1 00:00:00,209 --> 00:00:02,531 Chào mọi người. Tôi là Mac 2 00:00:02,531 --> 00:00:06,589 Công việc của tôi là nói dối trẻ em, 3 00:00:06,589 --> 00:00:08,605 nhưng là nói dối chân thật. 4 00:00:08,605 --> 00:00:10,373 Tôi viết sách thiếu nhi, 5 00:00:10,373 --> 00:00:13,601 và có câu nói của Pablo Picasso thế này: 6 00:00:13,601 --> 00:00:16,787 "Chúng ta đều biết nghệ thuật không phải là sự thật. 7 00:00:16,787 --> 00:00:20,429 Nghệ thuật là sự giả dối giúp ta tìm ra sự thật 8 00:00:20,429 --> 00:00:23,127 hoặc ít nhất là sự thật mà ta cần phải hiểu. 9 00:00:23,127 --> 00:00:25,237 Người nghệ sĩ phải biết cách 10 00:00:25,237 --> 00:00:30,074 thuyết phục mọi người tin vào sự thật trong lời nói dối của mình." 11 00:00:30,074 --> 00:00:32,932 Tôi nghe câu này lần đầu khi còn là một đứa trẻ, 12 00:00:32,932 --> 00:00:34,623 và rất thích nó, 13 00:00:34,623 --> 00:00:37,415 nhưng lại chẳng hiểu nó có nghĩ là gì. 14 00:00:37,415 --> 00:00:38,992 (Cười lớn) 15 00:00:38,992 --> 00:00:40,889 Nên thiết nghĩ, tôi ở đây hôm nay 16 00:00:40,889 --> 00:00:42,508 để nói với các bạn, 17 00:00:42,508 --> 00:00:44,721 cho dù thật giả, hư cấu hay thực tế. 18 00:00:44,721 --> 00:00:46,573 Làm thế nào gỡ rối hết 19 00:00:46,573 --> 00:00:49,100 đống nút thắt này? 20 00:00:49,100 --> 00:00:52,527 Tôi có PowerPoint. Xem thử biểu đồ Venn nào. 21 00:00:52,527 --> 00:00:55,020 ["Sự thật.Giả đối."] 22 00:00:55,020 --> 00:00:56,780 Vậy đấy, ngay đây 23 00:00:56,780 --> 00:00:58,485 Ta có sự thật và sự giả dối 24 00:00:58,485 --> 00:01:01,497 và ít khoảng trống, viền bao, ngay chính giữa. 25 00:01:01,497 --> 00:01:07,918 Phần giao thoa, chính là nghệ thuật. 26 00:01:07,918 --> 00:01:12,915 Được rồi. Đây biểu đồ Venn. ( Cười )(Vỗ tay) 27 00:01:12,915 --> 00:01:15,941 Nhưng thật sự thì, nó không giúp ích gì mấy. 28 00:01:15,941 --> 00:01:20,316 Thứ giúp tôi hiểu 29 00:01:20,316 --> 00:01:22,806 câu nói đó và thực sự nghệ thuật là gì, 30 00:01:22,806 --> 00:01:24,533 ít nhất là nghệ thuật hư cấu, 31 00:01:24,533 --> 00:01:26,463 đó là khi làm việc với những đứa bé. 32 00:01:26,463 --> 00:01:28,723 Tôi từng là người tư vấn trại hè. 33 00:01:28,723 --> 00:01:31,470 Tôi làm công việc này trong các kì nghỉ hè ở đại học 34 00:01:31,470 --> 00:01:34,389 và yêu thích nó. 35 00:01:34,389 --> 00:01:37,772 Đó là một trại hè thể thao cho các bé từ 4 đến 6 tuổi. 36 00:01:37,772 --> 00:01:39,628 Tôi phụ trách trẻ lên 4 37 00:01:39,628 --> 00:01:41,431 điều này khá hay, bởi vì 38 00:01:41,431 --> 00:01:44,780 4 tuổi thì đã chơi thể thao đâu, và tôi cũng vậy. 39 00:01:44,780 --> 00:01:46,355 (Cười) 40 00:01:46,355 --> 00:01:49,280 Tôi tham gia chơi mở mức 4 tuổi, 41 00:01:49,280 --> 00:01:52,997 và điều xảy ra là những đứa bé sẽ 42 00:01:52,997 --> 00:01:55,126 chạy quanh mấy cái mốc nón, thấy nóng 43 00:01:55,126 --> 00:01:59,544 rồi đến gốc cây, nơi tôi đang ngồi để nghỉ mệt. (Cười) 44 00:01:59,544 --> 00:02:02,349 Và tôi bịa ra mấy câu chuyện kể hết đứa này đứa khác 45 00:02:02,349 --> 