1 00:00:00,000 --> 00:00:05,498 Một thanh niên Mỹ gốc Phi đã gia nhập Không quân Hoa Kỳ năm 18 tuổi 2 00:00:06,331 --> 00:00:09,585 và được giao nhiệm vụ tại Căn cứ không quân Mountain Home 3 00:00:09,585 --> 00:00:12,472 và là một phần của phi đội cảnh sát. 4 00:00:12,472 --> 00:00:16,121 Ngay khi tới đó, mục tiêu đầu tiên của tôi 5 00:00:16,121 --> 00:00:18,897 là tìm một căn hộ 6 00:00:18,897 --> 00:00:22,717 cho vợ và con gái Melanie của tôi 7 00:00:22,717 --> 00:00:24,707 đến sống cùng tại Idaho. 8 00:00:24,707 --> 00:00:27,219 Ngay lập tức, tôi tới phòng nhân sự, 9 00:00:27,219 --> 00:00:29,153 và nói chuyện với mấy người ở đó, 10 00:00:29,153 --> 00:00:34,319 họ nói: "Ồ, việc tìm một căn hộ tại Mountain Home không khó khăn gì. 11 00:00:34,319 --> 00:00:39,509 Người dân ở đây yêu quý chúng ta bởi vì họ biết, nếu có một phi công 12 00:00:39,509 --> 00:00:41,872 đang muốn thuê một trong số những căn hộ của họ 13 00:00:41,872 --> 00:00:44,235 họ sẽ kiếm được món hời". 14 00:00:44,235 --> 00:00:46,108 Và đó thực sự là điều quan trọng. 15 00:00:46,108 --> 00:00:48,927 Anh ta nói,"Đây là danh sách những người anh có thể gọi 16 00:00:48,927 --> 00:00:52,942 và sau đó họ sẽ để anh chọn căn hộ mà anh muốn." 17 00:00:52,942 --> 00:00:55,806 Tôi cầm danh sách và bắt đầu gọi điện. 18 00:00:55,806 --> 00:00:58,824 Ở đầu dây bên kia là một phụ nữ và tôi nói cô ấy thứ tôi cần. 19 00:00:58,824 --> 00:01:01,126 Cô ấy nói, "Ồ, thật tuyệt vì anh đã gọi. 20 00:01:01,126 --> 00:01:05,078 Hiện tại, chúng tôi có 4-5 căn hộ trống." 21 00:01:05,078 --> 00:01:08,072 Cô ấy hỏi: "Anh muốn căn có 1 hay 2 phòng ngủ?" 22 00:01:08,072 --> 00:01:10,125 Sau đó bảo: "Thôi, khoan nói chuyện đó. 23 00:01:10,125 --> 00:01:12,946 Hãy tới xem và chọn căn hộ mà anh muốn. 24 00:01:12,946 --> 00:01:14,834 Chúng ta sẽ kí hợp đồng 25 00:01:14,834 --> 00:01:18,741 và anh sẽ có trong tay chìa khóa căn hộ để đón gia đình tới ở ngay lập tức." 26 00:01:18,741 --> 00:01:20,270 Nghe thế, tôi đã rất phấn khởi. 27 00:01:20,270 --> 00:01:23,666 Tôi nhảy lên xe. Đi vào thị trấn và gõ cửa. 28 00:01:23,666 --> 00:01:26,327 Khi nghe tiếng gõ cửa, một người phụ nữ ra mở, 29 00:01:26,327 --> 00:01:29,261 và nhìn tôi, hỏi rằng: "Tôi có thể giúp gì anh?" 30 00:01:29,261 --> 00:01:33,102 Tôi nói: "Vâng, tôi là người gọi điện về chuyện mấy căn hộ. 31 00:01:33,102 --> 00:01:35,516 Tôi vừa mới đưa ra lựa chọn của mình." 32 00:01:35,516 --> 00:01:38,052 Cô ấy nói, "Anh ạ, tôi thật sự xin lỗi, 33 00:01:38,052 --> 00:01:42,140 nhưng chồng tôi đã cho thuê những căn hộ mà