WEBVTT 00:00:00.996 --> 00:00:03.073 Tối nay, tôi sẽ cố gắng làm rõ 00:00:03.073 --> 00:00:07.699 rằng việc mời một người thân, người bạn hoặc thậm chí là người lạ 00:00:07.699 --> 00:00:10.130 để ghi lại cuộc đối thoại đầy ý nghĩa với bạn 00:00:10.130 --> 00:00:14.536 có thể là khoảnh khắc quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người, 00:00:14.536 --> 00:00:17.481 và bản thân bạn nữa. NOTE Paragraph 00:00:17.481 --> 00:00:20.825 Khi tôi 22 tuổi, tôi thật may mắn khi tìm ra điều thôi thúc tôi 00:00:20.825 --> 00:00:23.285 khi bắt đầu thực hiện những câu chuyện bạn nghe đài. 00:00:23.285 --> 00:00:25.719 Cùng lúc ấy, 00:00:25.719 --> 00:00:30.688 tôi phát hiện ra rằng bố tôi,người tôi rất rất gần gũi, là người đồng tính. 00:00:30.688 --> 00:00:32.990 Tôi thực sự ngạc nhiên. 00:00:32.990 --> 00:00:35.498 Gia đình tôi vô cùng khăng khít, 00:00:35.498 --> 00:00:37.889 và tôi cảm thấy rụng rời. 00:00:37.889 --> 00:00:40.234 Có lúc, trong một cuộc nói chuyện đầy căng thẳng, 00:00:40.234 --> 00:00:42.904 bố nhắc đến cuộc bạo loạn Stonewall. 00:00:42.904 --> 00:00:46.178 Ông kể rằng đó là một đêm năm 1969, 00:00:46.178 --> 00:00:47.178 các thanh niên da đen 00:00:47.178 --> 00:00:48.883 các nghệ sĩ Mỹ Latin 00:00:48.883 --> 00:00:52.189 chống lại cảnh sát tại một quán bar đồng tính ở Manhattan 00:00:52.189 --> 00:00:54.358 tên là Stonewall Inn, NOTE Paragraph 00:00:54.358 --> 00:00:57.767 làm dấy lên cuộc vận động đòi quyền cho người đồng tính. 00:00:57.767 --> 00:01:01.538 Đó là câu chuyện tuyệt vời, và khơi gợi sự quan tâm của tôi. 00:01:01.538 --> 00:01:05.804 Vì vậy tôi quyết định lấy máy ghi âm và tìm hiểu thêm. 00:01:05.804 --> 00:01:09.491 Với sự giúp đỡ của Michael Shirker, chuyên viên lưu trữ trẻ 00:01:09.491 --> 00:01:12.281 và lần theo nhũng người mà chúng tôi có thể tìm thấy 00:01:12.281 --> 00:01:15.817 người cũng có mặt ở Stonewall đêm đó. 00:01:15.817 --> 00:01:17.684 Ghi lại những cuộc phỏng vấn, 00:01:17.684 --> 00:01:20.043 Tôi nhận ra cách mà chiếc micro cho phép tôi 00:01:20.043 --> 00:01:22.779 đến những nơi mà bình thường tôi không thể vào được 00:01:22.779 --> 00:01:26.912 và nói chuyện với những người tôi không bao giờ có thể nói chuyện được 00:01:26.912 --> 00:01:28.754 Tôi có vinh dự được biết 00:01:28.754 --> 00:01:32.648 những người tuyệt vời, phi thường và dũng cảm nhất 00:01:32.648 --> 00:01:34.830 mà tôi từng được gặp. 00:01:34.830 --> 00:01:36.934 Đó là lần đầu tiên, câu chuyện về Stonewall 00:01:36.934 --> 00:01:38.986 được kể cho thính giả toàn quốc. 00:01:38.986 --> 00:01:41.619 Tôi dành tặng chương trình này cho cha mình 00:01:41.619 --> 00:01:46.715 Nó thay đổi mối quan hệ với ông, và thay đổi cuộc đời tôi. NOTE Paragraph 00:01:48.181 --> 00:01:51.081 15 năm qua, tôi thực hiện thêm nhiều chương trình phát thanh 00:01:51.607 --> 00:01:54.265 nỗ lực soi sáng những người mà bạn ít khi được nghe từ 00:01:54.265 --> 00:01:55.681 các phương tiện truyền thông. 00:01:55.681 --> 00:01:57.260 lần này đến lần khác, 00:01:57.260 --> 00:01:59.860 Tôi muốn xem một hành động đơn giản như được phỏng vấn 00:01:59.860 --> 00:02:01.761 có ý nghĩa như thế nào với mọi người, 00:02:01.761 --> 00:02:05.690 đặc biệt là những người bị cho rằng câu chuyện của họ chẳng quan trọng. 00:02:05.690 --> 00:02:08.006 tôi có thể thấy mọi người trở nên dõng dạc NOTE Paragraph 00:02:08.006 --> 00:02:10.821 khi họ bắt đầu nói vào micro. 00:02:10.821 --> 00:02:15.312 Vào năm 1998, tôi thực hiện một phóng sự về những nhà trọ tồi tàn cuối cùng 00:02:15.312 --> 00:02:17.542 tại phố Bowery ở Manhattan. 