 đã được trả lời nhanh chóng, 89 00:03:17,244 --> 00:03:20,443 tôi nghĩ tôi sẽ trở thành một quân nhân. 90 00:03:20,443 --> 00:03:22,267 Và tôi gia nhập quân đội 91 00:03:22,267 --> 00:03:23,468 và rồi được huấn luyện, 92 00:03:23,468 --> 00:03:24,870 và khi tôi nói rằng tôi không nhập ngũ 93 00:03:24,870 --> 00:03:26,500 vì muốn đi chiến đấu, 94 00:03:26,500 --> 00:03:28,583 thật ra tôi nhập ngũ năm 1996. 95 00:03:28,583 --> 00:03:31,353 Không có một cuộc chiến nào lúc bấy giờ. 96 00:03:31,353 --> 00:03:33,419 Tôi chưa từng cảm thấy mình trong vòng nguy hiểm. 97 00:03:33,419 --> 00:03:34,542 Khi tôi về gặp mẹ tôi, 98 00:03:34,542 --> 00:03:36,155 tôi nhập ngũ khi mới 17 tuổi, 99 00:03:36,155 --> 00:03:37,864 nên cần sự chấp thuận của cha mẹ 100 00:03:37,864 --> 00:03:38,947 để nhập ngũ, 101 00:03:38,947 --> 00:03:40,427 khi tôi đưa cho mẹ tờ giấy chấp thuận, 102 00:03:40,427 --> 00:03:42,420 mẹ tôi nghĩ nó cũng giống với trường quân sự. 103 00:03:42,420 --> 00:03:43,724 Mẹ tôi nghĩ, " Đây từng là điều tốt với thằng bé, 104 00:03:43,724 --> 00:03:46,107 vậy hãy để nó tiếp tục," 105 00:03:46,107 --> 00:03:48,908 nhưng mẹ tôi không biết là tờ giấy bà đã kí 106 00:03:48,908 --> 00:03:50,940 sẽ khiến con trai bà 107 00:03:50,940 --> 00:03:54,138 trở thành một quân nhân. 108 00:03:54,138 --> 00:03:55,912 Và tôi đã trải qua quá trình huấn luyện, 109 00:03:55,912 --> 00:03:57,706 và luôn nghĩ rằng, 110 00:03:57,706 --> 00:04:01,529 điều này thật tuyệt, mình sẽ phục vụ vào dịp cuối tuần 111 00:04:01,529 --> 00:04:06,643 hay 2 tuần trong năm, tập luyện, 112 00:04:06,643 --> 00:04:09,359 và một vài năm sau khi tôi nhập ngũ, 113 00:04:09,359 --> 00:04:11,945 một vài năm sau khi mẹ tôi kí tờ giấy đó, 114 00:04:11,945 --> 00:04:15,671 toàn bộ thế giới thay đổi. 115 00:04:15,671 --> 00:04:18,875 Sau ngày 11/9, có một sự thay đổi lớn 116 00:04:18,875 --> 00:04:22,865 đối với nghề nghiệp mà tôi đã chọn. 117 00:04:22,865 --> 00:04:27,430 Khi tôi mới nhập ngũ, tôi không nhập ngũ để chiến đấu, 118 00:04:27,430 --> 00:04:29,100 nhưng giờ tôi đã là một quân nhân, 119 00:04:29,100 --> 00:04:32,887 đó chính là điều sẽ diễn ra. 120 00:04:32,887 --> 00:04:36,234 Và tôi nghĩ rất nhiều về những người lính 121 00:04:36,234 --> 00:04:38,091 những người tôi đã phải chỉ huy. 122 00:04:38,091 --> 00:04:40,601 Tôi nhớ là sau ngày 11/9, 123 00:04:40,601 --> 00:04:43,224 ba tuần sau 11/9, tôi bay đến một nước khác, 124 00:04:43,224 --> 00:04:45,210 nhưng tôi không bay cùng những người đồng đội, 125 00:04:45,210 --> 00:04:47,245 tôi xuất ngoại vì tôi nhận được một học bổng 126 00:04:47,245 --> 00:04:48,566 ở nước ngoài. 