00:02:04,168 và rồi kể về cuộc đời mình. 46 00:02:04,168 --> 00:02:05,911 Tôi kể, những ngày cuối tuần 47 00:02:05,911 --> 00:02:09,126 tôi về nhà và làm gián điệp cho nữ hoàng Anh. 48 00:02:09,126 --> 00:02:12,447 Nhanh chóng, những đứa bé khác 49 00:02:12,447 --> 00:02:14,287 dù không trong nhóm trẻ của tôi, 50 00:02:14,287 --> 00:02:15,756 cũng đến gần và hỏi: 51 00:02:15,756 --> 00:02:17,668 "Chú Mac Barnett phải không ạ? 52 00:02:17,668 --> 00:02:20,737 Chú chính là gián điệp nữ hoàng Anh." 53 00:02:20,737 --> 00:02:23,959 Tôi đã chờ cả đời để người lạ 54 00:02:23,959 --> 00:02:26,049 xuất hiện và hỏi tôi câu đó. 55 00:02:26,049 --> 00:02:28,662 Trong tưởng tượng của tôi đó là cô gái Nga thon thả, 56 00:02:28,662 --> 00:02:30,309 nhưng, bạn biết đấy, 4 tuổi 57 00:02:30,309 --> 00:02:34,528 đó là những gì bạn có thể có ở Berkeley, California. 58 00:02:34,528 --> 00:02:38,956 Và tôi nhận ra rằng câu chuyện tôi kể 59 00:02:38,956 --> 00:02:42,453 thật theo cách quen thuộc với tôi 60 00:02:42,453 --> 00:02:43,658 và nó rất thú vị. 61 00:02:43,658 --> 00:02:46,214 Tôi nghĩ điều hay nhất, tôi sẽ không bao giờ quên 62 00:02:46,214 --> 00:02:48,507 rằng có một cô bé tên Riley. 63 00:02:48,507 --> 00:02:51,126 Cô rất bé, và thường mang thức ăn trưa hàng ngày 64 00:02:51,126 --> 00:02:53,466 cô bé vứt hết hoa quả. 65 00:02:53,466 --> 00:02:54,874 Cô bé cầm quả trên tay, 66 00:02:54,874 --> 00:02:56,222 mẹ gói cho một quả dưa, 67 00:02:56,222 --> 00:02:57,971 và cô quẳng vào đám thường xuân 68 00:02:57,971 --> 00:03:00,754 để ăn snacks và bánh tráng miệng, 69 00:03:00,754 --> 00:03:02,657 tôi hỏi: " Riley, 70 00:03:02,657 --> 00:03:05,713 con không thể làm vậy, con phải ăn hết hoa quả chứ." 71 00:03:05,713 --> 00:03:07,530 "Tại sao?", cô bé hỏi lại. 72 00:03:07,530 --> 00:03:09,362 " Vứt vào đám thường xuân, 73 00:03:09,362 --> 00:03:13,254 không lâu chúng sẽ mọc đầy dưa đấy." 74 00:03:13,254 --> 00:03:15,256 Đấy là lý do tôi dừng kể chuyện 75 00:03:15,256 --> 00:03:20,875 và không trở thành chuyên gia dinh dưỡng cho trẻ. 76 00:03:20,875 --> 00:03:22,763 Rồi Riley nói: " Chuyện đó không thể. 77 00:03:22,763 --> 00:03:23,863 Nó sẽ không xảy ra." 78 00:03:23,863 --> 00:03:26,914 Thế nên, vào ngày cắm trại cuối , 79 00:03:26,914 --> 00:03:29,367 tôi dậy sớm và mua một trái dưa lớn 80 00:03:29,367 --> 00:03:31,393 từ cửa hàng thực phẩm 81 00:03:31,393 --> 00:03:33,495 và giấu nó trong đám thường xuân, 82 00:03:33,495 --> 00:03:34,946 rồi buổi trưa, tôi làm bộ: 83 00:03:34,946 --> 00:03:37,621 "Riley, sao con không ra kia xem con đã làm gì?" 84 00:03:37,621 --> 00:03:40,536 Và -- (Cười lớn) --- 85 00:03:40,536 --> 00:03:44,744 Con bé bước qua đám thường xuân, rồi mắt mở to 86 00:03:44,746 --> 00:03:47,680 chỉ vào quả dưa thậm chí còn to hơn cái đầu của con bé, 87 00:03:47,680 --> 00:03:50,650 rồi cả bọn trẻ chạy tới và vây quanh con bé, 88 00:03:50,650 --> 00:03:52,237 một đứa hỏi: "Này, 89 00:03:52,237 --> 00:03:54,506 tại sao lại có một cái nhãn ở đây?" 90 00:03:54,506 --> 00:03:57,350 (Cười lớn) 91 00:03:57,350 --> 00:03:59,819 Tôi nói: "Đấy là lý do chú dặn 92 00:03:59,819 --> 00:04:02,811 không có vứt mấy cái nhãn vào đám thường xuân. 93 00:04:02,811 --> 00:04:08,283 Phải bỏ vào thùng rác, nếu không, cháu sẽ hủy hoại thiên nhiên ." 