1 00:00:00,833 --> 00:00:06,567 Ở ngay ốc đảo của giới trí thức, là TED, 2 00:00:06,567 --> 00:00:09,285 buối tối nay tôi đứng trước các bạn 3 00:00:09,285 --> 00:00:15,159 với tư cách là một chuyên gia kéo đồ vật nặng ở vùng lạnh lẽo. 4 00:00:15,159 --> 00:00:18,145 Tôi đã dẫn đầu các cuộc thám hiểm địa cực gần như cả cuộc đời, 5 00:00:18,145 --> 00:00:21,827 và tháng trước, một người đồng đội Tarka L'Herpiniere và tôi 6 00:00:21,847 --> 00:00:27,025 đã hoàn thành cuộc thám hiểm tham vọng nhất mà tôi muốn đạt được. 7 00:00:27,025 --> 00:00:30,014 Thực ra, tôi cảm thấy như mình vừa được đưa thẳng tới đây 8 00:00:30,014 --> 00:00:32,666 từ bốn tháng ở giữa một nơi không có người, 9 00:00:32,666 --> 00:00:37,754 hầu như chỉ càu nhàu và nguyền rủa, thẳng tới sân khấu TED. 10 00:00:37,754 --> 00:00:41,935 Vậy các bạn có thể hình dung đó là sự chuyển đổi không hoàn toàn liền mạch. 11 00:00:41,935 --> 00:00:43,815 Một trong những tác dụng phụ lý thú 12 00:00:43,815 --> 00:00:46,403 có vẻ là trí nhớ ngắn hạn của tôi hoàn toàn vô dụng. 13 00:00:46,403 --> 00:00:48,665 Nên tôi phải viết một vài ghi chú 14 00:00:48,665 --> 00:00:53,363 để tránh việc càu nhàu và nói bậy quá nhiều trong 17 phút tới. 15 00:00:53,363 --> 00:00:56,211 Đây là lần đầu tiên tôi nói về cuộc thám hiểm này, 16 00:00:56,211 --> 00:01:01,683 khi chúng ta không sắp xếp chuỗi gen hay làm kính thiên văn vũ trụ, 17 00:01:01,690 --> 00:01:06,474 đây sẽ là câu chuyện về đánh cược tất cả những gì ta có để đạt được một điều 18 00:01:06,474 --> 00:01:08,310 mà chưa từng được làm trước đó. 19 00:01:08,310 --> 00:01:12,455 Nên tôi mong các bạn có thể rút ra được điều gì đó từ nó. 20 00:01:12,455 --> 00:01:16,066 Nó là một hành trình, một cuộc viễn chinh ở Nam Cực, 21 00:01:16,066 --> 00:01:20,743 lục địa lạnh nhất, nhiều gió nhất, khô nhất và cao nhất trên trái đất. 22 00:01:20,757 --> 00:01:22,804 Đó là nơi cực kì thú vị, Một nơi cực kì lớn. 23 00:01:22,804 --> 00:01:25,119 Nó lớn gấp đôi nước Úc, 24 00:01:25,119 --> 00:01:30,211 một lục địa bằng Trung Quốc và Ấn Độ hợp lại. 25 00:01:30,220 --> 00:01:32,088 Ngoài lề, tôi đã trải nghiệm 26 00:01:32,088 --> 00:01:34,312 một hiện tượng thú vị trong những ngày gần đây, 27 00:01:34,312 --> 00:01:38,087 một điều mà tôi mong Chris Hadfield có thể có được từ TED sau vài năm nữa, 28 00:01:38,089 --> 00:01:40,144 cuộc đối thoại diễn ra đại loại như thế này: 29 00:01:40,144 --> 00:01:41,767 "Ôi, Nam cực. Tuyệt vời. 30 00:01:41,767 --> 00:01:47,604 Chồng tôi và tôi đã tới Nam Cực với Lindblad nhân lễ kỉ niệm." 31 00:01:47,604 --> 00:01:50,951 Hoặc, "Ồ hay quá, bạn đã tới đó cho cuộc chạy marathon à?" 32 00:01:50,951 --> 00:01:53,060 (Tiếng cười) 33 00:01:54,445 --> 00:01:58,482 Cuộc hành trình của chúng tôi, thực sự là 69 cuộc chạy marathon nối tiếp 34 00:01:58,485 --> 00:02:04,476 trong 105 ngày, 1.800 dặm (~2.897km) đi bộ vòng quanh rìa Nam Cực 35 00:02:04,476 --> 00:02:07,247 đến Cực Nam và quay về. 36 00:02:07,247 --> 00:02:09,491 Trong quá trình đó, chúng tôi phá kỉ lục 37 00:02:09,491 --> 00:02:15,084 cho hành trình quanh cực dài nhất trong lịch sử con người với hơn 400 dặm. 38 00:02:15,087 --> 00:02:19,498 (Vỗ tay) 39 00:02:19,498 --> 00:02:21,913 Với những ai đến từ vùng Vịnh, 40 00:02:21,913 --> 00:02:26,030 nó giống như đi bộ từ đây đến San Francisco, 41 00:02:26,030 --> 00:02:28,908 sau đó quay lại và tiếp tục đi bộ trở lại. 42 00:02:28,908 --> 00:02:33,827 Chuyến đi bắt đầu, một chuyến đi dài, 43 00:02:33,827 --> 00:02:36,994 và tôi thấy nó được tóm tắt ngắn gọn nhất ở đây 44 00:02:36,994 --> 00:02:40,148 trên những trang giấy thiêng của tờ Business Insider Malaysia. 