127 00:04:48,566 --> 00:04:50,416 Tôi nhận được một suất học bổng 128 00:04:50,416 --> 00:04:52,716 và tôi học và sống ở nước ngoài, 129 00:04:52,716 --> 00:04:54,788 tôi đã sống ở Anh và điều đó thật thú vị, 130 00:04:54,788 --> 00:04:56,254 nhưng cùng lúc đó, những người 131 00:04:56,254 --> 00:04:58,998 tôi cùng huấn luyện, 132 00:04:58,998 --> 00:05:01,411 những người lính cùng tôi trải qua thời kì tập luyện, 133 00:05:01,411 --> 00:05:03,600 và chuẩn bị cho chiến trận, 134 00:05:03,600 --> 00:05:07,086 họ thực sự đang tiến đến nơi ấy. 135 00:05:07,086 --> 00:05:08,967 Họ giờ sẽ thấy mình 136 00:05:08,967 --> 00:05:11,151 ở một nơi 137 00:05:11,151 --> 00:05:12,719 mà đa số họ, 138 00:05:12,719 --> 00:05:14,985 đa số những người trong thời kì huấn luyện 139 00:05:14,985 --> 00:05:18,924 không thể chỉ ra nơi đó trên bản đồ. 140 00:05:18,924 --> 00:05:20,690 Tôi đã dành vài năm để học đại học, 141 00:05:20,690 --> 00:05:22,950 và cả quãng thời gian tôi ngồi 142 00:05:22,950 --> 00:05:24,536 ở những phòng học ở Oxford 143 00:05:24,536 --> 00:05:26,910 những căn phòng được xây dựng từ hàng trăm năm trước 144 00:05:26,910 --> 00:05:28,758 thậm chí trước cả khi nước Mĩ ra đời, 145 00:05:28,758 --> 00:05:31,930 và tôi ngồi đó nói chuyện với các giảng viên 146 00:05:31,930 --> 00:05:35,894 về vụ ám sát hoàng tử Áo Ferdinand, 147 00:05:35,894 --> 00:05:40,216 và điều đó ảnh hưởng thế nào đến Chiến tranh Thế giới lần thứ I, 148 00:05:40,216 --> 00:05:42,460 nhưng suốt lúc đó, trái tim và khối óc của tôi 149 00:05:42,460 --> 00:05:45,344 lại hướng về những người đồng đội 150 00:05:45,344 --> 00:05:47,314 những người lúc ấy đang mặc áo chống đạn 151 00:05:47,314 --> 00:05:48,750 và bộ quân phục 152 00:05:48,750 --> 00:05:51,298 và học cách di chuyển 153 00:05:51,298 --> 00:05:53,590 hay cách lau một chiếc súng máy 154 00:05:53,590 --> 00:05:56,638 trong bóng đêm. 155 00:05:56,638 --> 00:05:59,571 Đó chính là thực tại mới. 156 00:05:59,571 --> 00:06:01,944 Sau khi tôi học xong, tôi quay lại quân ngũ 157 00:06:01,944 --> 00:06:04,634 đơn vị của tôi đang chuẩn bị triển khai quân ở Afganistan, 158 00:06:04,634 --> 00:06:06,222 có những đồng đội trong đơn vị 159 00:06:06,222 --> 00:06:08,320 đã ra trận lần 2 và 3 160 00:06:08,320 --> 00:06:09,740 trước cả khi tôi ra trận lần đầu. 161 00:06:09,740 --> 00:06:11,728 Tôi nhớ lần đầu tiên hành quân cùng đơn vị mình, 162 00:06:11,728 --> 00:06:13,092 khi bạn nhập ngũ 163 