không nói gì với tôi cả." 34 00:01:42,140 --> 00:01:47,075 Tôi hỏi lại: "Có nghĩa là anh ta có thể cho thuê cả 5 căn trong vòng 1 giờ ư?" 35 00:01:47,075 --> 00:01:50,460 Cô ấy không trả lời mà chỉ bảo rằng: 36 00:01:50,460 --> 00:01:52,685 "Tại sao anh không để lại số điện thoại, 37 00:01:52,685 --> 00:01:55,722 và nếu chúng tôi có những chỗ mới, tôi sẽ gọi cho anh?" 38 00:01:55,722 --> 00:01:59,004 Chả cần nói cũng biết, tôi đã không nhận được cuộc gọi nào nữa. 39 00:01:59,004 --> 00:02:02,280 Tôi cũng không nhận được bất cứ phản hồi nào từ những người 40 00:02:02,280 --> 00:02:05,801 nằm trong danh sách mà tôi đã nhận được. 41 00:02:05,801 --> 00:02:08,092 Chính vì thế, cảm thấy bị chối bỏ, 42 00:02:08,092 --> 00:02:11,978 tôi quay trở lại căn cứ, và nói chuyện với Chỉ huy trưởng 43 00:02:11,978 --> 00:02:14,244 Tên ông ấy là McDow, Thiếu tá McDow. 44 00:02:14,244 --> 00:02:16,436 Tôi nói, "Thưa thiếu tá McDow, tôi cần ông giúp." 45 00:02:16,436 --> 00:02:19,111 Tôi kể lại những điều đã xảy ra, và ông ấy bảo rằng: 46 00:02:19,111 --> 00:02:21,453 "James ạ, tôi rất muốn giúp anh. 47 00:02:21,453 --> 00:02:23,182 Nhưng anh biết đấy, vấn đề là: 48 00:02:23,182 --> 00:02:27,416 Chúng ta không thể bắt người ta cho những người họ không thích thuê nhà. 49 00:02:27,416 --> 00:02:31,914 Và bên cạnh đó, chúng tôi đang có mối quan hệ tốt đẹp với những người ở đây 50 00:02:31,914 --> 00:02:33,956 và chúng tôi không muốn phá hủy nó." 51 00:02:33,956 --> 00:02:36,226 Ông ấy nói tiếp "Vì thế đây là điều anh nên làm. 52 00:02:36,226 --> 00:02:38,864 Hãy để gia đình anh ở lại, 53 00:02:38,864 --> 00:02:41,818 bời vì nếu thế, anh sẽ có 30 ngày nghỉ phép. 54 00:02:41,818 --> 00:02:43,213 Vì vậy mỗi năm một lần, 55 00:02:43,213 --> 00:02:47,818 anh có thể về với gia đình, dành 30 ngày với họ và quay lại đây." 56 00:02:47,818 --> 00:02:49,988 Điều đó chẳng an ủi tôi được chút nào. 57 00:02:49,988 --> 00:02:52,914 Vì thế sau khi từ chỗ ông ấy về, tôi quay lại phòng nhân sự, 58 00:02:52,914 --> 00:02:54,414 và nói chuyện với người thư kí, 59 00:02:54,414 --> 00:02:57,215 ông ấy nói, "Jim ạ, tôi có cách này cho anh. 60 00:02:57,215 --> 00:03:01,507 Có một phi công sẽ nghỉ việc, và ông ấy có một chiếc xe móc. 61 00:03:01,507 --> 00:03:03,343 Nếu anh để ý, ở Mountain Home, 62 00:03:03,343 --> 00:03:05,991 xe móc và chỗ đỗ xe loại ấy có ở khắp mọi nơi. 63 00:03:05,991 --> 00:03:09,534 Anh có thể mua xe của ông ta, và biết đâu lại có được một món hời 64 00:03:09,534 --> 00:03:12,208 bởi vì ông ấy muốn rời khỏi đây càng sớm càng