45 00:02:40,158 --> 00:02:43,252 ["Hai Nhà Thám Hiểm Vừa Hoàn Tất 46 00:02:43,252 --> 00:02:44,252 Cuộc viễn chinh quanh 47 00:02:44,252 --> 00:02:45,252 cực. 48 00:02:45,252 --> 00:02:45,696 Những Ai Thử Trước 49 00:02:46,585 --> 00:02:47,252 Chris Hadfield đã nói thật hùng hồn 50 00:02:48,486 --> 00:02:54,097 về nỗi sợ và về thành công kì lạ, thực ra là sự sống sót kì lạ. 51 00:02:54,127 --> 00:02:57,979 Trong 9 người trong lịch sử đã cố gắng thực hiện hành trình này trước chúng tôi, 52 00:02:57,999 --> 00:03:00,484 không ai đi được tới cực và trở lại, 53 00:03:00,499 --> 00:03:03,922 và năm người đã chết trong quá trình đó. 54 00:03:04,422 --> 00:03:06,980 Đây là Đại tá Robert Falcon Scott. 55 00:03:06,980 --> 00:03:09,797 Ông ấy đã dẫn đầu đội cuối cùng đi cuộc thám hiểm này. 56 00:03:09,817 --> 00:03:12,950 Scott và đối thủ của ông Ngài Ernest Shackleton, 57 00:03:12,950 --> 00:03:14,708 hơn khoảng thời gian của một thập kỉ, 58 00:03:14,978 --> 00:03:19,104 cùng dẫn đầu cuộc chiến để là người đầu tiên tới cực Nam, 59 00:03:19,104 --> 00:03:22,334 để lập và vẽ bản đồ lục địa Nam Cực, 60 00:03:22,354 --> 00:03:24,641 nơi mà chúng ta biết rất ít, trong thời điểm đó, 61 00:03:24,641 --> 00:03:26,131 (ít) hơn là bề mặt mặt trăng, 62 00:03:26,131 --> 00:03:28,575 vì mặt trăng có thể thấy qua kính thiên văn. 63 00:03:28,585 --> 00:03:32,190 Hầu hết Nam Cực, 1 thế kỉ trước, không có trên bản đồ. 64 00:03:32,520 --> 00:03:34,384 Một số các bạn có thể biết câu chuyện. 65 00:03:34,384 --> 00:03:36,955 Cuộc viễn chinh cuối của Scott, Terra Nova, năm 1910, 66 00:03:37,005 --> 00:03:39,728 bắt đầu theo cách tiếp cận người khổng lồ. 67 00:03:39,728 --> 00:03:41,872 Ông ấy có một nhóm lớn dùng ngựa, 68 00:03:41,872 --> 00:03:44,651 dùng chó, dùng máy kéo chạy bởi xăng, 69 00:03:44,651 --> 00:03:48,388 để tại hàng loạt kho được định sẵn thức ăn và năng lượng 70 00:03:48,508 --> 00:03:51,665 để mà đội cuối 5 người của Scott sẽ đi tới cực, 71 00:03:51,755 --> 00:03:52,755 nơi mà họ quay đầu lại và trượt tuyết về lại bờ rìa 72 00:03:52,755 --> 00:03:54,983 bằng chân. 73 00:03:54,983 --> 00:03:57,387 Scott và đội cuối 5 người của ông 74 00:03:57,587 --> 00:04:01,169 đã tới cực Nam vào tháng 1, 1912 75 00:04:01,249 --> 00:04:05,914 để nhận ra là họ đã bị vượt mặt bởi đội Na-uy do Roald Amundsen dẫn đầu, 76 00:04:05,954 --> 00:04:07,248 những người đi bằng xe trượt 77 00:04:07,248 --> 00:04:08,543 do chó kéo. 78 00:04:08,543 --> 00:04:10,427 Đội của Scott cuối cùng 79 00:04:10,427 --> 00:04:12,312 phải đi bộ. 80 00:04:12,312 --> 00:04:13,312 Và hơn cả 1 thế kỉ, 81 00:04:13,312 --> 00:04:14,546 cuộc đi đó vẫn chưa 82 00:04:14,546 --> 00:04:15,780 hoàn thành. 