00:06:13,092 --> 00:06:14,748 và bạn trải qua một cuộc hành quân chiến đấu, 164 00:06:14,748 --> 00:06:16,082 mọi người thường nhìn vào vai bạn, 165 00:06:16,082 --> 00:06:19,860 vì trên vai bạn là một tấm phù hiệu. 166 00:06:19,860 --> 00:06:21,136 Ngay khi bạn gặp ai đó, 167 00:06:21,136 --> 00:06:22,552 bạn bắt tay họ, 168 00:06:22,552 --> 00:06:24,411 và mắt bạn hướng về vai họ, 169 00:06:24,411 --> 00:06:26,024 vì bạn muốn biết họ ở quân chủng nào, 170 00:06:26,024 --> 00:06:27,330 hay đơn vị nào họ đang chiến đấu? 171 00:06:27,330 --> 00:06:29,024 Và tôi là người duy nhất 172 00:06:29,024 --> 00:06:31,314 không có tấm phù hiệu trên vai, 173 00:06:31,314 --> 00:06:35,404 và tôi thấy thật đau xót mỗi khi ai đó nhìn vào vai mình. 174 00:06:35,404 --> 00:06:38,412 Nhưng rồi bạn có cơ hội để nói chuyện với những người lính, 175 00:06:38,412 --> 00:06:42,190 và bạn hỏi tại sao họ nhập ngũ. 176 00:06:42,190 --> 00:06:46,279 Tôi nhập ngũ vì phí học đại học quá đắt. 177 00:06:46,279 --> 00:06:50,700 Nhiều người đồng đội của tôi nhập ngũ vì lí do hoàn toàn khác. 178 00:06:50,700 --> 00:06:52,632 Họ nhập ngũ vì đó là nghĩa vụ. 179 00:06:52,632 --> 00:06:54,441 Họ nhập ngũ vì họ tức giận với điều gì đó 180 00:06:54,441 --> 00:06:56,258 và muốn thay đổi nó. 181 00:06:56,258 --> 00:06:57,570 Họ nhập ngũ vì 182 00:06:57,570 --> 00:06:59,416 gia đình họ nói điều đó rất quan trọng. 183 00:06:59,416 --> 00:07:01,628 Họ nhập ngũ vì họ muốn trả thù. 184 00:07:01,628 --> 00:07:06,276 Họ nhập ngũ vì rất nhiều lí do khác nhau. 185 00:07:06,276 --> 00:07:09,044 Và giờ chúng tôi thấy mình ở trên một đất nước khác 186 00:07:09,044 --> 00:07:12,945 chiến đấu trong những xung đột đó. 187 00:07:12,945 --> 00:07:15,456 Và thật kì lạ là tôi 188 00:07:15,456 --> 00:07:19,778 rất ngây thơ bắt đầu nghe thấy một câu nói 189 00:07:19,778 --> 00:07:23,044 mà tôi chưa bao giờ thấu hiểu đầy đủ, 190 00:07:23,044 --> 00:07:25,402 bởi vì ngay sau ngày 11/9, bạn bắt đầu thấy 191 00:07:25,402 --> 00:07:26,759 mọi người đến bên cạnh mình và nói, 192 00:07:26,759 --> 00:07:29,396 "Cảm ơn sự phục vụ của anh/chị." 193 00:07:29,396 --> 00:07:31,359 Và tôi làm theo họ và bắt đầu nói 194 00:07:31,359 --> 00:07:32,994 điều đó với những đồng đội của mình. 195 00:07:32,994 --> 00:07:34,575 Điều này xảy ra trước cả khi tôi ra trận. 196 00:07:34,575 --> 00:07:38,070 Nhưng thật sự thì tôi không hiểu câu nói ấy có nghĩa gì. 197 00:07:38,070 --> 00:07:40,074 Tôi nói nó vì nó nghe hợp lí. 198 00:07:40,074 --> 00:07:41,850 Tôi nói nó vì nó dường