tốt. 65 00:03:12,208 --> 00:03:14,190 Và như thế, vấn đề của anh sẽ ổn thỏa, 66 00:03:14,190 --> 00:03:16,342 và đó có thể là giải pháp dành cho anh." 67 00:03:16,342 --> 00:03:19,578 Nghe vậy, tôi ngay lập tức lên xe, vào thị trấn và thấy chiếc xe móc 68 00:03:19,578 --> 00:03:21,422 nó cũng nhỏ thôi, 69 00:03:21,422 --> 00:03:23,032 nhưng trong hoàn cảnh này, 70 00:03:23,032 --> 00:03:25,447 tôi biết rằng đó là điều tốt nhất tôi có thể làm. 71 00:03:25,447 --> 00:03:27,008 Vì thế tôi mua nó. 72 00:03:27,008 --> 00:03:30,279 Sau đó tôi hỏi người bán xe, "Tôi có thể để cái xe ở đây được không? 73 00:03:30,279 --> 00:03:32,513 Liệu việc này có giải quyết hết các khó khăn, 74 00:03:32,513 --> 00:03:34,682 và tôi không phải tìm chỗ đỗ xe khác không?" 75 00:03:34,682 --> 00:03:38,536 Ông ấy trả lời, "Trước khi tôi đồng ý, tôi cần hỏi lại ban quản lý." 76 00:03:38,536 --> 00:03:39,968 Vì thế, tôi quay lại căn cứ, 77 00:03:39,968 --> 00:03:42,125 ông ấy gọi lại và ban quản lý nói rằng, 78 00:03:42,125 --> 00:03:44,569 "Không được, anh không thể để xe ở đây 79 00:03:44,569 --> 00:03:48,133 bởi vì chúng tôi đã hứa để lại chỗ đó cho vài người khác." 80 00:03:48,133 --> 00:03:49,944 Điều đó thật kì quặc 81 00:03:49,944 --> 00:03:52,515 bởi vì cũng có vài chỗ trống khác, 82 00:03:52,515 --> 00:03:56,202 nhưng ông ta lại hứa để chỗ đó cho người khác. 83 00:03:56,202 --> 00:03:57,504 Vì vậy, điều tôi đã làm ... 84 00:03:57,504 --> 00:04:01,571 và vì ông ấy nói, "Anh không phải lo, Jim ạ, bởi vì có rất nhiều chỗ đỗ xe móc" 85 00:04:01,571 --> 00:04:05,420 nên tôi tiếp tục hành trình gian nan để tìm chỗ đỗ xe. 86 00:04:05,420 --> 00:04:07,490 Tôi cứ đi hết chỗ này đến chỗ khác. 87 00:04:07,490 --> 00:04:10,092 Và tôi nhận được cùng một lời từ chối 88 00:04:10,092 --> 00:04:14,221 mà tôi đã từng nhận được khi đi thuê căn hộ. 89 00:04:14,221 --> 00:04:18,550 Kết quả là, một trong những điều họ nói với tôi, 90 00:04:18,550 --> 00:04:22,753 ngoài việc bảo rằng hết chỗ đỗ xe, 91 00:04:22,753 --> 00:04:27,008 chính là, "Jim ạ, lý do chúng tôi không thể cho anh thuê chỗ 92 00:04:27,008 --> 00:04:31,188 là vì chúng tôi đã có một gia đình người da đen trong khu này rồi." 93 00:04:31,188 --> 00:04:35,224 Người ấy nói, "Là họ, chứ không phải tôi, vì tôi mến các anh lắm." 94 00:04:35,224 --> 00:04:36,526 (Cười) 95 00:04:36,526 --> 00:04:40,257 Và đó là điều tôi cũng đã làm. Tôi cũng cười. 96 00:04:40,257 --> 00:04:42,233 Anh ta nói, "Nhưng vấn đề là: 97 00:04:42,233 --> 00:04:46,542 Nếu tôi cho anh thuê, những người thuê khác sẽ chuyển