83 00:04:15,780 --> 00:04:16,920 Đội 5 người cùng chết 84 00:04:16,920 --> 00:04:18,060 trên hành trình đi về. 85 00:04:18,060 --> 00:04:19,200 Và suốt thập kỉ trước, 86 00:04:19,383 --> 00:04:21,893 tôi luôn tự hỏi bản thân tại sao như vậy. 87 00:04:22,813 --> 00:04:26,234 Làm thế nào điều này vẫn là mức cao nhất đạt tới? 88 00:04:26,254 --> 00:04:28,316 Đội của Scott đã đi được 1600 dặm bằng chân. 89 00:04:28,316 --> 00:04:30,406 Không một ai đạt gần tới mức ấy từ hồi đó. 90 00:04:30,446 --> 00:04:33,237 Vậy đây là mức cao nhất con người chịu được, 91 00:04:33,277 --> 00:04:35,818 nỗ lực của con người, thành tựu thể thao của con người 92 00:04:35,818 --> 00:04:38,539 trong khí hậu được xem là khắc nghiệt nhất trên Trái Đất. 93 00:04:38,579 --> 00:04:40,980 Nó như là kỉ lục marathon 94 00:04:41,010 --> 00:04:43,468 vẫn chưa được phá từ năm 1912. 95 00:04:43,738 --> 00:04:48,431 Và dĩ nhiên sự kết hợp vừa lạ vừa dễ đoán của tò mò, 96 00:04:48,741 --> 00:04:50,825 sự cứng đầu, và có lẽ cả sự xấc xược 97 00:04:50,885 --> 00:04:53,955 khiến tôi nghĩ tôi có thể là người thử kết thúc được công việc. 98 00:04:54,825 --> 00:04:58,415 Không giống cuộc thám hiểm của Scott, chỉ có hai chúng tôi, 99 00:04:58,625 --> 00:05:01,853 và chúng tôi bắt đầu từ rìa của lục địa vào tháng 10 năm ngoái, 100 00:05:01,953 --> 00:05:03,816 tự kéo tất cả vật dụng, 101 00:05:04,126 --> 00:05:06,154 quá trình mà Scott gọi là "người-kéo." 102 00:05:06,334 --> 00:05:09,504 Khi tôi nói nó giống như đi bộ từ đây tới San Francisco và về, 103 00:05:09,994 --> 00:05:12,667 ý tôi thật sự là giống như kéo theo 1 thứ nặng hơn một 104 00:05:12,667 --> 00:05:15,544 cầu thủ nặng nhất của đội NFL trước giờ. 105 00:05:15,564 --> 00:05:17,458 Xe kéo của chúng tôi nặng 200 kí, 106 00:05:17,458 --> 00:05:20,386 hay 440 pounds từng cái vào lúc bắt đầu, 107 00:05:20,426 --> 00:05:24,386 cùng cân nặng với khối lượng con ngựa yếu nhất của Scott kéo. 108 00:05:24,476 --> 00:05:28,350 Lúc mới đầu, trung bình chúng tôi đi 0.5 dặm 1 giờ. 109 00:05:28,800 --> 00:05:31,920 Có lẽ lý do không 1 ai cố gắng thực hiện chuyến đi này đến giờ, 110 00:05:31,920 --> 00:05:33,157 trong hơn 1 thế kỉ, 111 00:05:33,157 --> 00:05:36,755 là không ai đủ ngốc để thử 112 00:05:38,335 --> 00:05:40,768 Và khi mà tôi không thể nói chúng tôi đang khám phá 113 00:05:40,768 --> 00:05:43,347 trong hướng chân thực kiểu Edward của thế giới - 114 00:05:43,417 --> 00:05:46,444 chúng tôi không đặt tên núi hay vẽ bản đồ thung lũng chưa có nào 115 00:05:46,964 --> 00:05:51,392 tôi nghĩ chúng tôi đã đặt chân tới nơi chưa có trong cảm nhận của con người. 116 00:05:51,453 --> 00:05:54,783 Chắc chắn, nếu trong tương lai ta học được là có một phần trong não 117 00:05:54,853 --> 00:05:58,392 sáng lên khi ta tự nguyền rủa bản thân, 118 00:05:58,712 --> 00:06:00,489 tôi sẽ không hề ngạc nhiên chút nào. 119 00:06:01,919 --> 00:06:05,895 Các bạn đã nghe nói trung bình người Mỹ ở trong nhà 90% thời gian 120 00:06:05,905 --> 00:06:08,857 Chúng tôi không ở trong nhà gần 4 tháng. 121 00:06:09,147 --> 00:06:11,383 Chúng tôi cũng không thấy mặt trời lặn. 122 00:06:11,493 --> 00:06:12,715 Trời sáng 24 giờ liền. 123 00:06:12,985 --> 00:06:15,191 Điều kiện sống khá giống người Spartan. 