0:00:07.653,0:00:09.543 Nếu như bạn từng đi trên đường 0:00:09.543,0:00:13.354 và bất chợt thấy những hình ảnh kì lạ[br]giương ra, ví dụ như này 0:00:13.354,0:00:17.004 Bạn sẽ có cơ hội nhìn thấy[br]nhiều điều ấn tượng, 0:00:17.004,0:00:20.494 nhưng chỉ khi bạn đứng[br]ở đúng nơi. 0:00:20.494,0:00:25.493 Điều này xảy ra khi người ta áp dụng[br]"Nghệ thuật phối cảnh biến dạng". 0:00:25.493,0:00:28.765 Phối cảnh biến dạng là một trường hợp[br]đặc biệt của nghệ thuật phối cảnh, 0:00:28.765,0:00:31.794 nơi mà các họa sĩ thể hiện cái nhìn[br]ba chiều chân thực 0:00:31.794,0:00:34.115 trên các bề mặt hai chiều. 0:00:34.115,0:00:35.395 Mặc dù đã trở nên[br]phổ biến ở hiện tại, 0:00:35.395,0:00:40.126 loại hình vẽ phối cảnh này chỉ mới bắt đầu[br]xuất hiện từ thời Phục Hưng ở Ý. 0:00:40.126,0:00:43.396 Nghệ thuật cổ đại thường thể hiện hình ảnh[br]trên cùng một mặt phẳng. 0:00:43.396,0:00:47.145 khác nhau về kích thước tùy thuộc[br]tầm quan trọng biểu tượng của nó. 0:00:47.145,0:00:51.304 Họa sĩ Hy Lạp và La Mã cổ điển nhận ra[br]có thể làm cho vật thể nhìn có vẻ xa hơn 0:00:51.304,0:00:53.155 bằng cách vẽ chúng nhỏ hơn, 0:00:53.155,0:00:58.535 nhưng nhiều nỗ lực về phối cảnh trước đó[br]đều mâu thuẫn và chưa chính xác. 0:00:58.535,0:01:00.536 Thế kỉ 15, tại Florence, 0:01:00.536,0:01:02.819 các nhà họa sĩ đã nhận thấy[br]ảo giác của cảnh 0:01:02.819,0:01:05.954 có thể được đạt đến mức độ[br]tinh tế hơn 0:01:05.954,0:01:08.946 bắng cách áp dụng các nguyên tắc toán học. 0:01:08.946,0:01:13.415 Năm 1485, Leonardo da Vinci đã[br]sử dụng toán học 0:01:13.415,0:01:14.576 để tạo ra tác phẩm [br]phối cảnh biến dạng đầu tiên 0:01:17.576,0:01:20.848 Một số nghệ sĩ khác sau này đã[br]áp dụng kĩ thuật này, 0:01:20.848,0:01:25.526 bao gồm Hans Holbein trong[br]tác phẩm "The Ambassadors" 0:01:25.526,0:01:29.416 Bức tranh mô tả một hình ảnh biến dạng[br]hình thành nên hình một đầu lâu 0:01:29.416,0:01:32.665 nếu người xem nhìn từ mép tranh. 0:01:32.665,0:01:35.756 Để hiểu rõ làm sao những họa sĩ[br]tạo được hiệu ứng trên, 0:01:35.756,0:01:39.836 chúng ta trước hết phải hiểu vẽ phối cảnh[br]tổng quát là như thế nào. 0:01:39.836,0:01:41.726 Hình dung ta nhìn ra ngoài cửa sổ 0:01:41.726,0:01:44.697 Ánh sáng bị phản xạ và[br]truyền đến mắt ta, 0:01:44.697,0:01:47.197 giao với cửa sổ trên đường đi của nó. 0:01:47.197,0:01:51.437 Bây giờ, hãy tưởng tượng bạn có thể vẽ[br]bức tranh mà bạn nhìn thấy trên cửa sổ 0:01:51.437,0:01:55.734 khi đang đứng im và chỉ nhìn[br]bằng một mắt. 0:01:55.734,0:01:59.425 Kết quả sẽ gần như không thể phân biệt [br]với hình ảnh thực[br] 0:01:59.425,0:02:02.457 khi não bộ khắc sâu vào bức tranh 2-D, 0:02:02.457,0:02:04.237 nhưng chỉ nhìn từ một điểm. 0:02:04.237,0:02:06.627 Đứng xa mép bức tranh một chút 0:02:06.627,0:02:10.184 sẽ khiến hiệu ứng 3-D biến mất 0:02:10.184,0:02:12.307 Người họa sĩ hiểu rằng[br]một bản vẽ phối cảnh 0:02:12.307,0:02:16.098 là một bản chiếu trên mặt phẳng 2 chiều. 