94 00:04:08,283 --> 00:04:13,633 Và Riley giữ quả dưa cả ngày, 95 00:04:13,633 --> 00:04:15,661 con bé rất tự hào. 96 00:04:15,661 --> 00:04:20,505 Riley biết mình không trồng một quả dưa 7 ngày 97 00:04:20,505 --> 00:04:23,441 nhưng nó biết mình đã trồng nó, 98 00:04:23,441 --> 00:04:25,657 ở một nơi khác thường, 99 00:04:25,657 --> 00:04:28,402 không chỉ là một nơi mà bọn trẻ có thể tới, 100 00:04:28,402 --> 00:04:31,934 Là bất cứ thứ gì. Nghệ thuật có thể mang ta tới đó. 101 00:04:31,934 --> 00:04:33,891 Con bé đã ở đó, ngay chính giữa, 102 00:04:33,891 --> 00:04:37,316 nơi ta gọi nghệ thuật hay viễn tưởng. 103 00:04:37,316 --> 00:04:39,381 Còn tôi gọi nó là kỳ quan. 104 00:04:39,381 --> 00:04:42,010 Coleridge thì gọi là việc sẵn sàng ngưng lại nghi ngờ 105 00:04:42,010 --> 00:04:43,690 hoặc niềm tin thơ mộng, 106 00:04:43,690 --> 00:04:45,780 những phút đó, dù có kì lạ thế nào 107 00:04:45,780 --> 00:04:48,140 câu chuyện đều có dáng dấp của sự thật, 108 00:04:48,140 --> 00:04:50,117 và bạn có thể tin vào nó. 109 00:04:50,117 --> 00:04:51,747 Không chỉ những đứa trẻ 110 00:04:51,747 --> 00:04:54,436 mà người lớn vậy, tới đó thông qua những cuốn sách. 111 00:04:54,436 --> 00:04:56,686 Bởi vậy trong vòng 2 ngày, người ta 112 00:04:56,686 --> 00:05:00,220 có thể đến Dublin để tham gia tour đi bộ 113 00:05:00,220 --> 00:05:05,825 kỉ niệm Bloomsday và thấy mọi thứ diễn ra ở "Ulysses," 114 00:05:05,825 --> 00:05:08,080 dù chẳng có gì xảy ra cả. 115 00:05:08,080 --> 00:05:10,337 Hoặc ta đến London thăm phố Baker 116 00:05:10,337 --> 00:05:11,809 xem căn hộ của Sherlock Holme 117 00:05:11,809 --> 00:05:13,936 mặc dù 221B chỉ là một con số 118 00:05:13,936 --> 00:05:16,752 sơn trên một tòa nhà với địa chỉ khác. 119 00:05:16,752 --> 00:05:18,807 Ta biết các nhân vật đều không thật 120 00:05:18,807 --> 00:05:21,037 nhưng lại cảm thấy họ đang thực tồn tại, 121 00:05:21,037 --> 00:05:22,471 và ta có thể làm thế. 122 00:05:22,471 --> 00:05:24,364 Ta biết các nhân vật đều là giả tưởng 123 00:05:24,364 --> 00:05:27,682 nhưng ta tin là họ có thực. 124 00:05:27,682 --> 00:05:30,758 Bọn trẻ có thể đến đó dễ hơn nhiều so với người lớn, 125 00:05:30,758 --> 00:05:33,031 lý do khiến tôi thích viết cho chúng. 126 00:05:33,031 --> 00:05:35,281 Tôi nghĩ trẻ em là khán giả tốt nhất 127 00:05:35,281 --> 00:05:39,260 cho văn học viễn tưởng. 128 00:05:39,260 --> 00:05:42,084 Khi còn là một đứa trẻ, 129 00:05:42,084 --> 00:05:44,710 tôi bị ám ảnh bởi cánh cửa bí mật 130 00:05:44,710 --> 00:05:46,281 trong truyện như "Narnia" 131 00:05:46,281 --> 00:05:49,574 nơi bạn mở cửa tủ, bước vào thế giới pháp thuật. 132 00:05:49,574 --> 00:05:52,304 Và tôi tin rằng cửa bí mật thật sự tồn tại 133 00:05:52,304 --> 00:05:54,772 từng tìm kiếm chúng và thử đi qua . 