như là điều nên nói 199 00:07:41,850 --> 00:07:43,494 với những người phải phục vụ ở một nước khác. 200 00:07:43,494 --> 00:07:45,924 "Cảm ơn sự phục vụ của anh/chị." 201 00:07:45,924 --> 00:07:47,940 Nhưng tôi đã chẳng hiểu câu nói ấy nghĩa là gì 202 00:07:47,940 --> 00:07:50,270 hay thậm chí nó 203 00:07:50,270 --> 00:07:53,840 nó có nghĩa gì với người nghe. 204 00:07:53,840 --> 00:07:58,626 Lần đầu tôi trở về từ Afghanistan, 205 00:07:58,626 --> 00:08:02,100 tôi đã nghĩ rằng nếu từ vùng xung đột đó trở về , 206 00:08:02,100 --> 00:08:05,941 thì mọi nguy hiểm đã qua rồi. 207 00:08:05,941 --> 00:08:08,138 Tôi nghĩ rằng nếu bạn có thể trở về từ một vùng xung đột 208 00:08:08,138 --> 00:08:10,437 thì bạn có thể 209 00:08:10,437 --> 00:08:11,671 lau mồ hôi trên trán và nói, 210 00:08:11,671 --> 00:08:15,415 "Thật may là mình vẫn sống ," 211 00:08:15,415 --> 00:08:17,223 mà không hiểu được rằng với nhiều người, 212 00:08:17,223 --> 00:08:19,366 khi họ trở về nhà, 213 00:08:19,366 --> 00:08:21,665 cuộc chiến đó vẫn tiếp tục. 214 00:08:21,665 --> 00:08:23,919 Tiếp tục trong suy nghĩ của chúng tôi. 215 00:08:23,919 --> 00:08:26,557 Tiếp tục trong những kí ức của chúng tôi. 216 00:08:26,557 --> 00:08:31,220 Tiếp tục trong cảm xúc của chúng tôi. 217 00:08:31,220 --> 00:08:32,557 Hãy tha thứ cho chúng tôi 218 00:08:32,557 --> 00:08:37,767 nếu chúng tôi không thích nơi đông người. 219 00:08:37,767 --> 00:08:40,030 Hãy tha thứ cho chúng tôi 220 00:08:40,030 --> 00:08:42,354 nếu chúng tôi dành một tuần ở một nơi 221 00:08:42,354 --> 00:08:44,702 hoàn toàn kiểm soát về ánh sáng, 222 00:08:44,702 --> 00:08:46,930 vì bạn không được phép hành quân với ánh sáng trắng, 223 00:08:46,930 --> 00:08:48,417 vì bất cứ thứ gì có ánh sáng trắng, 224 00:08:48,417 --> 00:08:49,894 có thể bị nhìn thấy từ hàng trăm dặm, 225 00:08:49,894 --> 00:08:51,607 so với việc dùng ánh sáng xanh lá 226 00:08:51,607 --> 00:08:52,774 hay xanh dương, 227 00:08:52,774 --> 00:08:54,706 chúng không thể bị nhìn thấy từ xa. 228 00:08:54,706 --> 00:08:56,839 Vì thế hãy thông cảm cho chúng tôi khi bỗng dưng, 229 00:08:56,839 --> 00:09:00,046 chúng tôi từ việc chịu sự kiểm soát ánh sáng 230 00:09:00,046 --> 00:09:02,599 đến việc 1 tuần sau đó trở về giữa quảng trường Thời Đại, 231 00:09:02,599 --> 00:09:07,730 và chúng tôi có một thời gian khó khăn để thích nghi với việc đó. 232 00:09:07,730 --> 00:09:09,162 Hãy thông cảm 233 00:09:09,162 --> 00:09:11,001 khi chúng tôi trở về gia đình 234 00:09:11,001 --> 00:09:15,105 đã sống mà không có mình, 235 00:09:15,105 --> 00:09:17,132 và giờ khi trở lại, không dễ dàng gì 236 00:09:17,132 --> 00:09:20,776 để quay trở lại cuộc sống bình thường. 