1 00:00:00,740 --> 00:00:04,419 Hãy tưởng tượng điện thoại thông minh của bạn được thu nhỏ 2 00:00:04,443 --> 00:00:06,803 và gắn thẳng vào não bạn. 3 00:00:07,711 --> 00:00:09,604 Nếu bạn có kiểu con chíp não này, 4 00:00:09,628 --> 00:00:12,159 bạn sẽ có thể đăng lên và tải xuống internet 5 00:00:12,183 --> 00:00:13,375 bằng với tốc độ tư duy. 6 00:00:13,986 --> 00:00:17,253 Truy cập mạng xã hội hay Wikipedia sẽ rất giống như -- 7 00:00:17,277 --> 00:00:18,917 ừm, ít nhất là từ bên trong -- 8 00:00:18,941 --> 00:00:20,691 như tra cứu chính trí nhớ của bạn. 9 00:00:21,247 --> 00:00:24,445 Nó sẽ dễ và thân thuộc như khi tư duy vậy. 10 00:00:25,579 --> 00:00:28,736 Nhưng để bạn biết được điều gì là đúng có dễ hơn không? 11 00:00:28,760 --> 00:00:31,721 Chỉ vì cách truy cập thông tin là nhanh hơn 12 00:00:31,745 --> 00:00:33,990 không có nghĩa nó đáng tin hơn, tất nhiên rồi, 13 00:00:34,014 --> 00:00:37,245 và không có nghĩa tất cả chúng ta sẽ hiểu nó theo cùng một hướng. 14 00:00:37,269 --> 00:00:40,863 Và không có nghĩa bạn có thể đánh giá nó tốt hơn. 15 00:00:40,887 --> 00:00:42,544 Thực tế, thậm chí có thể tệ hơn, 16 00:00:42,568 --> 00:00:45,350 vì, bạn biết đấy, nhiều dữ liệu hơn, ít thời gian để đánh giá hơn. 17 00:00:46,378 --> 00:00:49,773 Ngay giờ đây, điều như vậy đã đang diễn ra với chúng ta rồi. 18 00:00:49,797 --> 00:00:53,655 Ta mang theo một thế giới thông tin trong túi mình , 19 00:00:53,679 --> 00:00:57,908 nhưng có vẻ như, nếu ta càng chia sẻ và truy cập trực tuyến , 20 00:00:57,932 --> 00:01:00,734 thì ta càng khó phân biệt 21 00:01:00,758 --> 00:01:02,875 giữa thật và giả. 22 00:01:03,507 --> 00:01:07,445 Cứ như thể ta biết nhiều hơn nhưng hiểu ít hơn. 23 00:01:08,152 --> 00:01:11,089 Theo tôi thì đó là nét đặc trưng của cuộc sống hiện đại, 24 00:01:11,113 --> 00:01:15,101 rằng có những cách biệt giữa những người sống trong bong bóng thông tin biệt lập. 25 00:01:15,849 --> 00:01:20,503 Chúng ta bị phân cực: không chỉ theo giá trị, mà còn theo các sự thật. 26 00:01:20,527 --> 00:01:24,124 Một nguyên nhân là do quá trình phân tích dữ liệu thứ chi phối Iternet 27 00:01:24,148 --> 00:01:26,547 đưa đến cho chúng ta không chỉ nhiều thông tin hơn, 28 00:01:26,571 --> 00:01:28,757 mà còn nhiều hơn những gì ta muốn. 29 00:01:28,781 --> 00:01:31,171 Cuộc sống trực tuyến được cá nhân hóa; 30 00:01:31,195 --> 00:01:32,925 mọi thứ từ quảng cáo chúng ta đọc 31 00:01:32,949 --> 00:01:35,539 tới tin tức trên Facebook feed của chúng ta 32 00:01:35,563 --> 00:01:38,569 được điều chỉnh để thỏa mãn sở thích của chúng ta. 33 00:01:39,279 --> 00:01:41,085 Và trong khi ta có nhiều thông tin hơn, 34 00:01:41,109 --> 00:01:44,339 cuối cùng rất nhiều thứ trong đó phản ánh chính ta 35 00:01:44,363 --> 00:01:46,567 như nó phán ảnh thực tại vậy. 36 00:01:47,198 --> 00:01:48,837 Theo tôi, cuối cùng thì nó 37 00:01:49,691 --> 00:01:52,224 thổi phồng bong bóng của ta lên hơn