đi 98 00:04:46,542 --> 00:04:49,725 và tôi sẽ không đủ tiền để trang trải." 99 00:04:49,725 --> 00:04:52,052 "Đơn giản là, tôi không thể cho anh thuê." 100 00:04:52,052 --> 00:04:54,603 Mặc dù nghe thật nản, nhưng tôi không bỏ cuộc. 101 00:04:54,603 --> 00:04:55,933 Tôi tiếp tục tìm kiếm, 102 00:04:55,933 --> 00:05:00,233 và tôi tìm tới tận cùng của thị trấn ở Mountain Home, 103 00:05:00,233 --> 00:05:02,327 và có một bãi đỗ xe móc nhỏ. 104 00:05:02,327 --> 00:05:04,414 Ý tôi là nó thực sự rất nhỏ. 105 00:05:04,414 --> 00:05:06,462 Đường đi không được lát gạch, 106 00:05:06,462 --> 00:05:08,470 cũng không được đổ bê-tông, 107 00:05:08,470 --> 00:05:10,019 Khu ấy cũng không có hàng rào 108 00:05:10,019 --> 00:05:13,111 để ngăn cách các ô đỗ xe. 109 00:05:13,111 --> 00:05:14,923 Nó cũng chẳng có dịch vụ rửa xe. 110 00:05:14,923 --> 00:05:17,116 Nhưng tôi biết, tại thời điểm ấy, 111 00:05:17,116 --> 00:05:19,398 tôi không có nhiều lựa chọn. 112 00:05:19,398 --> 00:05:22,854 Vì thế tôi gọi cho vợ và nói rằng "Chúng ta sẽ mua xe và thuê chỗ ở đây" 113 00:05:22,854 --> 00:05:24,399 Sau đó chúng tôi chuyển nhà 114 00:05:24,399 --> 00:05:28,117 và trở thành cư dân của Mountain Home, Idaho. 115 00:05:28,117 --> 00:05:31,308 Và tất nhiên, cuối cùng thì mọi thứ cũng ổn. 116 00:05:32,758 --> 00:05:38,236 Bốn năm sau, tôi nhận được quyết định chuyển từ Mountain Home, Idaho 117 00:05:38,236 --> 00:05:41,270 tới một nơi có tên là Goose Bay, Labrador. 118 00:05:41,270 --> 00:05:45,180 Chúng tôi sẽ không kể về nơi đó. Đó là một nơi thật tuyệt khác. (Cười) 119 00:05:45,180 --> 00:05:49,888 Và vì thế, thử thách tiếp theo của tôi là chuyển gia đình từ Mountain Home, Idaho 120 00:05:49,888 --> 00:05:51,639 tới Sharon,Pannsylvania. 121 00:05:51,639 --> 00:05:55,169 Đó không phải là một vấn đề vì chúng tôi vừa mua một chiếc ô tô mới. 122 00:05:55,169 --> 00:05:57,569 Mẹ của tôi gọi và nói rằng sẽ bay qua. 123 00:05:57,569 --> 00:06:01,951 Bà sẽ cùng đi và giúp trông nom bọn trẻ. 124 00:06:01,951 --> 00:06:05,881 Vì vậy bà tới nhà tôi, cùng với Alice chuẩn bị nhiều đồ ăn cho chuyến đi. 125 00:06:05,881 --> 00:06:08,964 Buổi sáng hôm đó, chúng tôi khởi hành lúc 5 giờ. 126 00:06:08,964 --> 00:06:12,110 Một chuyến đi tuyệt vời. Rất vui. Chúng tôi trò chuyện thật nhiều 127 00:06:12,110 --> 00:06:15,944 Khoảng 6 rưỡi, 7 giờ tối, chúng tôi thấm mệt, 128 00:06:15,944 --> 00:06:18,783 và nghĩ rằng, "Nên thuê một cái nhà nghỉ và ở lại qua đêm, 129 00:06:18,783 --> 00:06:21,164 sau đó tiếp tục vào sáng sớm hôm sau." 130 00:06:21,164 --> 00:06:24,544 Vì vậy chúng tôi tìm kiếm trong số những nhà nghỉ trên đường đi, 131 00:06:24,544 --> 00:06:28,021 và thấy một cái, với tấm biển lớn nhấp nháy 132 00:06:28,021 --> 00:06:30,325 "Còn phòng trống." 