237 00:09:20,776 --> 00:09:25,258 bởi vì cuộc sống bình thường đã thay đổi. 238 00:09:25,258 --> 00:09:28,820 Tôi nhớ khi tôi trở về. tôi muốn nói chuyện với mọi người. 239 00:09:28,820 --> 00:09:31,579 Tôi muốn mọi người hỏi về những điều tôi đã trải qua. 240 00:09:31,579 --> 00:09:33,327 Tôi muốn mọi người đến và nói, 241 00:09:33,327 --> 00:09:34,642 "Anh đã làm gì?" 242 00:09:34,642 --> 00:09:36,129 Tôi muốn mọi người đến và nói, 243 00:09:36,129 --> 00:09:37,747 "Ở đó thế nào? Thức ăn thế nào? 244 00:09:37,747 --> 00:09:42,272 Thời gian ở đó thế nào? Anh vẫn ổn chứ?" 245 00:09:42,272 --> 00:09:44,333 Và câu hỏi duy nhất tôi nhận được là, 246 00:09:44,333 --> 00:09:47,064 "Anh có bắn ai không?" 247 00:09:47,064 --> 00:09:48,890 Và đó là những người đủ tò mò 248 00:09:48,890 --> 00:09:52,548 để hỏi bất cứ điều gì. 249 00:09:52,548 --> 00:09:54,218 Bởi vì đôi khi có một nỗi sợ 250 00:09:54,218 --> 00:09:55,783 một nỗi lo rằng nếu tôi nói gì đó 251 00:09:55,783 --> 00:09:57,259 tôi sẽ làm anh tổn thương, 252 00:09:57,259 --> 00:09:58,633 hay tôi sẽ khơi mào điều gì đó, 253 00:09:58,633 --> 00:10:03,291 nên sự phản ứng bình thường là không nói gì cả. 254 00:10:03,291 --> 00:10:05,890 Vấn đề với việc đó 255 00:10:05,890 --> 00:10:07,496 là khi bạn cảm thấy sự phục vụ của mình 256 00:10:07,496 --> 00:10:10,010 thậm chí không được công nhận, 257 00:10:10,010 --> 00:10:13,017 như chẳng ai quan tâm cả. 258 00:10:13,017 --> 00:10:16,040 "Cảm ơn sự phục vụ của anh/chị," 259 00:10:16,040 --> 00:10:19,133 và rồi kết thúc. 260 00:10:19,133 --> 00:10:21,809 Điều tôi muốn hiểu hơn 261 00:10:21,809 --> 00:10:25,123 chính là ý nghĩa đằng sau câu nói đó, 262 00:10:25,123 --> 00:10:30,875 và tại sao "Cảm ơn sự phục vụ của anh/chị" là chưa đủ 263 00:10:30,875 --> 00:10:34,491 Trên thực tế, chúng ta có 264 00:10:34,491 --> 00:10:37,048 2,6 triệu người 265 00:10:37,048 --> 00:10:39,972 là cựu chiến binh trở về từ Iraq hay Afghanistan 266 00:10:39,972 --> 00:10:42,642 những người sống ngay giữa chúng ta. 267 00:10:42,642 --> 00:10:44,122 Đôi khi chúng ta biết họ là ai, 268 00:10:44,122 --> 00:10:47,234 đôi khi chúng ta không biết, 269 00:10:47,234 --> 00:10:49,401 nhưng có một cảm xúc, một trải nghiệm chung, 270 00:10:49,401 --> 00:10:52,325 một kết nối chung 271 00:10:52,325 --> 00:10:54,197 nơi chúng ta biết rằng 272 00:10:54,197 --> 00:10:56,206 có một chương trong cuộc