134 00:05:54,772 --> 00:05:58,076 Tôi muốn sống và đi qua thế giới mộng tưởng, 135 00:05:58,076 --> 00:06:03,771 Nơi tôi chỉ mở cánh cửa buồng của mọi người. (Cười) 136 00:06:03,771 --> 00:06:06,548 Tôi sẽ lục tung tủ quần áo bạn trai của mẹ, 137 00:06:06,548 --> 00:06:08,798 Không có vùng đất bí mật thần kỳ nào. 138 00:06:08,798 --> 00:06:11,776 Thay vào đó là một số thứ kì lạ mà tôi nghĩ mẹ nên biết 139 00:06:11,776 --> 00:06:13,107 (Cười) 140 00:06:13,107 --> 00:06:19,495 Và tôi rất vui được nói với bà về nó. 141 00:06:19,495 --> 00:06:23,683 Sau đại học, công việc đầu tiên của tôi là... 142 00:06:23,683 --> 00:06:26,231 ở sau một trong những cánh cửa bí mật đó. 143 00:06:26,231 --> 00:06:28,188 Nơi đó là 826 Valencia. 144 00:06:28,188 --> 00:06:30,280 nằm ở số 826 đường Valencia 145 00:06:30,280 --> 00:06:32,766 Mission, San Francisco. 146 00:06:32,766 --> 00:06:34,792 Khi tôi làm việc ở đó, trụ sở chính 147 00:06:34,792 --> 00:06:37,431 công ty xuất bản McSweeney's 148 00:06:37,431 --> 00:06:40,585 trung tâm viết phi lợi nhuận 826 Valencia 149 00:06:40,585 --> 00:06:42,790 nhưng mặt tiền của nó 150 00:06:42,790 --> 00:06:44,360 là một cửa hàng rất lạ. 151 00:06:44,360 --> 00:06:45,787 Đây là khu bán lẻ, 152 00:06:45,787 --> 00:06:48,903 và ở San Francisco, họ không cho chúng tôi nhiều lựa chọn, 153 00:06:48,903 --> 00:06:51,790 thế nên, nhà văn sáng lập ra nó, Dave Eggers, 154 00:06:51,790 --> 00:06:54,129 đã tinh quái chấp hành nó, ông nói: " Được, 155 00:06:54,129 --> 00:06:58,505 Tôi định xây một cửa hàng cung cấp cướp biển thôi." 156 00:06:58,505 --> 00:07:01,583 Và đó là những gì ông đã làm. (Cười) 157 00:07:01,583 --> 00:07:03,534 Nó rất đẹp. Tất cả đều bằng gỗ. 158 00:07:03,534 --> 00:07:05,464 Có cả ngăn tủ bạn có thể kéo ra 159 00:07:05,464 --> 00:07:08,483 lấy quýt để khỏi lo bị thiếu vitamin C. 160 00:07:08,483 --> 00:07:10,631 Họ có cả miếng che mắt đủ màu sắc, 161 00:07:10,631 --> 00:07:13,331 vì mùa xuân, mấy chàng cướp biển lại muốn nổi loạn. 162 00:07:13,331 --> 00:07:17,674 Bạn không biết. Màu đen chán lắm. Màu pastel đi, 163 00:07:17,674 --> 00:07:19,670 Hay mắt, cũng rất nhiều màu, 164 00:07:19,670 --> 00:07:21,475 chỉ là mắt thủy tinh, 165 00:07:21,475 --> 00:07:25,187 tùy bạn muốn đối phó với tình huống đó ra sao. 166 00:07:25,187 --> 00:07:28,312 Và cửa hàng, rất lạ, 167 00:07:28,312 --> 00:07:32,324 mọi người tới mua đồ, 168 00:07:32,324 --> 00:07:34,151 và trả cả tiền thuê nhà 169 00:07:34,151 --> 00:07:36,215 cho trung tâm gia sư chúng tôi, ở đằng sau, 170 00:07:36,215 --> 00:07:39,267 nhưng với tôi, quan trọng hơn là 171 00:07:39,267 --> 00:07:41,918 chất lượng công việc bạn làm, 172 00:07:41,918 --> 00:07:44,404 trẻ con sẽ làm theo câu chuyện, 173 00:07:44,404 --> 00:07:48,670 và khi phải bước vào khoảng không hư cấu, kì lạ để đặt bút viết, 174 00:07:48,670 --> 00:07:52,240 nó sẽ ảnh hưởng tới tác phẩm bạn viết ra. 175 00:07:52,240 --> 00:07:54,607 Đó là cánh cửa bí mật mà bạn có thể bước qua. 176 00:07:54,607 --> 00:07:57,358 Thế là tôi quản lý số 826 Los Angels, 177 00:07:57,358 --> 00:08:00,840 công việc của tôi là dựng cửa hàng dưới đó. 178 00:08:00,840 --> 00:08:04,400 Rồi chúng tôi có Công viên Tiếng Vang Siêu thị Du Hành Thời Gian . 