133 00:06:30,325 --> 00:06:31,622 Vì thế chúng tôi dừng lại. 134 00:06:31,622 --> 00:06:33,807 Chúng ở trong một bãi đỗ xe. Tôi đi vào trong. 135 00:06:33,807 --> 00:06:35,134 Khi tôi bước vào, 136 00:06:35,134 --> 00:06:38,311 người phụ nữ vừa mới kí xong hợp đồng với một vài vị khách, 137 00:06:38,311 --> 00:06:40,400 một vài người khác thì đứng chờ sau tôi. 138 00:06:40,400 --> 00:06:42,133 Tôi bước tới quầy lễ tân, 139 00:06:42,133 --> 00:06:44,296 và cô ấy hỏi, "Tôi có thể giúp gì cho ngài?" 140 00:06:44,296 --> 00:06:47,556 Tôi nói, "Tôi cần thuê nhà nghỉ cho cả nhà trong đêm nay". 141 00:06:47,556 --> 00:06:52,058 Cô ây trả lời: "Xin lỗi ngài, tôi vừa mới cho thuê căn phòng cuối cùng. 142 00:06:52,058 --> 00:06:54,704 Chúng tôi không còn phòng nào cho tới sáng mai." 143 00:06:54,704 --> 00:06:58,685 Cô ấy nói tiếp, "Nhưng nếu ông tiếp tục đi thêm chừng 45 phút đến 1 tiếng nữa, 144 00:06:58,685 --> 00:07:01,030 sẽ có một chỗ đỗ xe móc ở đó." 145 00:07:01,030 --> 00:07:04,811 Tôi nói, "Ồ vâng, nhưng chỗ cô vẫn để biển "Còn phòng trống" ở ngoài kia cơ mà" 146 00:07:04,811 --> 00:07:06,287 Cô ấy đáp, "Ôi, tôi quên mất." 147 00:07:06,287 --> 00:07:08,663 Sau đó, cô ấy với công tắc tắt đèn. 148 00:07:08,663 --> 00:07:10,904 Chúng tôi đứng nhìn nhau. 149 00:07:10,904 --> 00:07:12,662 Cũng có những người khác trong phòng. 150 00:07:12,662 --> 00:07:15,068 Cô ấy quay sang nhìn họ. Không ai nói gì. 151 00:07:15,068 --> 00:07:18,424 Tôi hiểu ra và bỏ đi, bước ra khu để xe. 152 00:07:18,424 --> 00:07:22,574 Và nói với mẹ tôi, vợ tôi và cả Melanie, 153 00:07:22,574 --> 00:07:26,370 rằng "Có vẻ như chúng ta sẽ phải đi thêm một chút nữa 154 00:07:26,370 --> 00:07:28,726 để có thể ngủ qua đêm nay." 155 00:07:28,726 --> 00:07:30,899 Và chúng tôi tiếp tục lên đường, 156 00:07:30,899 --> 00:07:34,421 nhưng ngay trước khi chúng tôi nổ máy, và lái xe khỏi bãi đỗ, 157 00:07:34,421 --> 00:07:35,914 hãy đoán xem điều gì xảy ra? 158 00:07:35,914 --> 00:07:37,733 Cái biển lại nhấp nháy. 159 00:07:37,733 --> 00:07:40,593 Và thông báo rằng "Còn phòng trống." 