124 00:06:15,271 --> 00:06:19,366 Tôi thay đồ lót 3 lần trong 105 ngày 125 00:06:20,186 --> 00:06:23,358 Tarka và tôi chia sẻ cái lều 30ft2 (~3m2). 126 00:06:24,058 --> 00:06:28,242 Dù chúng tôi có một vài thiết bị kĩ thuật mà Scott không thể tưởng tượng được. 127 00:06:28,692 --> 00:06:32,183 Và chúng tôi viết blog trực tuyến mỗi tối từ lều, bằng laptop 128 00:06:32,183 --> 00:06:33,995 và một máy phát vệ tinh tùy chỉnh, 129 00:06:33,995 --> 00:06:35,555 tất cả dùng năng lượng mặt trời: 130 00:06:35,555 --> 00:06:38,355 chúng tôi có tấm quang điện phủ qua lều. 131 00:06:38,605 --> 00:06:41,272 Việc viết lách rất quan trọng với tôi. 132 00:06:41,972 --> 00:06:48,450 Từ bé, tôi đã được tạo cảm hứng từ văn học thám hiểm và khám phá, 133 00:06:48,450 --> 00:06:50,973 và tôi nghĩ chúng ta đều đã thấy ở đây suổt tuần này 134 00:06:50,973 --> 00:06:54,671 tầm quan trọng và sức mạnh của việc kể chuyện. 135 00:06:55,221 --> 00:06:57,075 Chúng tôi có một vài dụng cụ thế kỉ 21, 136 00:06:57,145 --> 00:06:59,291 nhưng thực tế là thử thách Scott gặp 137 00:06:59,891 --> 00:07:01,688 cũng là những điều chúng tôi đối mặt: 138 00:07:01,868 --> 00:07:05,255 loại thời tiết và điều Scott gọi là lướt, 139 00:07:05,355 --> 00:07:08,032 lượng ma sát giữa xe kéo và tuyết. 140 00:07:08,382 --> 00:07:12,171 Mức gió lạnh nhất chúng tôi trải nghiệm là -70s, 141 00:07:12,421 --> 00:07:15,729 và chúng tôi có tầm nhìn bằng không, điều gọi là mù trắng (white-out), 142 00:07:15,729 --> 00:07:17,988 gần như hết cả cuộc hành trình. 143 00:07:18,441 --> 00:07:21,391 Chúng tôi đi lên và xuống một trong những sông băng lớn nhất 144 00:07:21,391 --> 00:07:23,942 và nguy hiểm nhất trên thế giới, Beardmore. 145 00:07:24,002 --> 00:07:27,145 Nó dài 110 dặm; hầu hết bề mặt nó là cái được gọi là đá xanh. 146 00:07:27,215 --> 00:07:30,541 Bạn có thể thấy đó là 1 bề mặt xanh đẹp lung linh và cứng như thép 147 00:07:30,641 --> 00:07:34,529 bọc bởi hàng ngàn và hàng ngàn kẽ nứt, 148 00:07:34,689 --> 00:07:38,457 những vết nứt sâu đến 200ft (~ 67m). 149 00:07:38,817 --> 00:07:40,168 Máy bay không thể đậu ở đây, 150 00:07:40,198 --> 00:07:43,515 chúng tôi ở cực điểm nguy hiểm, 151 00:07:43,795 --> 00:07:47,035 theo đúng nghĩa, khi cơ hội chúng tôi được cứu rất nhỏ. 152 00:07:48,165 --> 00:07:51,899 Chúng tôi đến được cực Nam sau 61 ngày đi bộ, 153 00:07:52,159 --> 00:07:54,165 1 ngày nghỉ vì thời tiết quá xấu, 154 00:07:54,455 --> 00:07:57,074 và tôi buồn khi nói, đó là điều không như mong đợi. 155 00:07:57,114 --> 00:07:59,391 Ở đó có một căn cứ Mỹ được dựng lâu dài, 156 00:07:59,561 --> 00:08:02,866 trạm Cực Nam Amundsen-Scott ở cực Nam. 157 00:08:02,876 --> 00:08:05,384 Họ có đường băng (máy bay), họ có nhà ăn (căn-tin), 158 00:08:05,384 --> 00:08:06,515 họ có nước tắm nóng, 159 00:08:06,515 --> 00:08:08,028 bưu điện, tiệm lưu niệm, 160 00:08:08,298 --> 00:08:11,423 sân chơi bóng rổ lớn gấp đôi 1 rạp phim. 161 00:08:12,413 --> 00:08:13,871 Mọi thứ khác hơn thời đại này, 162 00:08:14,061 --> 00:08:15,014 và ở đó còn có hàng 163 00:08:15,014 --> 00:08:15,968 héc - ta rác thải. 164 00:08:15,968 --> 00:08:17,919 Tôi nghĩ đó là điều 165 