00:02:17.542 --> 00:02:20.304 Họ vẫn ở trong những khách sạn rẻ tiền trong nhiều thập kỳ. 00:02:20.304 --> 00:02:22.934 Họ sống trong các căn phòng có kích thước như buồng giam 00:02:22.934 --> 00:02:24.284 bao quanh bởi lưới thép mỏng 00:02:24.284 --> 00:02:27.088 vì vậy bạn không thể chuyển từ phòng này qua phòng kế bên. 00:02:27.088 --> 00:02:31.067 Sau đó, tôi viết một cuốn sách cùng nhiếp ảnh gia Harvey Wang 00:02:31.067 --> 00:02:35.281 Tôi bước vào một nhà trọ tồi tàn với bản thảo của cuốn sách 00:02:35.281 --> 00:02:37.849 và cho một anh chàng xem trang về anh ấy. 00:02:37.849 --> 00:02:40.354 Anh đứng đó, nhìn chằm chằm nó trong im lặng, 00:02:40.354 --> 00:02:42.653 sau đó cậu chộp lấy cuốn sách khỏi tay tôi 00:02:42.653 --> 00:02:46.136 và bắt đầu chạy xuống hành lang dài và hẹp 00:02:46.136 --> 00:02:47.645 giơ tay cao 00:02:47.645 --> 00:02:52.010 hét lên,"tôi tồn tại! tôi tồn tại!" 00:02:52.010 --> 00:02:56.943 (Vỗ tay) NOTE Paragraph 00:02:56.943 --> 00:03:00.694 Bằng nhiều cách, câu nói "tôi tồn tại" là lời kêu gọi vang dội cho StoryCorps, 00:03:00.694 --> 00:03:04.270 tôi đã có ý tưởng điên rồ này cách đây 12 năm. 00:03:04.270 --> 00:03:06.499 Với ý nghĩ là sử dụng việc làm phim tài liệu 00:03:06.499 --> 00:03:08.356 và thay đổi nó hoàn toàn. 00:03:08.356 --> 00:03:10.610 Theo truyền thống, việc phát sóng phim tài liệu 00:03:10.610 --> 00:03:14.696 cần ghi âm cuộc phỏng vấn để tạo ra một tác phẩm nghệ thuật hay giải trí 00:03:14.696 --> 00:03:18.944 hay giáo dục được xem hoặc nghe bởi nhiều người, 00:03:18.944 --> 00:03:20.345 nhưng tôi muốn thử cái gì đó 00:03:20.345 --> 00:03:23.363 mà các cuộc phỏng vấn chính là mục tiêu, 00:03:23.363 --> 00:03:26.445 và liệu chúng tôi có thể cho nhiều, nhiều người hơn nữa cơ hội 00:03:26.445 --> 00:03:29.069 để được lắng nghe theo cách này. 00:03:29.069 --> 00:03:32.119 Vì vậy, tại Grand Central Terminal 11 năm trước, 00:03:32.119 --> 00:03:34.152 Chúng tôi xây một gian phòng nhỏ 00:03:34.152 --> 00:03:36.483 nơi bất cứ ai cũng có thể vinh danh người khác 00:03:36.483 --> 00:03:39.094 bằng việc phỏng vấn về cuộc sống của họ. 00:03:39.094 --> 00:03:43.251 Khi bạn đến phòng thu này, điều phối viên sẽ gặp và đưa bạn vào bên trong. 00:03:43.251 --> 00:03:45.843 Bạn sẽ ngồi đối diện, ví dụ như, ông nội của bạn 00:03:45.843 --> 00:03:49.175 khoảng gần một tiếng bạn lắng nghe và chia sẻ, 00:03:49.175 --> 00:03:52.460 Nhiều người nghĩ về nó như đó là cuộc nói chuyện cuối cùng 00:03:52.460 --> 00:03:55.396 Điều gì mà bản thân muốn hỏi và nói với người này 00:03:55.396 --> 00:03:57.333 người có ý nghĩa rất nhiều với bản thân 00:03:57.333 --> 00:04:01.141 Cuối mỗi buổi, bạn sẽ ra về với bản sao của cuộc phỏng vấn 00:04:01.141 --> 00:04:04.099 và một bản sao khác được gửi đến American Folklife Center 00:04:04.099 --> 00:04:05.885 tại thư viện Quốc Hội 00:04:05.885 --> 00:04:10.058 để một ngày nào đó, cháu chắt của bạn có thễ biết về ông nội của bạn NOTE Paragraph 00:04:10.058 --> 00:04:13.545 qua giọng nói và câu chuyện của ông ấy. 00:04:13.545 --> 00:04:17.208 Vì vậy, chúng tôi đặt phòng thu ở một trong những nơi nhộn nhịp nhất thế giới 00:04:17.208 --> 00:04:20.039 và mời mọi người đến buổi trò chuyện vô cùng thân thiết 00:04:20.039 --> 00:04:21.275 với một người khác. 00:04:21.275 --> 00:04:25.904 Tôi đã từng mơ hồ về hiệu quả của ý tưởng này nhưng từ lúc bắt đầu, nó đã làm được. 00:04:25.904 --> 00:04:29.041 mọi người tham gia trải nghiệm này với sự tôn trọng đáng kinh ngạc, NOTE Paragraph 00:04:29.041 --> 00:04:32.612 và những cuộc trò chuyện tuyệt vời đã diễn ra 00:04:32.612 --> 00:04:34.853 Tôi muốn bật một trích đoạn hoạt hình 00:04:34.853 --> 00:04:38.721 từ một cuộc phỏng vấn được thu âm tại trụ sở chính 00:04:38.721 --> 00:04:43.287 Đây là Joshua Littman,12 tuổi, đang gặp riêng mẹ cậu bé 00:04:43.287 --> 00:04:45.222 Josh mắc chứng rối loạn tự kỷ. 00:04:45.222 --> 00:04:48.431 như đã biết, trẻ em bị mắc chứng tự kỷ thì cực kỳ thông minh. 00:04:48.431 --> 00:04:50.291 nhưng gặp khó khăn trong giao tiếp 00:04:50.291 --> 00:04:52.180 Họ thường bị ám ảnh. 00:04:52.180 --> 00:04:54.286 Trong trường hợp của Josh, đó là động vật, 00:04:54.286 --> 00:04:57.199 vì vậy Josh nói với mẹ của cậu, Sarah 00:04:57.199 --> 00:05:00.499 tại Grand Central 9 năm trước NOTE Paragraph 00:05:00.499 --> 00:05:02.776 (đoạn phim)Josh Littman: theo thang điểm từ 1-10 00:05:02.776 --> 00:05:05.558 Mẹ có nghĩ cuộc sống mẹ sẽ khác nếu không có các con vật, 00:05:05.558 --> 00:05:08.425 Sarah Littman: Mẹ nghĩ là 8 điểm khi không có các con vật, 00:05:08.425 --> 00:05:11.199 bởi vì sẽ có thêm nhiều niềm vui cho cuộc sống. NOTE Paragraph 00:05:11.199 --> 00:05:13.958 JL: Mẹ nghĩ cuộc sống mẹ sẽ như thế nào nếu không có chúng? NOTE Paragraph 00:05:13.958 --> 00:05:16.387 SL: mẹ sẽ không nuôi những con vật như gián hay rắn. NOTE Paragraph 00:05:16.387 --> 00:05:19.148 JL: Vâng, con thấy ổn với những con rắn nếu chúng không độc 00:05:19.148 --> 00:05:20.859 hay siết chặt mẹ hay những thứ khác. NOTE Paragraph 00:05:20.859 --> 00:05:22.678 SL: Ừ, vì mẹ không phải người nuôi rắn NOTE Paragraph 00:05:22.678 --> 00:05:25.578 JL: nhưng gián chỉ là côn trùng mà chúng ta thường ghét chúng. NOTE Paragraph 00:05:25.578 --> 00:05:26.581 SL: ừ, nó là vậy. NOTE Paragraph 00:05:26.581 --> 00:05:30.125 JL: Đã bao giờ mẹ nghĩ không thể chịu đựng việc có một đứa con chưa ? NOTE Paragraph 00:05:30.125 --> 00:05:33.345 SL: Mẹ nhớ khi còn bé, con bị đau bụng quằn quại, 00:05:33.345 --> 00:05:34.948 con chỉ biết khóc và khóc. NOTE Paragraph 00:05:34.948 --> 00:05:37.415 JL: Đau bụng là gì ạ? SL: là khi con bị đau dạ dày? 00:05:37.415 --> 00:05:40.400 và tất cả những gì con làm là la hét trong tầm 4 tiếng. NOTE Paragraph 00:05:40.400 --> 00:05:42.563 JL: thậm chí át cả Amy ạ? NOTE Paragraph 00:05:42.563 --> 00:05:45.907 SL: con hét khá to, nhưng Amy có âm vực cao hơn. NOTE Paragraph 00:05:45.907 --> 00:05:49.111 JL: Con thấy mọi người có vẽ thích Amy hơn, 00:05:49.111 --> 00:05:51.781 như thể em ấy là một thiên thần nhỏ hoàn hảo NOTE Paragraph 00:05:51.781 --> 00:05:55.644 SL: Ừ, mẹ có thể hiểu tại sao con nghĩ vậy, 00:05:55.644 --> 00:05:58.483 mẹ không nói vậy bởi vì con bị rối loạn tự kỷ đâu 00:05:58.483 --> 00:06:01.487 nhưng dễ dàng dành sự thân thiện cho Amy, 00:06:01.487 --> 00:06:03.732 trong khi mẹ nghĩ dành cho con thì khó hơn, 00:06:03.732 --> 00:06:06.442 nhưng nếu mọi người dành thời gian để biết thêm về con NOTE Paragraph 00:06:06.442 --> 00:06:07.847 thì họ sẽ yêu con rất nhiều. NOTE Paragraph 00:06:07.847 --> 00:06:10.978 JL: như là Ben hay Eric hay Carlos ạ? SL: ừ NOTE Paragraph 00:06:10.978 --> 00:06:14.529 JL: giống như là con có bạn tốt hơn nhưng lại ít hơn? (cười) 00:06:14.529 --> 00:06:16.827 SL: Mẹ không đánh giá về phẩm chất, nhưng mẹ nghĩ 00:06:16.827 --> 00:06:20.534 JL: ý con là, ban đầu nó như thế này, Amy thích Claudia, rồi lại ghét Claudia. NOTE Paragraph 00:06:20.534 --> 00:06:22.262 thích Claudia, rồi lại ghét Claudia 00:06:22.262 --> 00:06:24.024 SL: đó là chuyện con gái, con yêu à. 00:06:24.024 --> 00:06:27.850 Điều quan trọng với con là con có một vài người bạn rất tốt NOTE Paragraph 00:06:27.850 --> 00:06:30.339 và đó thực sự là điều con cần trong cuộc sống 00:06:30.339 --> 00:06:34.031 JL: con có phải là đứa con mà mẹ muốn khi mới sinh con ra? NOTE Paragraph 00:06:34.031 --> 00:06:37.134 Có đúng như mong đợi của mẹ 00:06:37.134 --> 00:06:39.944 SL: Con vượt quá mong đợi của mẹ, con yêu à 00:06:39.944 --> 00:06:44.677 bởi vì, chắc chắn, mẹ đã tưởng tưởng về đứa con của mình sẽ như thế nào NOTE Paragraph 00:06:44.677 --> 00:06:47.938 nhưng con khiến mẹ trưởng thành hơn như là một người làm cha làm mẹ, 00:06:47.938 --> 00:06:48.888 vì con hãy nghĩ xem NOTE Paragraph 00:06:48.888 --> 00:06:50.935 JL: vâng, con khiến mẹ thành một bậc cha mẹ. 00:06:50.935 --> 00:06:53.509 SL: con khiến mẹ trở thành người mẹ. đó là một điều tốt 00:06:53.509 --> 00:06:56.962 Nhưng cũng vì mẹ nghĩ khác con biết đấy, 00:06:56.962 --> 00:06:59.372 với những gì họ chỉ mẹ trong sách nuôi dạy con cái, 00:06:59.372 --> 00:07:02.568 Mẹ thực sự phải học cách suy nghĩ theo chiều hướng mới 00:07:02.568 --> 00:07:06.896 và nó khiến mẹ sáng tạo hơn như là một người mẹ và một con người NOTE Paragraph 00:07:06.896 --> 00:07:08.466 và mẹ luôn cảm ơn con vì điều đó NOTE Paragraph 00:07:08.466 --> 00:07:10.370 JL: và điều đó giúp mẹ khi Amy chào đời? 00:07:10.370 --> 00:07:15.153 SL: và điều đó giúp mẹ khi Amy trào đời, nhưng con vô cùng đặc biệt với mẹ 00:07:15.153 --> 00:07:18.130 và mẹ may