160 00:07:40,593 --> 00:07:42,979 Chúng tôi tìm được một chỗ khá tốt. 161 00:07:42,979 --> 00:07:47,715 Mặc dù chúng tôi không thích lắm, nhưng nó an toàn và sạch sẽ. 162 00:07:47,715 --> 00:07:50,537 Và đêm đó, chúng tôi ngủ thật ngon. 163 00:07:50,537 --> 00:07:52,356 Nhưng điều quan trọng đó là, 164 00:07:52,356 --> 00:07:55,468 chúng tôi đã có những trải nghiệm thật giống nhau 165 00:07:55,468 --> 00:07:58,650 trên đường từ Idaho tới Pennsylvania, 166 00:07:58,650 --> 00:08:02,951 dù ở đâu cũng bị từ chối, khách sạn, nhà nghỉ hay nhà hàng. 167 00:08:02,951 --> 00:08:05,151 Nhưng chúng tôi vẫn tới được Pennsylvania. 168 00:08:05,151 --> 00:08:09,711 Chúng tôi ổn định nhà cửa. Mọi người đều vui khi nhìn thấy bọn trẻ. 169 00:08:09,711 --> 00:08:14,286 Tôi lên máy bay và bay tới Goose Bay, Labrador, 170 00:08:14,286 --> 00:08:15,947 Chuyện tiếp theo như thế nào? 171 00:08:15,947 --> 00:08:17,254 (Tiếng cười) 172 00:08:18,234 --> 00:08:22,657 Là như thế này, 53 năm sau, 173 00:08:22,657 --> 00:08:27,086 giờ tôi có 9 đứa cháu, và 2 chắt. 174 00:08:27,086 --> 00:08:29,863 Năm trong số chín đứa là con trai. 175 00:08:29,863 --> 00:08:35,076 Tôi có một Thạc sĩ, một Tiến sĩ,một học viên cao học, một sinh viên trường y 176 00:08:35,076 --> 00:08:37,690 Hai đứa nữa cũng sắp sửa như thế. 177 00:08:37,690 --> 00:08:40,455 Cũng sắp, nhưng chưa được. (Tiếng cười) 178 00:08:40,455 --> 00:08:43,555 Một đứa cháu tôi đã học đại học tới 8 năm. 179 00:08:43,555 --> 00:08:44,975 (Tiếng cười) 180 00:08:44,975 --> 00:08:48,346 Nó vẫn chưa lấy bằng, nhưng nó muốn trở thành một diễn viên hài. 181 00:08:48,346 --> 00:08:51,464 Vì vậy, chúng tôi bắt nó phải tiếp tục đi học. 182 00:08:51,464 --> 00:08:52,994 Bởi vì bạn chẳng biết được, 183 00:08:52,994 --> 00:08:56,894 Dù bạn hài hước cũng chưa chắc có thể trở thành diễn viên hài. Đúng không? 184 00:08:56,894 --> 00:08:58,646 (Tiếng cười) 185 00:08:58,646 --> 00:09:01,078 Nhưng điều cốt lõi là, chúng nó đều ngoan ngoãn-- 186 00:09:01,078 --> 00:09:05,338 không ma túy, không mang bầu khi còn đi học, không phạm pháp 187 00:09:05,338 --> 00:09:07,896 Một ngày kia, mọi thứ vẫn đang diễn ra như thế, 188 00:09:07,896 --> 00:09:10,117 tôi đang ngồi xem ti vi trong phòng mình, 189 00:09:10,117 --> 00:09:14,670 và họ đang nói về Ferguson, cùng dăm ba chuyện ồn ào khác. 190 00:09:14,670 --> 00:09:20,141 Đột nhiên, một biên tập viên thời sự lên sóng và thông báo, 191 00:09:20,141 --> 00:09:22,939 "Trong ba tháng vừa qua, 192 00:09:22,939 --> 00:09:26,808 8 đàn ông Mỹ gốc Phi vô danh tính 193 00:09:26,808 --> 00:09:34,357 đã bị giết bởi lực lượng cảnh sát, chủ nhà hoặc dân thường người da trắng 194 00:09:34,777 --> 00:09:37,495 Khi ấy, vì một lý do nào đó, tôi cảm thấy bị tổn thương. 