00:08:17,919 --> 00:08:19,870 lạ lùng. 166 00:08:19,870 --> 00:08:20,870 khi con người tồn tại được 365 167 00:08:20,870 --> 00:08:22,412 ngày trong năm. 168 00:08:22,412 --> 00:08:25,766 với bánh mì kẹp, nước nóng và rạp chiếu phim, 169 00:08:25,806 --> 00:08:28,731 nhưng nó cũng tạo ra rất nhiều các thùng cạc tông rỗng. 170 00:08:28,761 --> 00:08:30,467 Bạn có thể thấy bên trái bức ảnh, 171 00:08:30,627 --> 00:08:32,089 hàng héc-ta vuông rác thải 172 00:08:32,109 --> 00:08:33,924 chờ được mang đi khỏi cực Nam. 173 00:08:34,884 --> 00:08:38,227 Nhưng cũng có một cực ở Nam Cực, 174 00:08:38,987 --> 00:08:41,749 chúng tôi tự đi bộ đến đó, không có trợ giúp, 175 00:08:41,759 --> 00:08:43,945 không có hỗ trợ, bằng con đường khó khăn nhất, 176 00:08:43,945 --> 00:08:45,941 900 dặm trong thời gian kỉ lục, 177 00:08:45,941 --> 00:08:48,036 kéo theo nặng hơn bất cứ ai trong lịch sử. 178 00:08:48,186 --> 00:08:50,134 Và nếu chúng tôi dừng ở đó rồi bay về nhà, 179 00:08:50,134 --> 00:08:53,083 điều mà được cho là cực kì hợp lý để làm, 180 00:08:53,423 --> 00:08:55,357 thì bài nói của tôi đến đây là hết 181 00:08:55,397 --> 00:08:57,808 và nó sẽ kết thúc theo kiểu như thế này: 182 00:08:59,388 --> 00:09:02,988 Nếu bạn có đúng nhóm bên bạn, đúng dụng cụ, công nghệ phù hợp 183 00:09:03,948 --> 00:09:07,273 và nếu bạn có đủ niềm tin vào bản thân và đủ quyết tâm, 184 00:09:07,613 --> 00:09:10,071 thì chuyện gì cũng có thể. 185 00:09:12,721 --> 00:09:14,446 Nhưng rồi chúng tôi đã quay đầu lại, 186 00:09:15,096 --> 00:09:17,279 và đây là lúc chuyện trở nên thú vị. 187 00:09:18,039 --> 00:09:20,208 Cao trên lục địa Nam Cực, 188 00:09:20,452 --> 00:09:24,772 hơn 10.000ft (~3.048m), gió rất mạnh, rất lạnh và rất khô, chúng tôi kiệt sức. 189 00:09:24,842 --> 00:09:26,701 Chúng tôi đã làm được 35 cuộc marathon, 190 00:09:26,701 --> 00:09:28,137 chúng tôi chỉ mới ở nửa đường, 191 00:09:28,257 --> 00:09:30,277 chúng tôi có mạng lưới an toàn, tất nhiên, 192 00:09:30,337 --> 00:09:32,398 máy bay trượt tuyết và điện thoại vệ tinh 193 00:09:32,408 --> 00:09:35,992 và đèn hiệu theo dõi trực tuyến 24 giờ, mà Scott không có, 194 00:09:36,112 --> 00:09:37,755 nhưng trong ý thức, 195 00:09:38,057 --> 00:09:39,737 thay vì khiến mọi thứ dễ dàng hơn, 196 00:09:40,267 --> 00:09:42,513 lưới an toàn thực ra cho phép chúng tôi 197 00:09:42,513 --> 00:09:45,392 cắt bỏ thực sự những điều rất tốt đẹp, 198 00:09:46,232 --> 00:09:49,357 để chạm đến gần giới hạn tuyệt đối của con người. 199 00:09:50,037 --> 00:09:52,834 Và nó là một dạng hành hạ rất thấm thía 200 00:09:53,664 --> 00:09:56,327 để bạn kiệt sức đến điểm của việc chết đói ngày qua ngày 201 00:09:56,327 --> 00:09:59,054 trong khi kéo theo xe trượt tuyết đầy thức ăn. 202 00:10:00,424 --> 00:10:04,626 Trong nhiều năm, tôi đã viết lưu loát những đề nghị xin tài trợ 203 00:10:04,626 --> 00:10:07,273 về việc đẩy đến giới hạn sức chịu đựng của con người, 204 00:10:07,723 --> 00:10:11,794 nhưng thực tế, đó là một nơi đáng sợ thực sự khi đâm vào. 205 00:10:12,154 --> 00:10:14,036 Chúng tôi có, trước khi đến được cực, 206 00:10:14,036 --> 00:10:17,035 2 tuần toàn gió ngược, làm chậm chúng tôi. 207 00:10:17,165 --> 