là làm chúng vỡ. 38 00:01:53,331 --> 00:01:55,460 Và vậy, có lẽ không ngạc nhiên gì 39 00:01:55,484 --> 00:01:58,389 rằng chúng ta đang trong tình huống, tình huống đầy mâu thuẫn, 40 00:01:58,413 --> 00:02:00,544 khi nghĩ rằng ta biết nhiều hơn rất nhiều, 41 00:02:00,568 --> 00:02:03,578 mà vẫn chưa nhất trí về điều ta biết là gì. 42 00:02:05,259 --> 00:02:08,831 Vậy chúng ta sẽ giải quyết vấn đề phân cực kiến thức này thế nào? 43 00:02:08,855 --> 00:02:13,023 Một chiến thuật rõ ràng là cố sửa đổi công nghệ của chúng ta, 44 00:02:13,047 --> 00:02:14,956 thiết kế lại các nền tảng kỹ thuật số, 45 00:02:14,980 --> 00:02:18,123 để khiến chúng đỡ dễ phân cực. 46 00:02:18,884 --> 00:02:20,083 Và tôi mừng khi thông báo 47 00:02:20,107 --> 00:02:24,747 rằng rất nhiều chuyên gia ở Google và Facebook đang cố thực hiện nó. 48 00:02:24,771 --> 00:02:26,360 Và các dự án này rất quan trọng. 49 00:02:27,837 --> 00:02:30,967 Tôi nghĩ rằng sửa đổi công nghệ thực sự là rất quan trọng, 50 00:02:30,991 --> 00:02:35,613 nhưng tôi không nghĩ chỉ riêng công nghệ, việc sửa đổi nó, sẽ giải quyết được vấn đề 51 00:02:35,637 --> 00:02:36,991 về phân cực kiến thức. 52 00:02:37,015 --> 00:02:40,090 Tôi không nghĩ như vậy vì tôi không nghĩ, cuối cùng thì, 53 00:02:40,114 --> 00:02:41,743 đó là một vấn đề công nghệ. 54 00:02:41,767 --> 00:02:43,642 Tôi nghĩ đó là vấn đề về con người, 55 00:02:43,666 --> 00:02:47,231 liên quan tới cách chúng ta nghĩ và điều chúng ta quý trọng. 56 00:02:48,285 --> 00:02:50,900 Để giải quyết được, tôi nghĩ chúng ta sẽ cần sự giúp đỡ. 57 00:02:50,924 --> 00:02:53,929 Ta sẽ cần ự giúp đỡ từ khoa học tâm lý và khoa học chính trị. 58 00:02:53,953 --> 00:02:57,203 Nhưng ta cũng sẽ cần giúp đỡ từ triết học. 59 00:02:58,663 --> 00:03:02,191 Vì để giải quyết vấn đề phân cực kiến thức, 60 00:03:03,522 --> 00:03:05,517 ta sẽ cần tái kết nối 61 00:03:06,455 --> 00:03:10,291 với một nguyên tắc triết học cơ bản: 62 00:03:11,219 --> 00:03:13,616 là ta sống trong một thực tại chung. 63 00:03:14,671 --> 00:03:18,698 Ý tưởng về một thực tại chung, theo tôi thì, rất giống với 64 00:03:18,722 --> 00:03:20,285 nhiều khái niệm triết học: 65 00:03:20,309 --> 00:03:21,475 dễ để nói ra, 66 00:03:21,499 --> 00:03:24,134 nhưng khó để hiện thực hóa một cách đầy bí ẩn. 67 00:03:25,003 --> 00:03:26,308 Để thực sự chấp nhận nó, 68 00:03:26,332 --> 00:03:28,549 tôi nghĩ ta cần phải làm ba điều, 69 00:03:28,573 --> 00:03:30,885 mỗi điều trong đó giờ là một thách thức. 70 00:03:32,749 --> 00:03:35,313 Trước hết, ta cần tin vào sự thật. 71 00:03:36,267 --> 00:03:37,430 Các bạn có lẽ đã thấy 72 00:03:37,454 --> 00:03:40,469 rằng văn hóa đang có thứ gì đó rắc rối 73 00:03:40,493 --> 00:03:41,894 với khái niệm này. 74 00:03:43,061 --> 00:03:46,274 Cứ như thể ta bất đồng nhiều đến mức, 75 00:03:46,298 --> 00:03:49,107 như một nhà phân tích chính trị mới đây đã phát biểu, 76 00:03:49,131 --> 00:03:51,366 như thể không còn sự thật nữa vậy. 77 00:03:52,986 --> 00:03:57,208 Nhưng suy nghĩ đó thực ra là sự biểu lộ 78 00:03:57,232 --> 00:04:01,241 cho lời lập luận đầy cám dỗ trong không trung. 