179 00:08:04,400 --> 00:08:07,240 Khẩu hiệu: "Bạn ở thời nào chúng tôi thời đó" 180 00:08:07,240 --> 00:08:11,100 (Cười) 181 00:08:11,100 --> 00:08:15,857 nằm trên Đại lộ Hoàng Hôn Los Angeles. 182 00:08:15,857 --> 00:08:17,967 Nhân viên chúng tôi luôn sẵn sàng giúp bạn. 183 00:08:17,967 --> 00:08:20,110 Họ đến từ mọi thời kì, 184 00:08:20,110 --> 00:08:23,719 cả những năm 1980, anh chàng đằng cuối đó, 185 00:08:23,719 --> 00:08:25,916 đến từ quá khứ gần nhất. 186 00:08:25,916 --> 00:08:27,618 Đó là những Nhân viên của Tháng, 187 00:08:27,618 --> 00:08:30,604 kể cả Thành Cát Tư Hãn, Charles Dickens. 188 00:08:30,604 --> 00:08:33,596 Một vài người nổi tiếng cũng gia nhập . 189 00:08:33,596 --> 00:08:35,947 Đây là khu dược phẩm. 190 00:08:35,947 --> 00:08:39,996 Chúng tôi có một vài thuốc độc quyền, Mứt Canopic cho cơ thể, 191 00:08:39,996 --> 00:08:41,501 Xà bông Cộng sản với câu: 192 00:08:41,501 --> 00:08:45,722 "Đây là xà phòng cho cả năm của bạn." (Cười) 193 00:08:45,722 --> 00:08:47,938 Máy làm đá bào của chúng tôi bị hỏng 194 00:08:47,938 --> 00:08:51,091 vào đêm khai trương và chúng tôi không biết phải làm gì. 195 00:08:51,091 --> 00:08:55,260 Kiến trúc sư bị đổ đầy si rô đỏ trông như anh ta vừa mới giết ai vậy, 196 00:08:55,260 --> 00:08:56,971 dù điều đó không quan trọng 197 00:08:56,971 --> 00:08:59,021 với vị kiến trúc sư đặc biệt này, 198 00:08:59,021 --> 00:09:00,607 và chúng tôi không biết làm gì. 199 00:09:00,607 --> 00:09:01,639 Đó sẽ là điểm nhấn. 200 00:09:01,639 --> 00:09:02,984 Nên chúng tôi đặt biển hiệu 201 00:09:02,984 --> 00:09:07,259 "Máy hư. Quay lại ngày hôm qua." (Cười) 202 00:09:07,259 --> 00:09:09,905 Và nó trở thành trò vui hơn cả đá bào 203 00:09:09,905 --> 00:09:13,621 thế là chúng tôi để đó vĩnh viễn. 204 00:09:13,621 --> 00:09:17,744 Ngà voi Mammoth. Nặng hơn 3kg một hộp. 205 00:09:17,744 --> 00:09:20,134 Thuốc chống côn trùng Barbarian. Đầy salad 206 00:09:20,134 --> 00:09:24,712 và hỗn hợp thơm - thứ mà người man rợ ghét. 207 00:09:24,712 --> 00:09:26,670 Tử ngữ. 208 00:09:26,670 --> 00:09:29,370 (Cười) 209 00:09:29,370 --> 00:09:32,450 Đỉa, bác sĩ thiên nhiên tí hon. 210 00:09:32,450 --> 00:09:35,590 Và thuốc Khử mùi Viking, với rất nhiều mùi khác nhau: 211 00:09:35,590 --> 00:09:39,595 mùi móng chân, mùi mồ hôi và rau thối, mùi tro xác chết. 212 00:09:39,595 --> 00:09:41,703 Bởi chúng tôi tin Thuốc xịt cơ thể Cái rìu 213 00:09:41,703 --> 00:09:43,966 bạn chỉ nên thấy trên chiến trận, 214 00:09:43,966 --> 00:09:47,560 chứ không phải dưới nách. (Cười) 215 00:09:47,560 --> 00:09:49,544 Và đây là những con chíp cảm xúc 216 00:09:49,544 --> 00:09:51,771 để rô bốt có thể biết yêu và biết sợ. 217 00:09:51,771 --> 00:09:55,773 Bán chạy nhất là Schadenfreude, thật