195 00:09:37,495 --> 00:09:41,487 Tôi tự hỏi, "Điều gì đang xảy ra vậy? Thật là điên rồ. 196 00:09:41,487 --> 00:09:46,625 Sự thù ghét nào đã khiến con người ta có những hành động như vậy?" 197 00:09:46,625 --> 00:09:49,073 Vừa lúc ấy, một đứa cháu gọi cho tôi. 198 00:09:49,073 --> 00:09:52,312 Nó hỏi, "Ông có xem tin tức trên ti vi không ạ?" 199 00:09:52,312 --> 00:09:53,770 Tôi nói, "Ông có". 200 00:09:53,770 --> 00:09:55,524 Nó nói, "Cháu đang bối rối lắm. 201 00:09:55,524 --> 00:10:00,094 Chúng cháu chỉ đang làm việc của mình, nhưng hình như, vì là người da đen, 202 00:10:00,094 --> 00:10:04,494 dù chúng cháu có đang làm gì, lái xe, đi bộ hay nói chuyện, thì đều nguy hiểm. 203 00:10:04,494 --> 00:10:09,373 Chúng cháu phải làm gì? Chúng cháu đã làm mọi điều như ông dạy. 204 00:10:09,373 --> 00:10:11,163 Khi cảnh sát yêu cầu dừng xe, 205 00:10:11,163 --> 00:10:15,140 chúng cháu để hai tay lên vô-lăng, theo hướng 12 giờ. 206 00:10:15,140 --> 00:10:17,767 Nếu được yêu cầu thẻ căn cước, 207 00:10:17,767 --> 00:10:23,675 chúng cháu bảo với họ rằng, "Tôi đang từ tốn lấy nó trong ngăn." 208 00:10:23,675 --> 00:10:26,440 Khi buộc phải ra khỏi xe để khám xét, 209 00:10:26,440 --> 00:10:28,589 khi bị bắt nằm xuống đất để khám xét, 210 00:10:28,589 --> 00:10:30,731 khi xe chúng cháu bị khám, 211 00:10:30,731 --> 00:10:34,991 chúng cháu không kháng cự, không thách thức họ vì ông dạy rằng, 212 00:10:34,991 --> 00:10:37,030 "Không được thách thức cảnh sát. 213 00:10:37,030 --> 00:10:40,638 Khi mọi chuyện qua đi, hãy gọi cho chúng ta và thách thức chúng ta này." 214 00:10:40,638 --> 00:10:43,370 Nó nói, "Và đây là điều thực sự làm cháu giận dữ: 215 00:10:43,370 --> 00:10:46,988 Những bạn bè da trắng, những đứa bạn thân của chúng cháu, 216 00:10:46,988 --> 00:10:50,225 khi nghe tới những điều ông nói, chúng nó bảo rằng 217 00:10:50,225 --> 00:10:52,413 "Tại sao mày phải nghe lời? 218 00:10:52,413 --> 00:10:55,392 Mày phải chống lại. Mày phải thách thức chúng. 219 00:10:55,392 --> 00:10:58,154 Mày phải hỏi thẻ căn cước của chúng nó." 220 00:10:58,154 --> 00:11:00,761 Và đây là điều mà những cậu bé ấy được dạy: 221 00:11:00,761 --> 00:11:03,987 "Chúng tôi biết anh có thể làm điều đó, nhưng xin đừng làm vậy 222 00:11:03,987 --> 00:11:06,026 trong khi chúng tôi đang ở trong xe 223 00:11:06,026 --> 00:11:09,813 bởi vì hậu quả dành cho anh là hoàn toàn khác 224 00:11:09,813 --> 00:11:11,862 với thứ mà chúng tôi sắp phải nhận." 225 00:11:11,862 --> 00:11:15,360 Là một người ông, tôi nên nói gì với những đứa cháu của mình? 226 00:11:15,360 --> 00:11:18,706 Làm sao để chúng an toàn? Làm sao để chúng