mắn vì có đứa con trai như con NOTE Paragraph 00:07:19.150 --> 00:07:26.087 (Vỗ tay) 00:07:26.087 --> 00:07:29.421 David Isay: sau khi câu chuyện, được phát trong chương trình phát thanh 00:07:29.421 --> 00:07:31.073 Josh nhận được hàng trăm bức thư 00:07:31.073 --> 00:07:32.932 nói với cậu rằng cậu là đứa bé tuyệt vời 00:07:32.932 --> 00:07:35.388 Mẹ cậu bé, Sarah, xếp chúng lại thành một quyển sách 00:07:35.388 --> 00:07:39.105 khi Josh bị trọc ghẹo tại trường, họ lấy những lá thư ra đọc 00:07:39.105 --> 00:07:41.578 Tôi muốn bày tỏ sự biết ơn đến hai người hùng của tôi 00:07:41.578 --> 00:07:43.149 có mặt tại đây trong tối hôm nay. 00:07:43.149 --> 00:07:46.709 Sarah Littman và Josh, hiện là một sinh viện danh dự tại một đại học. NOTE Paragraph 00:07:46.709 --> 00:07:51.301 (Vỗ tay) 00:07:51.301 --> 00:07:55.198 Bạn biết đó, nhiều người nói họ đã khóc khi họ nghe StoryCorps 00:07:55.198 --> 00:07:57.342 và đó không phải vì họ buồn. 00:07:57.342 --> 00:07:58.575 Phần lớn không phải vậy. 00:07:58.575 --> 00:08:02.056 tôi nghĩ vì họ nghe về điều gì đó chân thực và trong sáng 00:08:02.056 --> 00:08:04.282 và khoảnh khắc ấy, đôi khi thật khó nói 00:08:04.282 --> 00:08:07.013 điều gì là sự thật và điều gì là quảng cáo. 00:08:07.013 --> 00:08:09.636 đại lọai như phản đối chương trình truyền hình thực thế 00:08:09.636 --> 00:08:11.847 Không một ai đến StoryCorps để làm giàu. 00:08:11.847 --> 00:08:13.671 Không một ai đến vì sự nổi tiếng. 00:08:13.671 --> 00:08:17.333 Đó là hành động của sự rộng lượng và lòng yêu thương, 00:08:17.333 --> 00:08:19.355 nhiều người chỉ là những người bình thường 00:08:19.355 --> 00:08:24.402 nói về việc sống tốt, can đảm, đứng đắn và lòng tự trọng, 00:08:24.402 --> 00:08:26.435 và khi nghe những câu chuyện như vậy 00:08:26.435 --> 00:08:30.760 đôi khi nó giống như bạn bước đi trên vùng đất thánh NOTE Paragraph 00:08:30.760 --> 00:08:33.280 vì vậy những trải nghiệm tại Grand Central có hiệu quả 00:08:33.280 --> 00:08:35.473 và chúng tôi mở rộng khắp cả nước 00:08:35.473 --> 00:08:38.659 Hôm nay, có hơn 100,000 người tại 50 bang 00:08:38.659 --> 00:08:41.494 ở 100 thành phố và thị trấn khắp nước mỹ 00:08:41.494 --> 00:08:43.817 đã ghi âm buổi hội thoại tại StoryCorps 00:08:43.817 --> 00:08:49.155 bây giờ nó trở thành thu thập lớn nhất về tiếng nói của mọi người NOTE Paragraph 00:08:49.155 --> 00:08:54.673 (Vỗ tay) 00:08:54.673 --> 00:08:57.329 Chúng tôi thuê và đào tạo hàng trăm điều phối viên 00:08:57.329 --> 00:09:00.234 giúp hướng dẫn mọi người về trải nghiệm này 00:09:00.234 --> 00:09:02.531 Hầu hết làm việc từ 1 đến 2 năm tại StoryCorp 00:09:02.531 --> 00:09:05.560 đi khắp nước, tập hợp trí tuệ của nhân loại 00:09:05.560 --> 00:09:07.775 họ gọi đó là nhân chứng 00:09:07.775 --> 00:09:09.419 nếu bạn hỏi họ, 00:09:09.419 --> 00:09:12.307 tất cả điều phối viên đều nói rằng điều quan trọng nhất 00:09:12.307 --> 00:09:15.533 mà họ học từ việc có mặt trong suốt cuộc hội thoại 00:09:15.533 --> 00:09:18.771 là mọi người đều tuyệt vời 00:09:18.771 --> 00:09:21.257 tôi từng nghĩ trong năm đầu ở StoryCorp, bạn cho rằng 00:09:21.257 --> 00:09:23.813 có vài thiên vị trong việc lựa chọn 00:09:23.813 --> 00:09:27.932 nhưng sau hàng chục ngàn buổi phỏng vấn với mọi kiểu người 00:09:27.932 --> 00:09:29.318 ở mọi nơi trên đất nước 00:09:29.318 --> 00:09:32.393 giàu, nghèo, 5 tuổi cho đến 105, 00:09:32.393 --> 00:09:37.167 80 ngôn ngữ khác nhau, trên mọi quang phổ chính trị NOTE Paragraph 00:09:37.167 --> 00:09:40.608 và nghĩ rằng có thể họ tìm ra những thông tin quan trọng 00:09:41.538 --> 00:09:44.232 tôi đã học hỏi rất nhiều từ những buổi phỏng vấn 00:09:44.232 --> 00:09:47.862 tôi học về thơ ca, sự hiểu biết và khoan dung 00:09:47.862 --> 00:09:50.559 có thể được tìm thấy trong mỗi lời của mọi người quanh ta 00:09:50.559 --> 00:09:53.722 khi ta đơn giản chỉ cần dành thời gian để lắng nghe 00:09:53.722 --> 00:09:57.090 như cuộc hội thoại sau 00:09:57.090 --> 00:10:00.422 giữa nhân viên trò cá độ tại Brooklyn tên là Danny Perasa NOTE Paragraph 00:10:00.422 --> 00:10:06.454 người đã đưa vợ là Anny đến StoryCorps chia sẻ về tình yêu anh dành cho cô. 00:10:06.454 --> 00:10:08.650 Danny Perasa: em thấy đấy, nó là như thế này, 00:10:08.650 --> 00:10:11.238 Anh cảm thấy tội lỗi khi nói "anh yêu em". 