79 00:04:01,668 --> 00:04:02,936 Như thế này: 80 00:04:04,188 --> 00:04:07,039 ta không thể thoát khỏi quan điểm của chính mình; 81 00:04:07,063 --> 00:04:09,505 ta không thể thoát khỏi những định kiến của mình. 82 00:04:09,529 --> 00:04:11,002 Mỗi lần ta cố, 83 00:04:11,026 --> 00:04:14,611 ta lại có thêm nhiều thông tin từ quan điểm của ta hơn. 84 00:04:15,536 --> 00:04:17,786 Nên, dòng suy nghĩ này như sau, 85 00:04:19,016 --> 00:04:22,778 chúng ta cũng có thể sẽ thừa nhận rằng sự thật khách quan là một ảo tưởng, 86 00:04:22,802 --> 00:04:23,956 hay nó không quan trọng, 87 00:04:23,980 --> 00:04:26,126 vì hoặc ta sẽ không bao giờ biết nó là gì, 88 00:04:27,039 --> 00:04:29,182 hoặc ngay từ đầu nó đã không tồn tại rồi. 89 00:04:31,173 --> 00:04:34,169 Đó không phải một suy nghĩ triết học mới -- 90 00:04:34,193 --> 00:04:36,041 lòng hoài nghi về sự thật. 91 00:04:37,332 --> 00:04:40,213 Trong giai đoạn cuối của thập kỷ cuối, như các bạn biết, 92 00:04:40,237 --> 00:04:42,531 nó rất phổ biến trong một vài giới học thuật. 93 00:04:43,317 --> 00:04:48,450 Nhưng thực sự nó xuất phát từ triết gia Hy Lạp Protagoras, 94 00:04:48,474 --> 00:04:49,800 nếu không phải trước nữa. 95 00:04:50,252 --> 00:04:52,701 Protagoras đã nói sự thật khách quan là một ảo tưởng 96 00:04:52,725 --> 00:04:55,632 vì "con người là thước đo của mọi thứ." 97 00:04:55,656 --> 00:04:57,596 Con người là thước đo của mọi thứ. 98 00:04:58,169 --> 00:05:00,992 Điều đó có vẻ nâng cao sự thực dụng của con người, 99 00:05:01,016 --> 00:05:02,175 hay giải phóng, 100 00:05:02,199 --> 00:05:06,737 vì nó cho mỗi chúng ta khám phá hay tạo sự thật của riêng mình. 101 00:05:08,618 --> 00:05:12,780 Nhưng thực ra, tôi nghĩ đó là sự hợp lý hóa vì lợi ích cá nhân 102 00:05:12,804 --> 00:05:14,671 ngụy trang dưới dạng triết học. 103 00:05:15,507 --> 00:05:18,245 Nó làm lẫn lộn giữa sự khó khăn của việc chắc chắn 104 00:05:18,339 --> 00:05:20,984 với tính bất khả thi của sự thật. 105 00:05:22,223 --> 00:05:23,429 Nhìn xem -- 106 00:05:24,768 --> 00:05:27,708 đương nhiên rất khó để chắc chắn về điều gì đó; 107 00:05:28,908 --> 00:05:31,221 tất cả chúng ta có thể đang sống trong "Ma trận." 108 00:05:32,018 --> 00:05:34,000 Bạn có thể có chíp não trong đầu 109 00:05:34,024 --> 00:05:35,988 đưa đến cho bạn toàn thông tin sai lệch. 110 00:05:37,593 --> 00:05:41,772 Nhưng trên thực tiễn, chúng ta vẫn nhất trí về nhiều sự thật. 111 00:05:41,796 --> 00:05:45,035 Chúng ta nhất trí rằng đạn có thể giết người. 112 00:05:45,616 --> 00:05:49,999 Chúng ta nhất trí rằng bạn không thể vỗ cánh và bay. 113 00:05:50,023 --> 00:05:52,132 Chúng ta nhất trí -- hay chúng ta nên -- 114 00:05:53,018 --> 00:05:55,315 rằng có một thực tại bên ngoài 115 00:05:55,339 --> 00:05:57,420 và việc lờ nó đi có thể làm bạn tổn thương. 