bất ngờ. (Cười) 218 00:09:55,773 --> 00:09:58,240 Chúng tôi không hề nghĩ điều đó sẽ xảy ra. 219 00:09:58,240 --> 00:10:00,281 Nhưng có một nguồn phi lợi nhuận sau nó, 220 00:10:00,281 --> 00:10:02,991 lũ trẻ bước qua cánh cửa "Chỉ dành cho Nhân Viên" 221 00:10:02,991 --> 00:10:05,956 rồi vào không gian nơi làm bài tập về nhà, viết chuyện, 222 00:10:05,956 --> 00:10:08,330 làm phim và đây tiệc phát hành sách 223 00:10:08,330 --> 00:10:09,814 nơi bọn trẻ sẽ đọc sách. 224 00:10:09,814 --> 00:10:14,246 Có sách xuất bản theo quý toàn bài viết của các bé, sau giờ học 225 00:10:14,246 --> 00:10:16,080 và chúng tôi tổ chức tiệc 226 00:10:16,080 --> 00:10:18,677 để chúng ăn bánh và đọc cho bố mẹ chúng nghe, 227 00:10:18,677 --> 00:10:21,529 uống sữa trong các cốc sâm-panh. 228 00:10:21,529 --> 00:10:24,777 Đó là một không gian rất đặc biệt, 229 00:10:24,777 --> 00:10:27,996 vì chính cái không gian kỳ lạ ở trước. 230 00:10:27,996 --> 00:10:31,295 Trò đùa không hẳn là trò đùa. 231 00:10:31,295 --> 00:10:33,695 Bạn có thể thấy sự tưởng tượng liền mạch, 232 00:10:33,695 --> 00:10:36,603 và tôi thích vậy. Chính một chút hư cấu. 233 00:10:36,603 --> 00:10:39,865 đã chiếm lĩnh thế giới thực. 234 00:10:39,865 --> 00:10:43,922 Tôi nhìn nó như một quyển sách ba chiều. 235 00:10:43,922 --> 00:10:46,162 thuật ngữ gọi là Siêu hư cấu 236 00:10:46,162 --> 00:10:50,245 và chỉ là những câu chuyện về những câu chuyện 237 00:10:50,245 --> 00:10:51,820 ngày nay, rất thịnh hành. 238 00:10:51,820 --> 00:10:53,845 Thời của nó hẳn là vào những năm 1960 239 00:10:53,845 --> 00:10:56,522 với tiểu thuyết gia John Barth và William Gaddis, 240 00:10:56,522 --> 00:10:57,770 nhưng chỉ có một thời. 241 00:10:57,770 --> 00:11:01,311 Giờ thì đã già như chính câu chuyện kể. 242 00:11:01,311 --> 00:11:03,851 Và một kỹ thuật Siêu hư cấu 243 00:11:03,851 --> 00:11:05,645 là phá vỡ bức tường thứ tư. vậy chứ? 244 00:11:05,645 --> 00:11:08,895 Là khi diễn viên hướng về phía khán giả 245 00:11:08,895 --> 00:11:12,522 nói: "Tôi là diễn viên. thứ này chỉ là xà nhà." 246 00:11:12,522 --> 00:11:14,577 Mặc kệ phút chân thật đó, 247 00:11:14,577 --> 00:11:16,803 tôi vẫn sẽ tranh cãi cho một lời nói dối, 248 00:11:16,803 --> 00:11:19,559 được dùng làm mặt tiền cho cái giả tạo 249 00:11:19,559 --> 00:11:21,246 của tiểu thuyết viễn tưởng. 250 00:11:21,246 --> 00:11:23,395 Với tôi, thiên về điều ngược lại. 251 00:11:23,395 --> 00:11:25,529 Nếu định phá bức tường thứ tư, 252 00:11:25,529 --> 00:11:27,872 tôi muốn tiểu thuyết thoát ra 253 00:11:27,872 --> 00:11:29,955 và bước vào thế giới thực. 254 00:11:29,955 --> 00:11:34,554 Tôi muốn cuốn sách là cửa bí mật mở ra 255 00:11:34,554 --> 00:11:37,446 và dẫn các câu chuyện thành sự thực. 256 00:11:37,446 --> 00:11:40,427 Vì thế, tôi cố làm trong những cuốn sách của mình. 257 00:11:40,427 --> 00:11:41,970 Và đây chỉ là một ví dụ. 258 00:11:41,970 --> 00:11:43,892 Đây là cuốn đầu tay của tôi. 259 00:11:43,892 --> 00:11:46,513 "Billy Twitters và Vấn đề Cá Voi