00:10:20,119 Kết quả là, chúng tôi có nhiều ngày chỉ ăn nửa khẩu phần. 208 00:10:20,139 --> 00:10:22,829 Chúng tôi có lượng đồ ăn hạn chế trong xe cho chuyến đi, 209 00:10:22,829 --> 00:10:24,538 cho nên chúng tôi cố gắng duy trì 210 00:10:24,538 --> 00:10:28,110 bằng cách giảm 1/2 lượng calori chúng tôi nên ăn. 211 00:10:28,750 --> 00:10:32,393 Kết quả là, cả hai hạ đường huyết nhanh chóng - 212 00:10:32,393 --> 00:10:35,202 chúng tôi có lượng đường máu thấp ngày qua ngày - 213 00:10:35,522 --> 00:10:39,256 và ngày càng nhạy cảm với thời tiết cực lạnh. 214 00:10:39,996 --> 00:10:42,104 Tarka chụp bức ảnh này của tôi một buổi chiều 215 00:10:42,124 --> 00:10:44,307 sau khi tôi gần như ngất đi vì giảm nhiệt. 216 00:10:44,307 --> 00:10:48,637 Cả hai có từng cơn giảm nhiệt, điều tôi chưa từng trải qua, 217 00:10:49,037 --> 00:10:50,525 nó thực sự rất xấu hổ. 218 00:10:50,635 --> 00:10:53,906 Cũng nhiều như bạn có thể muốn nghĩ, giống như tôi, 219 00:10:54,316 --> 00:10:56,264 rằng bạn là người không bỏ cuộc, 220 00:10:56,640 --> 00:10:58,410 rằng bạn sẽ trở về trong ăn mừng, 221 00:10:58,730 --> 00:11:00,924 sự giảm nhiệt không cho bạn chọn lựa. 222 00:11:00,924 --> 00:11:03,256 Bạn trở nên hoàn toàn bất lực. 223 00:11:03,556 --> 00:11:06,076 Giống như đứa trẻ tập đi bị say. 224 00:11:06,466 --> 00:11:08,107 Bạn trở nên thảm hại. 225 00:11:08,417 --> 00:11:12,680 Tôi nhớ rằng mình chỉ muốn nằm xuống và bỏ cuộc. 226 00:11:12,990 --> 00:11:14,909 Đó là một cảm giác kỳ dị, kì dị, 227 00:11:14,959 --> 00:11:18,953 và là bất ngờ có thực với tôi khi bị suy nhược đến mức ấy. 228 00:11:20,383 --> 00:11:23,742 Rồi chúng tôi hết lương thực hoàn toàn, 229 00:11:24,632 --> 00:11:28,374 Còn cách khoảng 46 dặm đến kho đầu tiên 230 00:11:28,384 --> 00:11:30,122 mà chúng tôi để đó cho chặng về. 231 00:11:30,132 --> 00:11:31,547 Chúng tôi để 10 kho đồ ăn, 232 00:11:31,547 --> 00:11:33,290 đúng nghĩa chôn đồ ăn và nhiên liệu, 233 00:11:33,290 --> 00:11:36,337 nhiên liệu để cho bếp, để nấu chảy tuyết ra nước-- 234 00:11:37,277 --> 00:11:42,984 và tôi bị buộc phải quyết định có nên gọi cho máy bay cung cấp, 235 00:11:43,374 --> 00:11:47,351 máy bay tuyết chở 8 ngày lương thực để chúng tôi vượt qua khoảng cách đó. 236 00:11:47,611 --> 00:11:51,060 Họ mất 12 giờ để đến chỗ chúng tôi từ phía bên kia Nam Cực. 237 00:11:51,290 --> 00:11:55,069 Gọi cho máy bay đó là một trong những quyết định khó nhất đời tôi. 238 00:11:55,069 --> 00:11:58,228 Nghe như tôi đang dựng chuyện khi đứng ở đây với cái bụng thế này 239 00:11:58,338 --> 00:12:00,864 Tôi đã lên 30 pounds (~ 13.6kg) trong 3 tuần qua. 240 00:12:01,314 --> 00:12:04,214 Trở nên đói như thế đã để lại một vết sẹo tinh thần thú vị, 241 00:12:04,214 --> 00:12:08,919 đó là tôi đã ăn như hút ở từng bữa tiệc đứng ở các khách sạn mà tôi dự. 242 00:12:09,229 --> 00:12:10,436 (Cười) 243 00:12:10,836 --> 00:12:15,894 Nhưng chúng tôi thật sự rất đói, và thực sự là trong tình trạng khá tệ hại. 244 00:12:16,304 --> 00:12:19,068 Tôi không hối hận gọi cho máy bay đó 1 giây phút nào, 245 00:12:19,068 --> 00:12:20,819 vì tôi vẫn đứng ở đây, còn sống, 246 00:12:20,819 --> 00:12:23,081 với tất cả nguyên vẹn, kể