00:10:11.238 --> 00:10:14.644 anh hay nói điều đó để nhắc em rằng 00:10:14.644 --> 00:10:17.268 anh thật là khờ, nó là tại anh. 00:10:17.268 --> 00:10:21.245 giống như nghe một bài hát hay từ chiếc đài cũ bị vỡ, NOTE Paragraph 00:10:21.245 --> 00:10:23.551 em thật tốt khi giữ nó quanh nhà. 00:10:23.551 --> 00:10:25.748 Annie Perasa: nếu em không để tờ ghi chú ở bếp 00:10:25.748 --> 00:10:26.942 em nghĩ là có gì không ổn 00:10:26.942 --> 00:10:28.511 anh viết thư tình cho em mỗi sáng 00:10:28.511 --> 00:10:30.274 DP: Ừ, thứ duy nhất có vẻ không đúng. NOTE Paragraph 00:10:30.274 --> 00:10:32.481 là anh không tìm được một cây bút ngộ nghĩnh. 00:10:32.481 --> 00:10:33.908 AP: Gửi đến công chúa của tôi: 00:10:33.908 --> 00:10:36.671 hôm nay mưa khá nhiều. NOTE Paragraph 00:10:36.671 --> 00:10:38.957 Anh sẽ gọi em lúc 11:20 sáng. NOTE Paragraph 00:10:38.957 --> 00:10:40.817 DP: đó là một dự báo thời tiết lãng mạn NOTE Paragraph 00:10:40.817 --> 00:10:43.086 AP: Và anh yêu em. Anh yêu em. Anh yêu em. 00:10:43.086 --> 00:10:46.523 DP: khi một chàng trai kết hôn hạnh phúc, dù tại nơi làm việc có thế nào, 00:10:46.523 --> 00:10:48.404 dù sau một ngày có ra sao, 00:10:48.404 --> 00:10:49.967 luôn có một tổ ấm khi anh về nhà 00:10:49.967 --> 00:10:52.344 biết rằng anh sẽ được ôm ai đó 00:10:52.344 --> 00:10:55.951 nếu họ không ném bạn xuống cầu thang và nói: bỏ tay anh ra khỏi người tôi." 00:10:55.951 --> 00:10:59.228 kết hôn giống như có chiếc tivi màn hình màu 00:10:59.228 --> 00:11:01.910 bạn không bao giờ muốn trở về với màn hình đen trằng NOTE Paragraph 00:11:01.910 --> 00:11:04.656 (Cười) 00:11:04.656 --> 00:11:06.839 DI: Danny chỉ cao tầm 5 feet 00:11:06.839 --> 00:11:10.651 với đôi mắt lé và một chiếc răng khểnh 00:11:10.651 --> 00:11:14.214 nhưng Danny Perasa luôn dành sự lãng mạn trên ngón tay út bé nhỏ của mình NOTE Paragraph 00:11:14.214 --> 00:11:16.837 hơn tất cả người đàn ông nổi tiếng Hollywood gộp lại. 00:11:16.837 --> 00:11:18.539 Tôi đã học được điều gì ư? 00:11:18.539 --> 00:11:21.742 tôi học được về khả năng gần như không tưởng 00:11:21.742 --> 00:11:24.047 để tâm hồn biết tha thứ NOTE Paragraph 00:11:24.047 --> 00:11:27.470 Tôi học được về sự kiên cường và nghị lực. 00:11:27.470 --> 00:11:31.031 Giống như buổi đối thoại giữa Oshea Israel và Mary Johnson. 00:11:31.351 --> 00:11:35.846 Khi Oshea còn niên thiếu, cậu ấy đã giết cậu con trai duy nhất của Mary, 00:11:35.846 --> 00:11:37.996 Laramiun Byrd, trong cuộc chiến băng đảng. 00:11:37.996 --> 00:11:40.816 10 năm sau, Mary đến trại giam 00:11:40.816 --> 00:11:43.555 gặp Oshea và để tìm ra ai là người 00:11:43.555 --> 00:11:46.391 đã lấy đi mạng sống của con trai bà. 00:11:46.391 --> 00:11:49.095 thật chậm rãi và phi thường, họ trở thành bạn, 00:11:49.095 --> 00:11:51.811 khi cậu ấy được thả khỏi trại cải tạo, 00:11:51.811 --> 00:11:55.096 Oshea chuyển đến ở cạnh nhà Mary. 00:11:55.096 --> 00:11:58.249 Đây chỉ là một đoạn trích của một cuộc trò chuyện giữa họ 00:11:58.249 --> 00:12:01.019 ít lâu sau khi Oshea được tự do NOTE Paragraph 00:12:02.099 --> 00:12:05.051 ( Đoạn phim) Mary Johnson: con trai tôi không còn ở đây nữa. 00:12:05.051 --> 00:12:08.985 tôi không được thấy nó tốt nghiệp, và giờ cậu đang học đại học. 00:12:08.985 --> 00:12:12.132 tôi sẽ có cơ hội thấy cậu tốt nghiệp. 00:12:12.132 --> 00:12:14.823 tôi không được thấy nó kết hôn. 00:12:14.823 --> 00:12:18.532 hy vọng một ngày nào đó, tôi có thể trải nghiệm điều này. 00:12:18.532 --> 00:12:21.399 Oshea Israel: Chỉ cần nghe cô nói những điều này và hiện hữu 00:12:21.399 --> 00:12:24.859 trong cuộc sống theo cách mà cô đang là động lực của cháu 00:12:24.859 --> 00:12:29.826 Cô khiến cháu chắc chắn rằng cháu đi đúng hướng. 