1 00:00:00,560 --> 00:00:04,976 Chúng ta đều có những dấu mốc đáng nhớ trong cuộc đời. 2 00:00:05,000 --> 00:00:08,616 Kỷ niệm đầu tiên của tôi diễn ra từ khi tôi còn đi nhà trẻ. 3 00:00:08,640 --> 00:00:12,080 Lúc đó, anh tôi đang ở đó, anh ấy đưa tôi đến trường. 4 00:00:13,000 --> 00:00:15,256 Khi tôi đã chạy ào xuống hành lang, 5 00:00:15,280 --> 00:00:17,760 tôi đã rất phấn khích, đến mức người đầy mồ hôi. 6 00:00:18,520 --> 00:00:20,096 Rồi tôi đi tới cánh cửa đó, 7 00:00:20,120 --> 00:00:22,736 đằng sau đó là một cô giáo đã chào đón tôi nồng nhiệt, 8 00:00:22,760 --> 00:00:24,896 và cô đưa tôi tới phòng học, 9 00:00:24,920 --> 00:00:26,496 cho tôi xem ngăn tủ nhỏ của mình, 10 00:00:26,520 --> 00:00:29,136 ta đều nhớ những ngăn tủ nhỏ của mình, đúng không, 11 00:00:29,160 --> 00:00:30,810 chỗ để ta để đồ vào trong. 12 00:00:31,240 --> 00:00:33,216 Rồi cô nói, "Hãy tới chỗ vòng tròn kia, 13 00:00:33,240 --> 00:00:35,610 và chơi với các bạn đến khi vào học đi con." 14 00:00:36,160 --> 00:00:39,616 Tôi chạy thẳng ra đó và làm ra vẻ tôi đã quen hết những người bạn ở đó, 15 00:00:39,640 --> 00:00:41,056 và chơi cùng họ. 16 00:00:41,080 --> 00:00:42,985 Và đột nhiên, cậu bé bên cạnh tôi, 17 00:00:43,009 --> 00:00:46,056 cậu bé đó mặc áo thun trắng và quần đùi xanh. 18 00:00:46,080 --> 00:00:48,010 Tôi vẫn nhớ như in mọi chuyện. 19 00:00:48,840 --> 00:00:51,496 Đột nhiên cậu ta dừng chơi và hỏi, 20 00:00:51,520 --> 00:00:53,120 "Sao cậu lùn thế?" 21 00:00:53,920 --> 00:00:56,816 Còn tôi cứ chơi, không nghĩ rằng cậu ta đang nói với mình. 22 00:00:56,840 --> 00:00:57,856 (Cười) 23 00:00:57,880 --> 00:00:59,696 Và cậu ta hỏi với giọng lớn hơn, 24 00:00:59,720 --> 00:01:02,070 "Này, sao cậu lùn thế?" 25 00:01:02,600 --> 00:01:04,016 Tôi ngước lên và nói, 26 00:01:04,040 --> 00:01:07,736 "Cậu đang nói gì thế? Cứ chơi đi chứ. Tụi mình đang chơi vui mà. 27 00:01:07,760 --> 00:01:09,120 Mình đang rất muốn chơi." 28 00:01:09,870 --> 00:01:12,096 Và chúng tôi chơi tiếp, nhưng chỉ một phút sau, 29 00:01:12,120 --> 00:01:15,776 có một cô bé ngồi bên cậu ta, mặc áo thun trắng và váy hồng, 30 00:01:15,800 --> 00:01:17,536 đứng lên, chống nạnh, 31 00:01:17,560 --> 00:01:20,770 hỏi tôi: "Ê, sao trông cậu lạ thế?" 32 00:01:21,560 --> 00:01:24,456 Còn tôi tiếp, "Cậu muốn nói gì vậy? 33 00:01:24,480 --> 00:01:27,970 Tớ không có khác biệt, cũng không lùn. Tớ nhắc lại, ta chơi tiếp thôi." 34 00:01:28,520 --> 00:01:32,016 Lúc này, tôi nhìn quanh vòng tròn tôi đang đứng, 35 00:01:32,040 --> 00:01:35,400 và tất cả bọn trẻ đều dừng chơi và nhìn tôi chằm chằm. 36 00:01:36,120 --> 00:01:37,696 Lúc đó tôi nghĩ, 37 00:01:37,720 --> 00:01:41,496 nói như ngôn ngữ bây giờ thì tôi sẽ nghĩ, "Trời đất ơi" hoặc "Cái quái gì thế." 38 00:01:41,520 --> 00:01:44,160 (Cười) 39 00:01:45,880 --> 00:01:47,320 Có chuyện gì xảy ra nào? 40 00:01:48,240 --> 00:01:51,856 Tất cả dũng khí và sự tự tin tôi có sáng hôm đó 41 00:01:51,880 --> 00:01:55,216 đã biến mất sau chỉ một buổi sáng, 42 00:01:55,240 --> 00:01:57,160 tôi vẫn chưa hiểu đang có chuyện gì. 43 00:01:57,640 --> 00:02:00,176 Sáng hôm đó, trước khi ra về, 44 00:02:00,200 --> 00:02:02,136 cô giáo xếp chúng tôi thành vòng tròn, 45 00:02:02,160 --> 00:02:04,856 và tôi thực sự nhận ra mình đang ở ngoài vòng tròn đó. 46 00:02:04,880 --> 00:02:06,216 Tôi không thể nhìn thấy ai. 47 00:02:06,240 --> 00:02:08,880 Tôi không hiểu chuyện gì đang diễn ra. 48 00:02:10,039 --> 00:02:11,936 Và sau nhiều năm, 49 00:02:11,960 --> 00:02:14,056 tôi rất ghét đến chỗ đông người. 