Có một câu nói của nhà hoạt động và nghệ sĩ Punk Rock - Jello Biafra mà tôi rất thích. Ông ấy nói: "Đừng căm ghét truyền thông, hãy trở thành truyền thông" Tôi là một nghệ sĩ. Tôi thích làm việc với truyền thông và công nghệ vì A, tôi quen thuộc với chúng và tôi thích sức mạnh mà nó nắm giữ. và B, tôi ghét chúng và kinh sợ sức mạnh ấy. (Tiếng cười) Tôi còn nhớ cuộc phỏng vấn giữa Tony Snow - Tin tức đài FOX và cựu Bộ Trưởng Quốc Phòng Mỹ Donald Rumsfeld - năm 2003. Họ nói về cuộc xâm chiếm gần đây ở Iraq và Rumsfeld được hỏi rằng, "Chúng tôi có nghe về số thương vong phe ta, nhưng không biết gì về phía họ, vì sao?" Và câu trả lời của Rumsfeld là, "Ừ thì, chúng tôi không đếm những người khác" Được chứ? Người ta ước tính có khoảng 150,000 tới một triệu công dân Iraq đã chết trong cuộc xâm chiếm của Mỹ năm 2003 Con số này tương phản gay gắt với 4,486 quân nhân Mỹ đã tử vong trong giai đoạn đó. Tôi muốn đánh động nhiều hơn là nhận thức về con số kinh khủng này Tôi muốn tạo nên một tượng đài kỷ niệm cho từng con người đã chết như kết quả của cuộc xâm lược này. Những tượng đài, như Đài kỉ niệm chiến tranh Việt Nam của Maya Lin thường rất vĩ mô. Có sức ảnh hưởng như chỉ cho một phía. Tôi muốn tượng đài của tôi được lưu hành trên khắp thế giới Tôi còn nhớ khi tôi là một cậu bé học sinh, giáo viên đã cho chúng tôi một bài tập giáo dục công dân kinh điển, mỗi người lấy ra một tờ giấy và ghi tên một thành viên chính phủ. Và chúng tôi được bảo, nếu chúng tôi viết một lá thư hay, nếu thật sự suy nghĩ về nó, chúng tôi sẽ được hồi âm và còn hơn thế nữa. Đây là "Tập giấy" của tôi. Trong như một tập giấy bình thường màu vàng nhưng thực chất lại là một tượng đài dành cho từng công dân Iraq mà đã chết trong cuộc xâm chiếm của Mỹ. "Tập giấy" là một hành động mang tính phản kháng và tưởng nhớ ẩn mình dưới dạng một tờ giấy bình thường. Những dòng kẻ của tờ giấy này, khi được phóng to, sẽ cho thấy những dòng chữ được in siêu vi ghi lại thông tin, tên, ngày và địa điểm của một người Iraq đã chết. Vậy là, trong suốt 5 năm qua, tôi đã thu gom nhiều tờ thế này, hàng tấn, và tuồn chúng vào nguồn cung của Mỹ và chính phủ Mỹ (Tiếng cười) (Tiếng vỗ tay) Các bạn cũng biết rằng đây không là nơi tiết lộ cách làm chứ nhỉ? (Tiếng cười) Thêm đó, tôi còn gặp gỡ với những thành viên và cựu thành viên của Liên Hiệp Willing, những người đã hỗ trợ cuộc xâm chiếm. Và, mỗi khi có thể, tôi đến gặp một người một lần, và chia sẻ dự án này. Vào mùa hè năm ngoái, tôi có dịp được gặp cựu Chưởng Lý Mỹ, và tác giả của cuốn Torture Memo - Alberto Gonzales (Video) Matt Kenyon: Tôi đưa cái này cho ông nhé? Một tờ giấy đặc biệt Nó thật ra là một phần của một dự án. A.Gonzales: Đây có phải là một tờ giấy đặc biệt? MK: Đúng vậy, ông sẽ không tin đâu, nhưng nó nằm trong tập hợp Bảo Tàng Nghệ Thuật Hiện Đại - tôi là một nghệ sĩ Và tất cả những dòng kẻ của tờ giấy này thật ra AG: Chúng sẽ biến mất? MK: Không, chúng là những dòng chữ siêu nhỏ chứa tên của những người dân Iraq đã chết trong cuộc chiến tại Iraq AG. À, được thôi. AG: Cảm ơn. MK: Cảm ơn. (Tiếng cười) Cách ông ta nói "cảm ơn" thật sự làm tôi rùng mình. (Tiếng cười) Được rồi, bây giờ tôi muốn mỗi người trong số các bạn nhìn xuống dưới ghế. Có một phong bì. Hãy mở nó ra. Tờ giấy mà bạn đang giữ trong tay chứa thông tin của tất cả những người dân Iraq đã chết trong cuộc chiến. Tôi muốn các bạn dùng tờ giấy này và viết tên của một thành viên Chính Phủ Các bạn có thể giúp tôi tuồn số lượng người chết vào trong văn khố chính phủ. Vì mỗi lá thư gửi đến chính phủ, và chúng xuyên suốt cả thế giới, dĩ nhiên -- mỗi lá thư sẽ được lưu trữ và ghi chép lại. Chúng ta có thể đặt chúng vào các hòm thư và gửi đến những người có thầm quyền. Mọi thứ được gửi đi cuối cùng sẽ trở thành một phần trong văn khố chính phủ, hồ sơ lịch sử của chung chúng ta. Cảm ơn. (Tiếng vỗ tay) Tom Rielly: Hãy nói cho tôi biết Matt, làm thế nào mà ý tưởng "Tập giấy" này đã đến với bạn? Matt Kenyon: Tôi vừa hoàn thành một dự án đối mặt với vấn đề chiến tranh của chính phủ Mỹ và nó là một cái băng tang đen với tên gọi "Công cụ Đồng Cảm Ứng tác" nó đã tích lũy, trong thời gian thực, tên, quân hàm, nguyên nhân chết và địa điểm của những quân nhân Mỹ đã chết ở nước ngoài, và mỗi lần Bộ Quốc Phòng hoặc CENTCOM phát hành dữ liệu của họ, chúng như đâm vào tay của tôi. Vậy nên, tôi trở nên ý thức rằng có một cảnh tượng tương tự đã xảy ra với những người đang chết ở ngoài kia, nhưng hoàn toàn không tương quan về mặt số lượng - con số tử vong của những người bình thường. TR: Cảm ơn rất nhiều. MK: Cảm ơn. (Tiếng vỗ tay)