00:12:29.826 --> 00:12:31.543 Cô luôn tin tưởng cháu, 00:12:31.543 --> 00:12:35.599 và sự thật là cô có thể làm điều đó dù nỗi đau cháu gây ra, 00:12:35.599 --> 00:12:37.209 nó thật kỳ diệu. NOTE Paragraph 00:12:37.209 --> 00:12:43.106 MJ: cô biết nó không dễ dàng sẻ chia câu chuyện của chúng ta, 00:12:43.106 --> 00:12:45.869 thậm chí khi ngôi đây nhìn nhau ngay lúc này. 00:12:45.869 --> 00:12:52.256 Cô biết nó không dễ dàng gì, vì vậy cô cảm phục khi cháu làm được. NOTE Paragraph 00:12:52.256 --> 00:12:56.666 OI: Cháu yêu cô, cô à. MJ: Cô yêu cháu, con trai à. 00:13:00.156 --> 00:13:06.372 (Vỗ tay) NOTE Paragraph 00:13:06.462 --> 00:13:11.526 DI: Và tôi được gợi nhớ vô số lần về sự dũng cảm và lòng tốt, 00:13:11.526 --> 00:13:16.588 và cách mà vòng cung của lịch sử sẽ tự uốn cong về phía công lý NOTE Paragraph 00:13:16.588 --> 00:13:21.069 Như quá khứ của Alexis Martinez, người đã sinh Arthur Martinez 00:13:21.069 --> 00:13:23.693 trong dự án Harold Ickes tại Chicago. 00:13:23.693 --> 00:13:26.526 Trong cuộc hội thoại, cô ấy nói với cô con gái Lesley 00:13:26.526 --> 00:13:28.894 về việc một chàng trai trẻ tham gia một băng đảng 00:13:28.894 --> 00:13:33.724 rồi sau đó chuyển giới thành nữ, điều mà cô luôn muốn. 00:13:33.724 --> 00:13:36.223 Đây là Alexis và con gái Lesley. NOTE Paragraph 00:13:36.223 --> 00:13:39.482 (Đoạn băng) Alexis Martinez: một trong những điều khó nhất với mẹ là 00:13:39.482 --> 00:13:42.408 Mẹ luôn sợ rằng Mẹ không được phép 00:13:42.408 --> 00:13:45.287 hiện diện trong cuộc sống của cháu gái mẹ, 00:13:45.287 --> 00:13:47.655 và con sẽ chối bỏ hoàn toàn, 00:13:47.655 --> 00:13:48.909 con và chồng của con 00:13:48.909 --> 00:13:52.269 Một trong những điều may mắn là, mối quan hệ với những đứa cháu gái , 00:13:52.269 --> 00:13:55.236 là đôi khi chúng cãi nhau, dù mẹ là đàn ông hay phụ nữ. 00:13:55.236 --> 00:13:55.946 con biết đấy 00:13:55.946 --> 00:13:58.333 Lesley Martinez: Nhưng chúng tự do nói về điều đó. NOTE Paragraph 00:13:58.333 --> 00:14:01.489 AM: Chúng tự do nói về điều đó, nhưng, với mẹ, đó là điều kì diệu. NOTE Paragraph 00:14:01.489 --> 00:14:04.791 LM: mẹ không phải xin lỗi. Mẹ không phải đi nhón gót nữa. 00:14:04.791 --> 00:14:06.992 Chúng con sẽ không cắt đứt với mẹ đâu, 00:14:06.992 --> 00:14:12.337 và con luôn muốn mẹ biết rằng, mẹ luôn được yêu thương. NOTE Paragraph 00:14:12.337 --> 00:14:14.682 AM: con biết đấy, mẹ sống như vậy mỗi ngày. 00:14:14.682 --> 00:14:19.806 Mẹ xuống phố như một phụ nữ, và mẹ thanh thản với con người mẹ. 00:14:19.806 --> 00:14:22.360 Ý mẹ là, mẹ ước giọng mẹ nhẹ nhàng hơn, 00:14:22.360 --> 00:14:28.332 nhưng bây giờ mẹ thấy hạnh phúc và mẹ cố gắng sống như vậy mỗi ngày. NOTE Paragraph 00:14:31.302 --> 00:14:34.726 DI: giờ đây tôi hạnh phúc NOTE Paragraph 00:14:34.726 --> 00:14:37.808 Tôi sẽ tiết lộ một bí mật của StoryCorps. 00:14:37.808 --> 00:14:41.193 Những cuộc trò chuyện thế này cần sự dũng cảm. 00:14:41.193 --> 00:14:43.584 StoryCorps nói với loài người 00:14:43.584 --> 00:14:47.601 Những người tham gia biết rằng đoạn thu âm sẽ được nghe rất lâu sau khi họ ra đi. 00:14:47.601 --> 00:14:50.515 Đây là một bác sĩ ở trung tâm bảo trợ xã hội là Ira Byock, NOTE Paragraph 00:14:50.515 --> 00:14:53.029 người đã hợp tác với chúng tôi trong buổi phỏng vấn 00:14:53.029 --> 00:14:54.416 với những người đang hấp hối. 00:14:54.416 --> 00:14:57.051 Anh ấy đã viết cuốn sách " 4 điều quan trọng nhất" 00:14:57.051 --> 00:15:00.882 về 4 điều bạn muốn nói với những người quan trọng nhất đời bạn 00:15:00.882 --> 00:15:03.924 trước khi họ hay bạn chết 00:15:03.924 --> 00:15:06.455 cám ơn, tôi yêu bạn, 00:15:06.455 --> 00:15:09.682 thứ lỗi cho tôi, tôi tha thứ cho bạn. 00:15:09.682 --> 00:15:13.212 Đó là những câu nói mạnh mẽ nhất chúng ta nói với nhau, 00:15:13.212 --> 00:15:16.718 và nó hay xảy ra ờ StoryCorps. 