Xanh." 260 00:11:46,513 --> 00:11:48,973 Kể về một cậu bé nuôi chú cá voi xanh làm thú cưng. 261 00:11:48,973 --> 00:11:52,504 nhưng đó là một hình phạt và nó hủy hoại đời cậu. 262 00:11:52,504 --> 00:11:57,996 Nó được Fedup đưa tới một đêm khuya. (Cười) 263 00:11:57,996 --> 00:12:00,100 Và cậu phải đưa nó tới trường cùng. 264 00:12:00,100 --> 00:12:01,454 Cậu sống ở San Francisco 265 00:12:01,454 --> 00:12:03,985 thành phố khó ưa cá voi xanh, 266 00:12:03,985 --> 00:12:08,419 Có nhiều đồi, bất động sản là số một. 267 00:12:08,419 --> 00:12:10,927 Thị trường thì dở hơi, mọi người ơi. 268 00:12:10,927 --> 00:12:14,718 Nhưng dưới cái áo khoác là vụ này, 269 00:12:14,718 --> 00:12:18,904 đó là bìa dưới cuốn sách, bọc sách, 270 00:12:18,904 --> 00:12:25,286 và có một quảng cáo tặng một chú cá voi xanh dùng thử 30 ngày. 271 00:12:25,286 --> 00:12:28,420 Chỉ cần gửi phong bì dán tem để địa chỉ, 272 00:12:28,420 --> 00:12:32,270 chúng tôi sẽ gửi bạn một con cá voi. 273 00:12:32,270 --> 00:12:36,610 Và đám trẻ đã viết. 274 00:12:36,610 --> 00:12:40,018 Và đây một bức thư viết rằng: "Chào đằng ấy, 275 00:12:40,018 --> 00:12:43,199 cháu cá 10 đồng bác sẽ không gửi cá voi . 276 00:12:43,199 --> 00:12:45,676 Eliot Gannon (6 tuổi)" 277 00:12:45,676 --> 00:12:50,778 (Cười) (Vỗ tay) 278 00:12:50,778 --> 00:12:52,960 Những gì Eliot và những đứa trẻ khác 279 00:12:52,960 --> 00:12:55,451 đã gửi thư để nhận lại 280 00:12:55,451 --> 00:12:58,376 là một bức thư chữ cỡ nhỏ từ một Hãng luật Nauy 281 00:12:58,376 --> 00:13:02,337 (Cười) 282 00:13:02,337 --> 00:13:05,698 rằng vì một thay đổi luật hải quan, 283 00:13:05,698 --> 00:13:09,009 con cá voi đã bị giữ lại ở Sognefjord, một vịnh hẹp rất đẹp, 284 00:13:09,009 --> 00:13:12,473 và sau đó câu chuyện về Sognefjord, đồ ăn NaUy cho cá. 285 00:13:12,473 --> 00:13:16,775 Lạc đề. (Cười) 286 00:13:16,775 --> 00:13:18,680 Nhưng kết thúc bằng 287 00:13:18,680 --> 00:13:21,414 cá voi rất vui được nhận tin từ bạn. 288 00:13:21,414 --> 00:13:23,000 Nó có một số điện thoại, 289 00:13:23,000 --> 00:13:27,714 bạn có thể gọi điện hoặc nhắn lại. 290 00:13:27,714 --> 00:13:30,290 Và khi gọi và để lại tin nhắn, 291 00:13:30,290 --> 00:13:32,741 cháu chỉ, khi để lại tin nhắn thoại, 292 00:13:32,741 --> 00:13:37,399 chỉ là tiếng cá voi và sau đó tiếng Bíp, 293 00:13:37,399 --> 00:13:40,954 nghe rất giống âm thanh của cá voi. 294 00:13:40,954 --> 00:13:42,934 Và chúng còn nhận được cả hình cá voi. 295 00:13:42,934 --> 00:13:45,465 Đây là Randolph, 296 00:13:45,465 --> 00:13:48,806 Randolph thuộc về một cậu bé tên Nico, 297 00:13:48,806 --> 00:13:53,088 một trong những bé đầu tiên gọi điện, 298 00:13:53,088 --> 00:13:55,398 và tôi sẽ bật một vài tin nhắn của Nico. 299 00:13:55,398 --> 00:13:59,530 Đây là tin nhắn đầu tiên từ Nico. 300 00:13:59,530 --> 00:14:01,769 Nico: Alô, Nico đây. 301 00:14:01,769 --> 00:14:05,803 Tớ là chủ của bạn, Randolph. Xin chào. 302 00:14:05,803 --> 00:14:09,279 Đây là lần đầu tiên tớ nói chuyện với cậu, 303 