lại câu chuyện này. 247 00:12:23,201 --> 00:12:28,011 Nhưng được sự giúp đỡ từ bên ngoài như vậy không có trong kế hoạch, 248 00:12:28,041 --> 00:12:30,849 và đó là điều mà cái tôi của tôi vẫn đang chống đối. 249 00:12:30,899 --> 00:12:33,163 Đây là ước mơ lớn nhất tôi từng có, 250 00:12:33,943 --> 00:12:35,575 và nó đã gần như là hoàn hảo. 251 00:12:37,185 --> 00:12:38,937 Trên đường về lại bờ rìa, 252 00:12:38,937 --> 00:12:41,278 các móc sắt trên giày chúng tôi 253 00:12:41,278 --> 00:12:43,419 chúng tôi dùng đi qua lớp đá xanh trên băng-- 254 00:12:43,419 --> 00:12:45,305 bị hư ngay trên phía đầu của Beardmore. 255 00:12:45,305 --> 00:12:47,130 Chúng tôi vẫn còn 100 dặm đi xuống 256 00:12:47,130 --> 00:12:48,825 trên tảng đá xanh cực kì trơn cứng. 257 00:12:49,045 --> 00:12:51,179 Chúng cần được sửa chữa mỗi giờ. 258 00:12:51,779 --> 00:12:53,220 Để các bạn có thể so sánh, 259 00:12:53,710 --> 00:12:56,721 đây là nhìn xuống miệng sông băng Beardmore. 260 00:12:56,811 --> 00:12:59,978 Bạn có thể để vừa hết Manhattan vào cái khe hỡ đó. 261 00:13:00,198 --> 00:13:02,653 Đó là 20 dặm giữa núi Hope và núi Kiffin. 262 00:13:03,653 --> 00:13:08,277 Tôi chưa bao giờ thấy mình nhỏ bé như khi ở lục địa Nam Cực. 263 00:13:09,877 --> 00:13:11,940 Khi chúng tôi xuống miệng băng, 264 00:13:11,940 --> 00:13:16,445 chúng tôi thấy tuyết mới đã che khuất hàng tá những vết nứt sâu. 265 00:13:16,555 --> 00:13:17,555 Một người trong đoàn Shackleton đã tả việc băng qua 266 00:13:17,555 --> 00:13:19,381 địa hình kiểu này. 267 00:13:19,381 --> 00:13:23,301 như đi trên mái tàu hỏa bằng kính. 268 00:13:24,381 --> 00:13:27,205 Chúng tôi ngã nhiều lần hơn là tôi có thể nhớ, 269 00:13:27,205 --> 00:13:30,469 thường ngay khi đặt ván trượt hoặc giày trên tuyết. 270 00:13:30,719 --> 00:13:33,081 Đôi lần chúng tôi ngã đau tới tận nách, 271 00:13:33,161 --> 00:13:35,514 nhưng may mắn là chưa bao giờ bị sâu hơn. 272 00:13:36,924 --> 00:13:40,727 Và chưa tới 5 tuần trước, sau 105 ngày, 273 00:13:40,867 --> 00:13:44,147 chúng tôi đã qua ranh giới kết thúc kì cục, bất hạnh này, 274 00:13:44,587 --> 00:13:47,252 bờ Đảo Ross phía Tân Tây Lan của Nam Cực. 275 00:13:47,492 --> 00:13:49,444 Các bạn có thể thấy băng đá phía trước 276 00:13:49,444 --> 00:13:52,004 và loại đá lởm chởm đằng sau. 277 00:13:52,464 --> 00:13:56,316 Sau chúng tôi là những đường trượt không gãy gần 1.800 dặm (~2897 km) 278 00:13:56,326 --> 00:13:57,326 Chúng tôi đã thực hiện chuyến đi bộ 279 00:13:57,326 --> 00:13:58,838 dài nhất trên cực. 280 00:13:58,838 --> 00:14:02,096 là điều tôi đã mơ tưởng thực hiện cả thập kỉ. 281 00:14:03,286 --> 00:14:04,206 Và khi nhìn lại 282 00:14:05,231 --> 00:14:07,691 tôi vẫn bảo vệ mọi thứ 283 00:14:07,691 --> 00:14:09,026 mà tôi vẫn nói hàng năm qua 284 00:14:09,026 --> 00:14:11,098 về tầm quan trọng của mục tiêu, 285 00:14:11,138 --> 00:14:14,087 quyết tâm, và niềm tin của bản thân, 286 00:14:14,827 --> 00:14:19,269 nhưng tôi cũng thừa nhận tôi chưa suy nghĩ đủ nhiều về những việc xảy ra 287 00:14:19,609 --> 00:14:22,960 khi bạn đã đạt mục tiêu ám ảnh 288 00:14:23,280 --> 00:14:25,952 mà bạn đã dành hầu hết cuộc sống trưởng thành cho nó 289 00:14:27,022 --> 00:14:29,810 và sự thực là tôi vẫn đang tìm hiểu nó. 290 00:14:30,400 --> 00:14:33,820 Như tôi nói, có rất ít những dấu hiệu hời hợt rằng tôi đã đi. 291 00:14:33,930 --> 00:14:35,091 Tôi đã tăng 30 pounds. 