116 00:05:59,205 --> 00:06:03,354 Tuy nhiên, lòng hoài nghi sự thật rất cám dỗ, 117 00:06:03,378 --> 00:06:06,692 vì nó giúp chúng ta hợp lý hóa định kiến của chính mình. 118 00:06:06,716 --> 00:06:09,703 Khi làm vậy, chúng ta giống với anh chàng trong bộ phim 119 00:06:09,727 --> 00:06:12,065 người biết mình đang sống trong "Ma trận" 120 00:06:12,793 --> 00:06:15,518 nhưng quyết định rằng đằng nào anh ta cũng thích ở đó. 121 00:06:17,031 --> 00:06:19,689 Sau tất cả, có được thứ mình muốn khiến ta hạnh phúc. 122 00:06:20,271 --> 00:06:22,967 Lúc nào cũng đúng khiến ta hạnh phúc. 123 00:06:22,991 --> 00:06:25,773 Nên, thường sẽ dễ hơn để chúng ta 124 00:06:25,797 --> 00:06:29,286 bao phủ chính mình trong bong bóng thông tin ấm áp, 125 00:06:30,049 --> 00:06:31,590 sống trong niềm tin tồi tệ, 126 00:06:31,614 --> 00:06:35,365 và sử dụng các bong bóng đó làm thước đo thực tại. 127 00:06:36,595 --> 00:06:42,440 Theo tôi nghĩ, một ví dụ về việc niềm tin sai lầm tác động hành vi của ta 128 00:06:42,464 --> 00:06:47,249 là phản ứng của ta với tin giả. 129 00:06:47,874 --> 00:06:50,804 Tin giả lan truyền trên internet 130 00:06:50,828 --> 00:06:55,482 trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ 2016 131 00:06:55,506 --> 00:06:58,133 đã được thiết kế để thúc đẩy các định kiến của ta, 132 00:06:58,157 --> 00:07:00,271 để thổi phồng các bong bóng của ta. 133 00:07:00,295 --> 00:07:02,346 Nhưng điều thực sự ấn tượng về nó 134 00:07:02,370 --> 00:07:04,984 không chỉ là do nó đã lừa phỉnh quá nhiều người. 135 00:07:05,595 --> 00:07:08,436 Điều thực sự ấn tượng với tôi về tin giả, 136 00:07:08,460 --> 00:07:09,798 hiện tượng này, 137 00:07:09,822 --> 00:07:14,877 là chính nó trở thành chủ đề của phân cực kiến thức nhanh thế nào; 138 00:07:15,582 --> 00:07:19,261 nhiều đến mức mà chính thuật ngữ này -- "tin giả" 139 00:07:19,285 --> 00:07:22,689 giờ đây chỉ có nghĩa: "tin tức mà tôi không thích." 140 00:07:23,367 --> 00:07:28,240 Đó là một ví dụ của niềm tin sai lầm về sự thật mà tôi đang nói tới. 141 00:07:31,240 --> 00:07:34,714 Nhưng theo tôi, điều thực sự nguy hiểm 142 00:07:35,981 --> 00:07:38,559 về lòng hoài nghi với sự thật 143 00:07:39,476 --> 00:07:41,383 là nó dẫn tới chế độ chuyên quyền. 144 00:07:42,350 --> 00:07:45,273 "Con người là thước đo của mọi vật" 145 00:07:45,297 --> 00:07:49,214 không thể tránh khỏi việc trở thành "Người này là thước đo của mọi vật." 146 00:07:49,852 --> 00:07:52,502 Cũng như "chính bản thân mỗi người" 147 00:07:52,526 --> 00:07:55,521 luôn phải trở thành "chỉ kẻ mạnh mới tồn tại." 148 00:07:56,345 --> 00:07:58,834 Vào phần cuối cuốn "1984" của Orwell, 149 00:08:00,136 --> 00:08:04,395 người được cho là cảnh sát O'Brien tra tấn nhân vật chính Winston Smith 150 00:08:04,419 --> 00:08:07,617 để anh ấy tin vào việc hai cộng hai bằng năm. 151 00:08:08,571 --> 00:08:11,375 Điều O'Brien nói điểm mấu chốt, 152 00:08:13,486 --> 00:08:17,907 rằng ông ta muốn thuyết phục Smith rằng bất kể điều gì đảng này nói là sự thật, 153 00:08:17,931 --> 00:08:20,816 và sự thật là bất kể điều gì đảng này nói. 154 00:08:21,484 --> 00:08:25,004 Và điều O'Brien tin là một khi suy nghĩ này được chấp nhận, 155 00:08:26,387 --> 00:08:28,941 sự bất đồng quan điểm là không thể. 156 00:08:29,857 --> 00:08:32,045 Bạn không thể nói sự thật lại quyền lực được 157 00:08:32,069 --> 00:08:35,224 nếu quyền lực chính nó định nghĩa sự thật. 158 00:08:36,880 --> 00:08:41,123 Tôi nói vậy để thừa nhận rằng ta thực sống trong thực tại chung, 159 00:08:41,147 --> 00:08:42,434 chúng ta phải làm ba điều. 160 00:08:42,458 --> 00:08:44,443 Điều đầu tiên là tin vào sự thật. 161 00:08:44,467 --> 00:08:46,137 Điều thứ hai nói cho gọn 162 00:08:46,161 --> 00:08:51,247 bằng câu nói Latinh mà Kant dùng làm khẩu hiệu cho Sự Khai sáng: 163 00:08:51,271 --> 00:08:52,908 "Sapere aude," 164 00:08:52,932 --> 00:08:54,664 hay "dám biết." 165 00:08:54,688 --> 00:08:57,114 Hay như Kant muốn, "dám biết vì chính mình." 166 00:08:58,208 --> 00:09:00,250 Tôi biết trong thời kỳ đầu của internet, 167 00:09:00,274 --> 00:09:01,440 nhiều người nghĩ 168 00:09:01,464 --> 00:09:05,274 rằng công nghệ thông tin sẽ luôn khiến 169 00:09:05,298 --> 00:09:07,153 việc chúng ta hiểu về mình dễ hơn, 170 00:09:07,177 --> 00:09:09,869 và đương nhiên theo nhiều khía cạnh, nó đã làm vậy. 171 00:09:09,893 --> 00:09:13,731 Nhưng khi internet ngày càng trở thành một phần trong cuộc sống chúng ta, 172 00:09:13,755 --> 00:09:15,844 sự phụ thuộc vào nó, hay việc ta sử dụng nó, 173 00:09:15,844 --> 00:09:18,298 đã trở nên bị động hơn. 174 00:09:18,322 --> 00:09:20,687 Phần nhiều những gì ta biết ngày nay là từ Google. 175 00:09:21,299 --> 00:09:24,994 Chúng ta tải về các nhóm sự thật được đóng gói sẵn 176 00:09:25,018 --> 00:09:28,830 và kiểu như là truyền chúng đi qua mạng xã hội. 177 00:09:29,357 --> 00:09:30,787 Thông tin trên Google là hữu ích 178 00:09:30,811 --> 00:09:34,007 và chính xác vì nó liên quan tới việc huy động trí thức bên ngoài. 179 00:09:34,031 --> 00:09:39,796 Chúng ta trút gánh nặng nỗ lực của mình lên hệ thống người và thuật toán khác. 180 00:09:39,820 --> 00:09:42,827 Và đương nhiên, điều đó khiến ta không làm não mình bị xáo trộn 181 00:09:42,851 --> 00:09:44,290 với nhiều sự thật khác nhau. 182 00:09:44,314 --> 00:09:46,601 Chúng ta chỉ cần tải chúng xuống khi ta cần. 183 00:09:46,625 --> 00:09:48,007 Và điều đó thật tuyệt vời. 184 00:09:49,348 --> 00:09:54,129 Nhưng có một sự khác biệt giữa tải xuống một loạt các sự thật 185 00:09:54,809 --> 00:09:59,635 và thực sự hiểu làm thế nào và vì sao các sự thật đó lại như vậy. 186 00:10:01,237 --> 00:10:05,611 Hiểu vì sao một căn bệnh nào đó lây lan, 187 00:10:05,635 --> 00:10:07,694 hay bằng cách nào một mệnh đề toán học thành công, 188 00:10:07,718 --> 00:10:09,731 hay vì sao bạn của bạn buồn phiền, 189 00:10:09,755 --> 00:10:12,220 liên quan tới nhiều điều hơn là việc chỉ tải xuống. 