sống sót? 227 00:11:18,706 --> 00:11:21,227 Và vì thế, mọi người hay hỏi tôi rằng: 228 00:11:21,227 --> 00:11:23,908 "Jim à, cậu đang giận dữ đấy à?" 229 00:11:25,498 --> 00:11:28,619 Và câu trả lời của tôi đấy là: 230 00:11:28,619 --> 00:11:34,065 "Tôi làm gì có quyền được giận dữ, 231 00:11:34,065 --> 00:11:39,075 và tôi cũng biết hậu quả của sự tức giận là gì." 232 00:11:39,075 --> 00:11:41,168 Và vì thế, điều duy nhất tôi có thể làm, 233 00:11:41,168 --> 00:11:47,456 là vận dụng tất cả trí tuệ, năng lượng, ý tưởng và kinh nghiệm của mình, 234 00:11:47,456 --> 00:11:51,445 hi sinh bản thân để thách thức lại, tại bất cứ thời điểm nào 235 00:11:51,445 --> 00:11:54,326 bất cứ điều gì mà có dấu hiệu của sự phân biệt chủng tộc. 236 00:11:54,326 --> 00:11:57,059 Vì thế việc đầu tiên tôi phải làm là học, 237 00:11:57,059 --> 00:12:00,327 việc thứ hai tôi phải làm là, vạch trần sự phân biệt chủng tộc, 238 00:12:00,327 --> 00:12:03,727 và điều cuối cùng tôi cần làm là hành động, với sức mạnh của mình 239 00:12:03,727 --> 00:12:10,864 để xóa bỏ phân biệt chủng tộc bằng bất cứ giá nào. 240 00:12:10,864 --> 00:12:13,290 Điều thứ hai tôi làm chính là: 241 00:12:13,290 --> 00:12:16,976 Tôi muốn kêu gọi tất cả người dân Mĩ. 242 00:12:16,976 --> 00:12:21,420 Tôi cầu khẩn sự nhân đạo, phẩm giá 243 00:12:21,420 --> 00:12:25,887 lòng tự tôn dân tộc và quyền làm chủ của họ 244 00:12:25,887 --> 00:12:33,952 để không phản ứng một cách tiêu cực đối với những tội ác man rợ này. 245 00:12:33,952 --> 00:12:40,061 Thay vào đó, là để nâng cao hiểu biết xã hội, 246 00:12:40,061 --> 00:12:44,465 nhận thức và ý thức xã hội của mọi người, 247 00:12:44,465 --> 00:12:48,484 để có thể đồng lòng, 248 00:12:48,484 --> 00:12:55,552 để cùng chung tiếng nói chống lại và thách thức bất cứ điều điên rồ nào, 249 00:12:55,552 --> 00:13:02,753 bất cứ điều gì cho phép việc giết hại người không có vũ trang, 250 00:13:02,753 --> 00:13:05,335 bất kể dân tộc nào, 251 00:13:05,335 --> 00:13:07,438 bất kể chủng tộc nào, 252 00:13:07,438 --> 00:13:09,925 bất kể thành phần, giai cấp nào. 253 00:13:09,925 --> 00:13:12,924 Chúng ta phải chống lại điều đó. Đó là một việc làm phi lý. 254 00:13:13,185 --> 00:13:17,014 Tôi cho rằng, cách duy nhất để thực hiện điều đó là thông qua tập thể. 255 00:13:17,014 --> 00:13:20,914 Chúng ta cần đoàn kết người da đen, da trắng, người Châu Á, Mỹ La-tinh, 256 00:13:20,914 --> 00:13:22,614 cùng bước lên và tuyên bố rằng, 257 00:13:22,614 --> 00:13:49,634 "Chúng tôi không thể chấp nhận bất cứ hành động tương tự nào như thế nữa."