292 00:14:35,201 --> 00:14:38,442 Tôi có vài vết sẹo do tê cóng, rất nhạt, có thể che bằng trang điểm. 293 00:14:38,442 --> 00:14:41,860 Tôi bị một cái trên mũi, một cái ở mỗi bên gò má, ở nơi để mắt kính 294 00:14:42,430 --> 00:14:46,603 nhưng bên trong tôi là một con người thực sự rất khác. 295 00:14:47,723 --> 00:14:49,298 Nếu nói thật, 296 00:14:49,758 --> 00:14:54,835 Nam Cực đã thách thức tôi và kinh thường tôi quá sâu sắc 297 00:14:54,835 --> 00:14:58,150 khiến tôi không chắc tôi có thể nói chúng thành lời. 298 00:14:58,480 --> 00:15:01,293 Tôi vẫn đang chật vật ghép lại các mảnh suy nghĩ của mình. 299 00:15:02,663 --> 00:15:05,543 Việc tôi đang ở đây để kể câu chuyện này 300 00:15:05,543 --> 00:15:10,938 là bằng chứng rằng chúng ta có thể đạt được những điều to lớn, 301 00:15:10,978 --> 00:15:13,046 bằng tham vọng, bằng đam mê, 302 00:15:13,046 --> 00:15:14,840 bằng sự cứng đầu tuyệt đối, 303 00:15:15,240 --> 00:15:16,712 qua việc từ chối không từ bỏ, 304 00:15:16,842 --> 00:15:19,607 rằng nếu bạn mong muốn điều gì đủ mạnh, như Sting nói, 305 00:15:19,707 --> 00:15:21,983 nó thực sự sẽ đạt được. 306 00:15:23,013 --> 00:15:26,064 Nhưng tôi cũng ở đây, nói rằng, bạn biết không, 307 00:15:26,644 --> 00:15:32,080 liệu sáo ngữ về chuyến hành trình sống quan trọng hơn điểm đến? 308 00:15:32,360 --> 00:15:34,601 Có điều gì đó trong luận điểm này. 309 00:15:35,671 --> 00:15:37,772 Tôi càng gần điểm đích của mình bao nhiêu, 310 00:15:37,862 --> 00:15:41,241 cái bờ lởm chởm đá của Đảo Ross đó, 311 00:15:41,981 --> 00:15:44,697 tôi càng bắt đầu nhận ra rằng bài học lớn nhất 312 00:15:44,867 --> 00:15:48,641 mà chuyến đi bộ rất dài và rất khó khăn này có thể dạy cho tôi 313 00:15:49,461 --> 00:15:52,971 hạnh phúc không phải là nơi kết thúc đường chạy, 314 00:15:53,141 --> 00:15:54,734 rằng với chúng ta, con người, 315 00:15:54,734 --> 00:15:58,144 sự hoàn hảo mà rất nhiều chúng ta mơ đến 316 00:15:58,184 --> 00:16:01,330 có lẽ không bao giờ thực sự đạt được. 317 00:16:02,260 --> 00:16:10,670 Và nếu ta không cảm thấy hài lòng ở đây, hôm nay, bây giờ, tại hành trình của ta 318 00:16:10,730 --> 00:16:15,106 ở giữa đống lộn xộn và nỗ lực mà chúng ta đều bị kìm hãm, 319 00:16:15,146 --> 00:16:17,534 sự lặp mở, danh sách hoàn chỉnh một nửa, 320 00:16:17,744 --> 00:16:20,254 việc có-thể-làm-tốt-hơn-lần-sau, 321 00:16:20,674 --> 00:16:22,976 rồi chúng ta có thể không bao giờ cảm nhận được. 322 00:16:24,046 --> 00:16:26,565 Rất nhiều người hỏi tôi, tiếp theo là gì? 323 00:16:27,535 --> 00:16:31,831 Bây giờ, tôi hạnh phúc được hồi phục, và đứng trước các bữa 324 00:16:31,831 --> 00:16:34,831 búp-phê ở khách sạn. 325 00:16:34,831 --> 00:16:38,089 Nhưng như Bob Hope nói, 326 00:16:38,989 --> 00:16:40,752 Tôi cảm thấy rất tầm thường, 327 00:16:41,272 --> 00:16:44,258 nhưng tôi nghĩ tôi có sức mạnh tính cách để đấu tranh với nó. 328 00:16:44,828 --> 00:16:46,167 Cảm ơn mọi người. 329 00:16:46,537 --> 00:16:48,127 (Tiếng vỗ tay)