0:02:16.098,0:02:20.329 Điều này cho phép họ sử dụng toán học[br]khám phá quy tắc cơ bản trong phối cảnh, 0:02:20.329,0:02:23.971 giúp họa sĩ vẽ được mà không cần cửa sổ. 0:02:23.971,0:02:26.498 Hai dòng kẻ song song như thế này, 0:02:26.498,0:02:33.118 chỉ có thể được vẽ song song nếu[br]chúng song song với mặt phẳng của bức vẽ, 0:02:33.118,0:02:36.779 Nói cách khác, cần vẽ chúng hội tụ[br]qua một điểm chung 0:02:36.779,0:02:40.263 hay còn gọi là điểm ảo. 0:02:40.263,0:02:43.009 Đó là một bản vẽ phối cảnh kiểu mẫu. 0:02:43.009,0:02:45.891 Với một bản vẽ biến hình[br]như "The Ambassadors", 0:02:45.891,0:02:50.498 đứng trực diện với bức tranh làm hỉnh ảnh[br]bị kéo dãn và méo mó, 0:02:50.498,0:02:54.069 nhưng nếu nhìn từ điểm chính xác [br]bên cạnh bức tranh 0:02:54.069,0:02:56.917 thì họp sọ sẽ hiện ra. 0:02:56.917,0:02:58.530 Quay trở lại với suy diễn cửa số, 0:02:58.530,0:03:03.079 như thể họa sĩ vẽ lên trên cửa sổ[br]được đặt chếch 0:03:03.079,0:03:04.669 thay vì đặt thẳng, 0:03:04.669,0:03:08.659 mặc dù đó không phải cách mà [br]họa sĩ Phục Hưng thực sự tạo ra bức vẽ. 0:03:08.659,0:03:12.209 Thông thường, người ta vẽ một hình ảnh [br]bình thường lên một bề mặt, 0:03:12.209,0:03:14.229 sau đó sử dụng ánh sáng, 0:03:14.229,0:03:15.470 một tấm lưới, 0:03:15.470,0:03:20.123 hay ngay cả dây để chiếu chếch nó[br]trên giấy vẽ. 0:03:20.123,0:03:23.563 Bây giờ, giả sử bạn muốn làm [br]một bản vẽ biến hình trên vỉa hè. 0:03:23.563,0:03:25.999 Trong trường hợp này,[br]bạn muốn tạo nên ảo ảnh 0:03:25.999,0:03:30.430 khi các nét vẽ liền có sẵn nối liền[br]thành một hình ảnh 3-D. 0:03:30.430,0:03:33.250 Đầu tiên, hãy tưởng tượng [br]một cửa sổ phía trước vỉa hè 0:03:33.250,0:03:35.990 và vẽ những gì bạn muốn lên trên cửa sổ đó 0:03:35.990,0:03:39.141 Nên có cùng một tầm nhìn [br]ở mọi nét vẽ còn lại 0:03:39.141,0:03:43.132 điều đó có thể cần tới [br]các quy luật xa gần cơ bản. 0:03:43.132,0:03:44.541 Một khi bức tranh hoàn thành, 0:03:44.541,0:03:46.979 bạn có thể dùng máy chiếu[br]cố định tại tầm mắt 0:03:46.979,0:03:49.581 để chiếu xuống bức vẽ của mình trên vỉa hè 0:03:49.581,0:03:51.560 sau đó vẽ phấn lên. 0:03:51.560,0:03:54.010 Bức vẽ trên vỉa hè và trên cửa số 0:03:54.010,0:03:57.702 sẽ gần như giống nhau từ điểm nhìn đó 0:03:57.702,0:04:00.090 nên não người nhìn sẽ một lần nữa [br]bị đánh lừa 0:04:00.090,0:04:04.291 và tin rằng bức tranh trên nền đất đó[br]là hình ảnh 3-D 0:04:04.291,0:04:08.061 Và bạn không nhất thiết phải chiếu[br]trên một mặt phẳng để có được ảo ảnh này. 0:04:08.061,0:04:10.321 Bạn có thể chiếu lên nhiều bề mặt, 0:04:10.321,0:04:14.002 hoặc tập hợp lộn xộn của các vật thể[br]từ điểm nhìn đúng, 0:04:14.002,0:04:17.901 sẽ hiện ra những hình ảnh hoàn toàn khác. 0:04:17.901,0:04:20.363 Ở khắp mọi nơi, bạn có thể tìm thấy[br]các bề mặt rắn 0:04:20.363,0:04:23.732 nhường chỗ cho những ảo ảnh lạ lùng[br]kỳ diệu và đáng sợ. 0:04:23.732,0:04:27.372 Vỉa hè hay màn hình máy tính của bạn 0:04:27.372,0:04:30.982 đây chỉ là một số cách mà toán học [br]và quy luật phối cảnh 0:04:30.982,0:04:33.432 có thể mở ra những thế giới mới.