đời ta 273 00:10:56,206 --> 00:10:58,921 có thể đã khép lại, 274 00:10:58,921 --> 00:11:02,967 nhưng nó vẫn chưa kết thúc. 275 00:11:02,967 --> 00:11:04,596 Chúng ta nghĩ về "Cảm ơn sự phục vụ của anh/chị", 276 00:11:04,596 --> 00:11:06,665 và mọi người nói," Vậy 'Cảm ơn sự phục vụ của anh/chị' có nghĩa gì với anh?" 277 00:11:06,665 --> 00:11:08,345 Với tôi, "Cảm ơn sự phục vụ của anh/chị" 278 00:11:08,345 --> 00:11:12,423 nghĩa là lắng nghe những câu chuyện của chúng tôi, 279 00:11:12,423 --> 00:11:15,289 hỏi rằng chúng tôi là ai, 280 00:11:15,289 --> 00:11:17,702 thấu hiểu sức mạnh 281 00:11:17,702 --> 00:11:21,932 của bao người, bao người cùng chiến đấu với chúng tôi 282 00:11:21,932 --> 00:11:25,652 và tại sao sự phục vụ đó có ý nghĩa vô cùng. 283 00:11:25,652 --> 00:11:27,786 "Cảm ơn sự phục vụ của anh/chị" nghĩa là ghi nhận sự thật 284 00:11:27,786 --> 00:11:29,604 là giờ đây dầu chúng tôi đã về nhà 285 00:11:29,604 --> 00:11:30,895 và đã cởi bỏ bộ quân phục 286 00:11:30,895 --> 00:11:33,175 không có nghĩa là sự phục vụ của chúng tôi với đất nước này 287 00:11:33,175 --> 00:11:35,851 đã kết thúc. 288 00:11:35,851 --> 00:11:38,732 Sự thật là, chúng tôi vẫn có thể 289 00:11:38,732 --> 00:11:42,922 phục vụ và cống hiến hơn nữa. 290 00:11:42,922 --> 00:11:44,352 Khi tôi nhìn những người 291 00:11:44,352 --> 00:11:49,010 như đồng đội tôi- Taylor Urruela, 292 00:11:49,010 --> 00:11:50,754 người đã mất đi đôi chân ở Iraq, 293 00:11:50,754 --> 00:11:53,412 anh có hai giấc mơ lớn trong đời mình. 294 00:11:53,412 --> 00:11:56,480 Một là trở thành một người lính. Hai là trở thành cầu thủ bóng chày. 295 00:11:56,480 --> 00:12:01,280 Anh ấy mất đi đôi chân ở Iraq. 296 00:12:01,280 --> 00:12:02,904 Anh ấy trở về 297 00:12:02,904 --> 00:12:04,598 và thay vì quyết định rằng, 298 00:12:04,598 --> 00:12:07,016 giờ mình đã mất đôi chân, giấc mơ thứ hai đã kết thúc 299 00:12:07,016 --> 00:12:09,430 anh ấy quyết định sẽ vẫn chơi bóng chày, 300 00:12:09,430 --> 00:12:11,402 và anh ấy thành lập nhóm VETSports, 301 00:12:11,402 --> 00:12:13,313 một nhóm dành cho các cựu chiến binh 302 00:12:13,313 --> 00:12:18,648 và dùng thể thao như một cách để hàn gắn vết thương chiến tranh. 