00:14:09,279 --> 00:14:15,523 và ta có thể sớm trò chuyện một ngày khác. Tạm biệt. 304 00:14:15,523 --> 00:14:18,110 Vậy mà Nico gọi lại, một tiếng sau đó. 305 00:14:18,110 --> 00:14:20,360 (Cười) 306 00:14:20,360 --> 00:14:24,297 Và đây là một tin nhắn khác của Nico. 307 00:14:24,297 --> 00:14:28,000 Nico: Chào Randolph, Nico nè. 308 00:14:28,000 --> 00:14:32,993 Lâu rồi chưa nói chuyện với cậu, 309 00:14:32,993 --> 00:14:37,688 tuy ta đã trò chuyện thứ bảy, chủ nhật gì đó, 310 00:14:37,688 --> 00:14:39,938 Đúng rồi, thứ bảy hay chủ nhật, 311 00:14:39,938 --> 00:14:42,953 giờ tớ mới gọi cậu lần nữa 312 00:14:42,953 --> 00:14:47,869 để chào và tự hỏi giờ cậu đang làm gì, 313 00:14:47,869 --> 00:14:50,805 chắc chắn tớ sẽ gọi cậu lần nữa 314 00:14:50,805 --> 00:14:52,988 ngày mai hoặc trong hôm nay. 315 00:14:52,988 --> 00:14:57,184 Nói chuyện sau nhé. Tạm biệt. 316 00:14:57,184 --> 00:15:01,492 Thế là cậu đã gọi lại, ngày hôm ấy. 317 00:15:01,492 --> 00:15:05,373 Để lại hơn 25 tin nhắn cho Randolph 318 00:15:05,373 --> 00:15:08,125 trong hơn 4 năm. 319 00:15:08,125 --> 00:15:10,216 Bạn sẽ tìm thấy tất cả về cậu bé 320 00:15:10,216 --> 00:15:11,852 người bà mà cậu yêu 321 00:15:11,852 --> 00:15:14,207 và người bà cậu yêu ít hơn chút. 322 00:15:14,207 --> 00:15:16,400 (Cười) 323 00:15:16,400 --> 00:15:18,827 bài giải đố cậu làm, 324 00:15:18,827 --> 00:15:22,607 đây-Tôi sẽ bật thêm tin nhắn từ Nico. 325 00:15:22,607 --> 00:15:25,910 Đây là tin nhắn Giáng sinh từ Nico. 326 00:15:25,910 --> 00:15:28,254 Nico: Chào Randolph, 327 00:15:28,254 --> 00:15:31,528 Xin lỗi lâu rồi không nói chuyện với cậu. 328 00:15:31,528 --> 00:15:34,194 Tớ bận quá 329 00:15:34,194 --> 00:15:36,893 vì năm học bắt đầu rồi, 330 00:15:36,893 --> 00:15:39,926 chắc là cậu không biết đâu, 331 00:15:39,926 --> 00:15:43,807 vì cậu là cá voi mà, cậu không biết 332 00:15:43,807 --> 00:15:48,487 và tớ gọi để chúc cậu, 333 00:15:48,487 --> 00:15:52,177 mừng giáng sinh. 334 00:15:52,177 --> 00:15:56,778 Giáng vui vui vẻ nhé, 335 00:15:56,778 --> 00:16:03,651 tạm biệt Randolph. 336 00:16:03,651 --> 00:16:05,175 Tôi thực sự đã hiểu Nico, 337 00:16:05,175 --> 00:16:08,306 18 tháng không nghe tin cậu, 338 00:16:08,306 --> 00:16:12,424 và cậu bé vừa mới nhắn tin hai ngày trước. 339 00:16:12,424 --> 00:16:14,850 Giọng hoàn toàn khác, 340 00:16:14,850 --> 00:16:18,350 nhưng cậu để người trông trẻ cầm máy, 341 00:16:18,350 --> 00:16:22,211 và cô ấy cũng rất tốt với Randolph. 342 00:16:22,211 --> 00:16:26,561 Nico, độc giả tuyệt nhất mà tôi có thể mơ ước. 343 00:16:26,561 --> 00:16:30,287 Tôi muốn bất kỳ ai mà tôi viết cho 344 00:16:30,287 --> 00:16:32,428 có cảm giác tới được nơi 345 00:16:32,428 --> 00:16:34,664 mà tôi đã tạo ra. 346 00:16:34,664 --> 00:16:38,365 Tôi thấy mình may mắn. Độc giả nhỏ tuổi tuyệt vời như Nico 347 00:16:38,365 --> 00:16:41,960 xứng đáng nhận được từ ta những câu chuyện hay nhất. 348 00:16:41,960 --> 00:16:44,162 Xin cám ơn rất nhiều. 349 00:16:44,162 --> 00:16:46,817 (Vỗ tay)