00:15:16.718 --> 00:15:20.095 Nó là cơ hội để có cảm giác kết thúc với ai đó mà bạn quan tâm -- 00:15:20.095 --> 00:15:22.917 không hối tiếc, không còn gì chưa nói. 00:15:22.917 --> 00:15:26.354 nó rất khó và nó cần sự dũng cảm, 00:15:26.354 --> 00:15:29.579 nhưng đó là lý do ta sống, phải không? NOTE Paragraph 00:15:31.299 --> 00:15:33.802 vì vậy, giải thưởng TED. 00:15:33.802 --> 00:15:36.779 Khi lần đầu tiên nghe về TED và Chris vài tháng trước 00:15:36.779 --> 00:15:40.615 về khả năng đoạt giải, tôi thực sự rối trí. 00:15:40.615 --> 00:15:43.976 Họ yêu cầu tôi đưa ra thật vắn tắt mong muốn cho nhân loại , 00:15:43.976 --> 00:15:45.950 không nhiều hơn 50 chữ. 00:15:45.950 --> 00:15:49.314 Vậy là tôi nghĩ về điều ấy, tôi viết ra 50 từ, 00:15:49.314 --> 00:15:53.381 vài tuần sau, Chris gọi và nói, "hãy thử xem." NOTE Paragraph 00:15:53.381 --> 00:15:56.329 Và đây là ước muốn của tôi: 00:15:56.329 --> 00:15:59.278 là các bạn hãy giúp chúng tôi 00:15:59.278 --> 00:16:02.018 dùng mọi thứ chúng ta học ờ StoryCorps 00:16:02.018 --> 00:16:04.621 và mang đến thế giới 00:16:04.621 --> 00:16:08.798 vậy mọi người, ở mọi nơi có thể dễ dàng thu âm một cuộc phỏng vấn ý nghĩa 00:16:08.798 --> 00:16:13.715 với người khác mà sau đó sẽ đi vào lịch sử. NOTE Paragraph 00:16:13.715 --> 00:16:15.423 bằng cách nào ta làm được? 00:16:15.423 --> 00:16:18.653 với thứ này đây. 00:16:18.653 --> 00:16:22.011 chúng ta đang tiến nhanh tới tương lai nơi mà mọi người trên thế giới 00:16:22.011 --> 00:16:24.114 sẽ kết nối với một trong số đó 00:16:24.114 --> 00:16:27.595 và nó có sức mạnh mà tôi chưa bao giờ có thể tưởng tượng 11 năm trước 00:16:27.595 --> 00:16:29.635 khi tôi bắt đầu StoryCorps. 00:16:29.635 --> 00:16:31.358 Có một chiếc micro, 00:16:31.358 --> 00:16:33.669 có thể chỉ bạn làm nhiều thứ, 00:16:33.669 --> 00:16:36.200 và có thể gửi các tập tin âm thanh 00:16:36.200 --> 00:16:38.522 Đó là phần chính. NOTE Paragraph 00:16:38.522 --> 00:16:41.726 Vậy là phần đầu của mong muốn đã được thực hiện. 00:16:41.726 --> 00:16:43.305 Trong vài tháng qua, 00:16:43.305 --> 00:16:46.300 nhóm nghiên cứu tại StoryCorps đã làm việc miệt mài 00:16:46.300 --> 00:16:49.760 tạo ra một ứng dụng mang StoryCorps ra khỏi các căn phòng 00:16:49.760 --> 00:16:55.633 để nó được trải nghiệm bới mọi người, mọi nơi, mọi lúc. 00:16:55.633 --> 00:16:58.874 Hãy nhớ rằng, StoryCorps luôn gồm 2 người và 1 điều phối viên 00:16:58.874 --> 00:17:02.839 giúp họ ghi âm cuộc nói chuyện, cái được lưu giữ mãi mãi, 00:17:02.839 --> 00:17:04.567 nhưng lúc ấy, 00:17:04.567 --> 00:17:08.533 chúng tôi đang phát hành phiên bản thử nghiệm của ứng dụng StoryCorps. 00:17:08.533 --> 00:17:11.720 Đó là một hỗ trợ viên kỹ thuật số sẽ hướng dẫn bạn 00:17:11.720 --> 00:17:14.005 về cách thức phỏng vấn của StoryCorps, 00:17:14.005 --> 00:17:15.777 giúp bạn chọn câu hỏi, 00:17:15.777 --> 00:17:17.867 đưa ra các lời khuyên bạn cần 00:17:17.867 --> 00:17:20.676 để ghi âm cuộc hội thoại tại StoryCorps, 00:17:20.676 --> 00:17:26.197 rồi bấm tải lên nơi lưu trữ tại thư viện Quốc Hội NOTE Paragraph 00:17:26.197 --> 00:17:29.337 Đó là phần dễ nhất, công nghệ. 00:17:29.337 --> 00:17:31.715 Thứ thách thực sự tùy thuộc vào bạn: 00:17:31.715 --> 00:17:34.913 để dùng công cụ này và tìm ra cách sử dụng nó 00:17:34.913 --> 00:17:37.728 trên khắp nước Mỹ và toàn thế giới, 00:17:37.728 --> 00:17:41.462 thay vì ghi âm hàng trăm cuộc phỏng vấn của StoryCorps mỗi năm, 00:17:41.462 --> 00:17:44.232 chúng tôi có thể ghi âm 10 nghìn 00:17:44.232 --> 00:17:46.188 hay 100 nghìn 00:17:46.188 --> 00:17:48.185 hay thậm chí hơn thế nữa. NOTE Paragraph 00:17:49.355 --> 00:17:53.093 hãy hình dung, ví dụ, bài tập về nhà trên toàn quốc 00:17:53.093 --> 00:17:57.087 mà mỗi học sinh trung học học lịch sử nước Mỹ trên toàn quốc 00:17:57.087 --> 00:17:59.989 thu âm cuộc phỏng vấn với người lớn tuổi trong lễ Phục Sinh 00:17:59.989 --> 00:18:02.892 và trong 1 tuần duy nhất 00:18:02.892 --> 00:18:07.977 mọi thế hệ người Mỹ sống và trải qua thời kỳ ấy đều bị bắt giữ 00:18:07.977 --> 00:18:13.512 (Vỗ tay) 00:18:15.652 --> 00:18:19.354 hay hình dung các bà mẹ ở hai phía đối diện của cuộc xung đột nào đó 00:18:19.354 --> 00:18:22.976 ngồi xuống không phải để nói chuyện về cuộc xung đột 00:18:22.976 --> 00:18:25.173 mà lại tìm ra con người họ, 00:18:25.173 --> 00:18:29.128 và bằng cách, xây dựng mối liên kết của niềm tin 00:18:29.128 --> 00:18:32.314 hoặc một ngày nào đó nó sẽ trở thành truyền thống trên khắp thế giới 00:18:32.314 --> 00:18:34.522 rằng những người được vinh danh tại StoryCorps 00:18:34.522 --> 00:18:36.765 vào sinh nhật lần thứ 75; 00:18:36.765 --> 00:18:39.041 hay thành viên trong cộng đồng của bạn 00:18:39.041 --> 00:18:44.195 trong viện dưỡng lão hay bệnh viên hay vô gia cư hay thậm chí là nhà tù 00:18:44.195 --> 00:18:47.725 dùng ứng dụng này để vinh danh những người ít được biết đến trong xã hội 00:18:47.725 --> 00:18:50.711 và hỏi họ rằng họ là ai, họ đã học được cuộc sống những gì 00:18:50.711 --> 00:18:53.172 và họ muốn được nhớ đến như thế nào. 00:18:53.172 --> 00:18:58.707 (Vỗ tay) NOTE Paragraph 00:19:00.947 --> 00:19:04.224 10 năm trước, tôi thu âm cuộc phỏng vấn StoreCorps với bố tôi 00:19:04.224 --> 00:19:09.019 vốn là một bác sĩ tâm thần, và trở thành một nhà hoạt động đồng tính nổi tiếng. 00:19:09.019 --> 00:19:12.456 Đây là bức ảnh chúng tôi tại cuộc phỏng vấn đó. 00:19:12.456 --> 00:19:15.637 Tôi không bao giờ nghĩ về việc ghi âm một vài năm trước đây, 00:19:15.637 --> 00:19:18.632 Khi bố tôi còn khỏe 00:19:18.632 --> 00:19:21.233 và vẫn gặp bệnh nhân 40 giờ mỗi tuần, 00:19:21.233 --> 00:19:23.996 bị chuẩn đoán mắc bệnh ung thư. 00:19:23.996 --> 00:19:27.386 Ông qua đời đột ngột vài ngày sau đó. 00:19:27.386 --> 00:19:29.661 Đó là ngày 28 Tháng Sáu, 2012, 00:19:29.661 --> 00:19:34.041 ngày kỷ niệm cuộc bạo loạn Stonewall. NOTE Paragraph 00:19:34.041 --> 00:19:37.398 Tôi nghe cuộc hội thoại cho lần đầu tiên vào lúc ba giờ sáng 00:19:37.398 --> 00:19:39.126 vào ngày ông mất. 00:19:39.126 --> 00:19:41.123 vài đứa trẻ nhỏ ở nhà tôi, 00:19:41.123 --> 00:19:44.582 tôi biết đó là cách duy nhất để chúng biết về ông 00:19:44.582 --> 00:19:49.428 người đóng vai trò mạnh mẽ trong tôi có thể vượt qua giai đoạn ấy 00:19:49.428 --> 00:19:53.173 Tôi nghĩ mình không thể tin vào StoryCorps nữa như tôi đã từng làm 00:19:53.173 --> 00:19:54.961 nhưng vào khoảng khắc ấy 00:19:54.961 --> 00:20:00.180 tôi hoàn toàn nhận ra tầm quan trọng của những bản ghi âm NOTE Paragraph 00:20:00.180 --> 00:20:02.243 Mỗi ngày, mọi người đến gặp tôi 00:20:02.243 --> 00:20:06.334 và nói rằng," tôi ước tôi đã nói chuyện với cha tôi, mẹ tôi hay anh trai tôi" 00:20:06.334 --> 00:20:08.342 nhưng tôi chần chừ quá lâu." 00:20:08.342 --> 00:20:10.478 giờ đây, không ai phải chờ đợi thêm nữa. 00:20:10.478 --> 00:20:12.158 Khoảnh khắc này, 00:20:12.158 --> 00:20:16.180 khi mà cách chúng ta giao tiếp chỉ là thoáng qua và không mấy quan trọng, 00:20:16.180 --> 00:20:18.337 hãy cùng với chúng tôi để tại ra kho số hóa 00:20:18.337 --> 00:20:22.514 của những cuộc đối thoại tồn tại bền bỉ và quan trọng này. 00:20:22.514 --> 00:20:25.344 Hãy giúp chúng tôi tạo ra món quà cho con cái chúng ta 00:20:25.344 --> 00:20:29.342 bằng chứng về sự tồn tại của chúng ta 00:20:29.342 --> 00:20:33.268 tôi hy vọng bạn sẽ giúp chúng tôi biến ước mơ thành hiện thực. 00:20:33.268 --> 00:20:37.779 phỏng vấn một thành viên gia đình, một người bạnhay thậm chí một người lạ, 00:20:37.779 --> 00:20:44.189 cùng nhau, chúng ta tạo ra kho lưu trữ trí thông minh của loài người, 00:20:44.189 --> 00:20:45.913 và có thể bằng cách này, 00:20:45.913 --> 00:20:49.665 chúng ta sẽ học cách lắng nghe nhiều hơn và la hét ít hơn. 00:20:49.665 --> 00:20:54.193 có thể những cuộc hội thoại ấy sẽ nhắc nhở chúng ta về điều thực sự quan trọng 00:20:54.193 --> 00:20:56.956 và có thể, chỉ có thể, 00:20:56.956 --> 00:20:59.742 sẽ giúp chúng ta nhận ra rằng sự thật đơn giản 00:20:59.742 --> 00:21:03.689 là với mỗi cuộc đời mỗi cuộc sống đơn độc 00:21:03.689 --> 00:21:06.624 điều quan trọng là sự bình đẳng và không giới hạn. 00:21:06.624 --> 00:21:08.755 Cám ơn các bạn rất nhiều. 00:21:08.755 --> 00:21:10.905 (Vỗ tay) 00:21:10.905 --> 00:21:15.113 Cám ơn các bạn. Xin cám ơn. 00:21:15.113 --> 00:21:17.389 (Vỗ tay) 00:21:17.389 --> 00:21:19.571 Cám ơn 00:21:19.571 --> 00:21:24.935 (Vỗ tay)