303 00:12:18,648 --> 00:12:20,991 Những người như Tammy Duckworth, 304 00:12:20,991 --> 00:12:22,239 một phi công trực thăng, 305 00:12:22,239 --> 00:12:24,105 chiếc trực thăng như cái chị ấy từng lái, 306 00:12:24,105 --> 00:12:25,644 bạn cần dùng cả hai tay 307 00:12:25,644 --> 00:12:27,175 và chân để lái, 308 00:12:27,175 --> 00:12:28,644 chiếc trực thăng của cô ấy bị bắn trúng, 309 00:12:28,644 --> 00:12:29,906 và cô ấy cố lái nó, 310 00:12:29,906 --> 00:12:31,823 nhưng chiếc trực thăng không tuân theo 311 00:12:31,823 --> 00:12:33,504 sự chỉ dẫn và điều khiển của cô ấy. 312 00:12:33,504 --> 00:12:36,015 Cô ấy cố hạ cánh an toàn, 313 00:12:36,015 --> 00:12:37,656 nhưng chiếc máy bay không hạ cánh an toàn, 314 00:12:37,656 --> 00:12:38,768 lí do nó không hạ cánh an toàn 315 00:12:38,768 --> 00:12:41,441 là vì nó không nhận được sự điều khiển từ chân cô ấy 316 00:12:41,441 --> 00:12:46,289 vì chân cô ấy đã bị thương. 317 00:12:46,289 --> 00:12:49,194 Cô ấy đã suýt mất mạng, 318 00:12:49,194 --> 00:12:53,100 Đội y tế đến và cứu cô ấy, 319 00:12:53,100 --> 00:12:55,561 nhưng khi cô ấy dần hồi phục ở nhà, 320 00:12:55,561 --> 00:12:59,871 cô ấy nhận ra,"Nhiệm vụ của mình vẫn chưa kết thúc." 321 00:12:59,871 --> 00:13:01,355 Cô ấy dùng tiếng nói của mình 322 00:13:01,355 --> 00:13:03,547 với tư cách là một nữ nghị sĩ của Illinois 323 00:13:03,547 --> 00:13:06,505 để phản đối và ủng hộ nhiều vấn đề 324 00:13:06,505 --> 00:13:10,370 trong đó có vấn đề về các cựu chiến binh. 325 00:13:10,370 --> 00:13:13,096 Chúng tôi nhập ngũ vì 326 00:13:13,096 --> 00:13:17,566 chúng tôi yêu đất nước mà chúng tôi đại diện. 327 00:13:17,566 --> 00:13:19,910 Chúng tôi nhập ngũ vì 328 00:13:19,910 --> 00:13:22,468 chúng tôi tin vào lí tưởng và tin vào những người 329 00:13:22,468 --> 00:13:25,256 sát cánh cùng chúng tôi. 330 00:13:25,256 --> 00:13:27,168 Và điều duy nhất chúng tôi mong muốn là 331 00:13:27,168 --> 00:13:29,430 "cảm ơn sự phục vụ của anh/chị" 332 00:13:29,430 --> 00:13:32,554 không chỉ là một lời nói hoa mỹ, 333 00:13:32,554 --> 00:13:35,180 "cảm ơn sự phục vụ của anh/chị" có nghĩa là 334 00:13:35,180 --> 00:13:37,406 thật lòng lắng nghe, thấu hiểu 335 00:13:37,406 --> 00:13:40,356 những con người đã đứng lên 336 00:13:40,356 --> 00:13:44,199 đơn giản vì họ được yêu cầu làm vậy, 337 00:13:44,199 --> 00:13:46,228 và nó không chỉ mang ý nghĩa ấy lúc này, 338 00:13:46,228 --> 00:13:49,720 không chỉ trong chiến trận, 339 00:13:49,720 --> 00:13:53,069 mà vẫn mãi là như vậy khi chiếc xe quân sự cuối cùng đã khuất 340 00:13:53,069 --> 00:13:57,943 khi tiếng súng cuối cùng đã dứt. 341 00:13:57,943 --> 00:14:00,773 Họ là những người tôi cùng chiến đấu, 342 00:14:00,773 --> 00:14:04,477 và là những người tôi kính trọng. 343 00:14:04,477 --> 00:14:06,648 Vậy nên tôi xin cảm ơn vì sự phục vụ của anh/chị. 344 00:14:06,648 --> 00:14:10,500 (Vỗ tay)