190 00:10:13,396 --> 00:10:15,477 Chắc chắn, việc này đòi hỏi 191 00:10:15,501 --> 00:10:17,603 bạn tự làm: 192 00:10:18,503 --> 00:10:20,343 có cái nhìn sáng tạo một chút; 193 00:10:20,367 --> 00:10:21,633 dùng trí tưởng tượng của bạn; 194 00:10:21,657 --> 00:10:22,975 đi ra ngoài thực tiễn; 195 00:10:22,999 --> 00:10:24,181 làm thí nghiệm; 196 00:10:24,205 --> 00:10:25,476 tìm hiểu sâu về chứng cứ; 197 00:10:25,500 --> 00:10:26,944 trò chuyện với ai đó. 198 00:10:31,533 --> 00:10:35,077 Đương nhiên, tôi không nói rằng ta nên dừng việc tìm kiếm trên Google. 199 00:10:36,402 --> 00:10:37,553 Tôi chỉ cho rằng 200 00:10:37,577 --> 00:10:39,263 ta không nên đánh giá nó quá cao. 201 00:10:39,287 --> 00:10:43,951 Chúng ta cần tìm cách khuyến khích các hình thức tìm hiểu khác chủ động hơn, 202 00:10:44,512 --> 00:10:49,561 và không phải lúc nào cùng là việc đẩy nỗ lực của ta vào bong bóng của mình. 203 00:10:50,242 --> 00:10:53,583 Vì việc tìm kiếm trên Google thường xuyên kết thúc 204 00:10:53,607 --> 00:10:54,971 bằng những hiểu biết trong bong bóng. 205 00:10:55,581 --> 00:10:58,371 Và những hiểu biết ấy là luôn đúng. 206 00:10:59,183 --> 00:11:01,380 Nhưng dám biết, 207 00:11:01,404 --> 00:11:02,974 dám hiểu, 208 00:11:04,151 --> 00:11:07,217 có nghĩa là mạo hiểm rằng bạn có thể sai. 209 00:11:07,921 --> 00:11:10,189 Đó có nghĩa là mạo hiểm 210 00:11:10,213 --> 00:11:14,540 rằng điều bạn muốn và điều đúng là những thứ khác nhau. 211 00:11:16,070 --> 00:11:18,991 Điều này đưa tôi đến điều thứ ba là ta cần hành động 212 00:11:19,854 --> 00:11:22,886 nếu muốn thừa nhận rằng ta sống trong một thực tại chung. 213 00:11:22,910 --> 00:11:25,801 Điều thứ ba là: có một chút khiêm tốn. 214 00:11:26,510 --> 00:11:28,632 Khiêm tốn ở đây, là khiêm tốn về nhận thức, 215 00:11:28,656 --> 00:11:30,645 có nghĩa là, theo một khía cạnh, 216 00:11:31,701 --> 00:11:34,104 bạn biết mình không biết tất cả mọi thứ. 217 00:11:34,128 --> 00:11:36,181 Nhưng nó cũng có nghĩa là thứ gì đó hơn thế. 218 00:11:36,205 --> 00:11:40,655 Nó có nghĩa để cách nhìn về thế giới của bạn luôn được cải tạo 219 00:11:40,679 --> 00:11:42,810 bằng các minh chứng và kinh nghiệm của người khác. 220 00:11:42,834 --> 00:11:44,883 Để cách nhìn của bạn luôn sẵn sàng cải thiện 221 00:11:44,907 --> 00:11:47,030 qua dẫn chứng và kinh nghiệm của người khác. 222 00:11:48,084 --> 00:11:50,123 Nó hơn việc sẵn sàng thay đổi. 223 00:11:50,147 --> 00:11:52,545 Nó hơn việc chỉ đơn thuần cải thiện bản thân. 224 00:11:52,569 --> 00:11:56,854 Nó có nghĩa là thấy kiến thức của bạn có khả năng nâng cao 225 00:11:56,878 --> 00:11:59,404 hay phong phú hơn từ những gì người khác đóng góp. 226 00:12:00,224 --> 00:12:02,938 Điều đó liên quan 227 00:12:02,962 --> 00:12:05,095 tới việc thừa nhận có thực tại chung 228 00:12:06,116 --> 00:12:07,969 rằng bạn cũng có trách nhiệm. 229 00:12:09,633 --> 00:12:11,838 Tôi không nghĩ quá ngoa khi nói 230 00:12:11,862 --> 00:12:16,817 rằng xã hội của chúng ta không giỏi nâng cao hay khuyến khích 231 00:12:16,841 --> 00:12:18,056 kiểu khiêm tốn đó. 232 00:12:18,080 --> 00:12:19,659 Đó một phần bởi vì, 233 00:12:20,810 --> 00:12:23,798 ừm, chúng ta thường lẫn lộn giữa tính kiêu căng và sự tự tin. 234 00:12:24,263 --> 00:12:26,704 Và đó một phần bởi vì, ừm, bạn biết đấy, 235 00:12:27,341 --> 00:12:28,894 kiêu căng thì dễ hơn. 236 00:12:28,918 --> 00:12:31,595 Việc nghĩ rằng bản thân biết tất cả thì dễ hơn. 237 00:12:31,619 --> 00:12:35,316 Việc nghĩ rằng bản thân hiểu được tất cả thì dễ hơn. 238 00:12:36,513 --> 00:12:39,446 Nhưng đó là một ví dụ khác về niềm tin không tốt với sự thật 239 00:12:39,470 --> 00:12:41,008 mà tôi đang nói tới. 240 00:12:43,391 --> 00:12:45,628 Nên khái niệm về một thực tại chung, 241 00:12:45,652 --> 00:12:48,342 giống như rất nhiều khái niệm triết lý, 242 00:12:48,366 --> 00:12:49,850 có vẻ quá hiển nhiên, 243 00:12:50,785 --> 00:12:52,627 đến mức ta thường bỏ qua nó 244 00:12:53,945 --> 00:12:55,929 và quên vì sao nó quan trọng. 245 00:12:57,394 --> 00:13:02,338 Các nền dân chủ không thể vận hành nếu công dân của họ không phấn đấu, 246 00:13:02,362 --> 00:13:03,732 ít nhất vào vài thời điểm, 247 00:13:03,756 --> 00:13:05,437 để tạo ra một không gian chung, 248 00:13:05,461 --> 00:13:08,917 không gian nơi họ có thể trao đổi ý tưởng qua lại 249 00:13:10,123 --> 00:13:11,909 khi -- và đặc biệt là khi -- 250 00:13:11,933 --> 00:13:13,338 họ bất đồng ý kiến. 251 00:13:13,749 --> 00:13:16,013 Nhưng bạn không thể phấn đấu sống ở đó 252 00:13:17,560 --> 00:13:21,146 nếu bạn không thừa nhận từ trước rằng bạn sống trong cùng một thực tại. 253 00:13:23,144 --> 00:13:25,315 Để chấp nhận nó, ta phải tin vào sự thật, 254 00:13:25,339 --> 00:13:28,650 chúng ta phải khuyến khích những cách hiểu chủ động hơn. 255 00:13:29,394 --> 00:13:31,132 và chúng ta phải có sự khiêm tốn 256 00:13:32,271 --> 00:13:34,978 để nhận ra rằng chúng ta không phải thước đo của mọi thứ 257 00:13:37,049 --> 00:13:40,573 một ngày nào đó có lẽ chúng ta sẽ thấy viễn cảnh 258 00:13:40,597 --> 00:13:43,270 của việc sở hữu mạng lưới kết nối trong bộ não 259 00:13:44,545 --> 00:13:48,464 nhưng nếu chúng ta muốn được giải phóng và không sợ hãi 260 00:13:48,488 --> 00:13:51,250 nếu chúng ta muốn mở rộng tầm hiểu biết 261 00:13:51,274 --> 00:13:53,677 và không chỉ là những tri thức thụ động 262 00:13:54,585 --> 00:13:58,224 chúng ta cần nhớ rằng viễn cảnh của ta 263 00:13:58,248 --> 00:14:01,399 chúng thật đáng ngạc nhiên, đẹp đẽ 264 00:14:02,171 --> 00:14:03,451 chỉ như vậy -- 265 00:14:03,475 --> 00:14:05,995 viễn cảnh trên một thực tại. 266 00:14:07,096 --> 00:14:08,367 Cảm ơn. 267 00:14:08,391 --> 00:14:13,217 (Vỗ tay)