50 00:02:14,080 --> 00:02:16,976 Tôi cảm nhận được từng ánh nhìn, từng tiếng cười, 51 00:02:17,000 --> 00:02:18,656 từng ngón tay chỉ trỏ, 52 00:02:18,680 --> 00:02:20,096 không chỉ một ngón tay, 53 00:02:20,120 --> 00:02:22,056 mà tất cả chúng, từng ngón tay chỉ tôi, 54 00:02:22,080 --> 00:02:23,336 và tôi ghét điều đó. 55 00:02:23,360 --> 00:02:26,280 Tôi luôn nép sau chân của ba mẹ, tránh không để ai nhìn thấy. 56 00:02:27,200 --> 00:02:28,576 Là một đứa trẻ, 57 00:02:28,600 --> 00:02:31,936 bạn không thể hiểu được tính tò mò của những đứa trẻ khác, 58 00:02:31,960 --> 00:02:33,720 và sự thờ ơ của người lớn. 59 00:02:34,680 --> 00:02:39,016 Mọi thứ rõ ràng trước mắt tôi rằng thế giới này không dành cho 60 00:02:39,040 --> 00:02:43,130 người có kích cỡ như tôi, cả nghĩa đen và nghĩa bóng. 61 00:02:44,200 --> 00:02:49,776 Vậy nên, tôi rất dễ bị nhận ra trong đám đông, như bạn đã thấy, 62 00:02:49,800 --> 00:02:51,536 lúc bạn nhìn thân hình bé nhỏ này, 63 00:02:51,560 --> 00:02:55,056 chúng ta đều phải trải qua nhiều khó khăn trong cuộc đời. 64 00:02:55,080 --> 00:02:58,056 Có những vấn đề thì bạn thấy được, như của tôi đây. 65 00:02:58,080 --> 00:02:59,656 Hầu hết thì bạn không thấy đâu. 66 00:02:59,680 --> 00:03:04,656 Bạn không thể biết được khi ai đó đang gặp phải vấn đề tâm lý, 67 00:03:04,680 --> 00:03:07,256 hay họ đang vật lộn với giới tính thật sự của mình, 68 00:03:07,280 --> 00:03:09,816 họ đang phải chăm sóc bố mẹ già, 69 00:03:09,840 --> 00:03:11,576 hay họ có khó khăn về tài chính. 70 00:03:11,600 --> 00:03:13,520 Bạn không thể nhìn ra những điều đó đâu. 71 00:03:14,560 --> 00:03:16,376 Và trong khi bạn có thể nhìn thấy 72 00:03:16,400 --> 00:03:19,216 một trong những thử thách của tôi là về kích cỡ cơ thể, 73 00:03:19,240 --> 00:03:21,576 bạn nhìn thấy không có nghĩa bạn thấu hiểu được 74 00:03:21,600 --> 00:03:26,416 cái cảm giác của tôi ngày qua ngày, hay những điều tôi phải trải qua. 75 00:03:26,440 --> 00:03:28,896 Nên tôi ở đây để bác bỏ một chuyện hoang đường. 76 00:03:28,920 --> 00:03:33,056 Tôi không tin là bạn có thể thấu hiểu hoàn toàn suy nghĩ người khác, 77 00:03:33,080 --> 00:03:37,696 và vì thế, chúng ta phải thay đổi cách ta thông cảm và giúp đỡ người khác. 78 00:03:37,720 --> 00:03:41,616 Nói đơn giản, tôi sẽ không bao giờ hiểu hoàn toàn được cảm giác của bạn, 79 00:03:41,640 --> 00:03:44,456 và bạn cũng chẳng bao giờ hiểu được cảm giác của tôi. 80 00:03:44,480 --> 00:03:47,256 Tôi không thể đối mặt nỗi sợ hoặc theo đuổi ước mơ của bạn, 81 00:03:47,280 --> 00:03:49,136 và bạn cũng chẳng làm thế với tôi được, 82 00:03:49,160 --> 00:03:51,680 nhưng chúng ta có thể hỗ trợ lẫn nhau. 83 00:03:52,360 --> 00:03:54,976 Thay vì cố gắng hiểu cảm giác của người khác, 84 00:03:55,000 --> 00:03:58,380 chúng ta nên thay đổi cách ta giúp đỡ người khác. 85 00:03:59,440 --> 00:04:01,296 Tôi học được một bài học từ hồi bé, 86 00:04:01,320 --> 00:04:05,176 rằng tôi đã phải làm nhiều thứ khác biệt với mọi người, 87 00:04:05,200 --> 00:04:08,656 nhưng tôi cũng học được rằng, tôi cũng có những điều bình đẳng với họ, 88 00:04:08,680 --> 00:04:10,816 và lớp học là một trong những điều đó. 89 00:04:10,840 --> 00:04:13,200 Heh, heh, heh. Tôi bình đẳng mà. 90 00:04:13,960 --> 00:04:16,896 Sự thật thì, ở lớp tôi học rất xuất sắc. 91 00:04:16,920 --> 00:04:20,495 Tôi biết được tầm quan trọng của việc này khi tôi đã lớn hơn, 92 00:04:20,519 --> 00:04:23,816 khi tôi nhận ra rằng tôi sẽ không thể làm việc chân tay được. 93 00:04:23,840 --> 00:04:25,710 Tôi cần được giáo dục tử tế. 94 00:04:26,240 --> 00:04:29,176 Nên tôi học tiếp và lấy bằng Đại học, 95 00:04:29,200 --> 00:04:32,976 nhưng tôi hiểu là để đi trước người ta một bước trong công việc, 96 00:04:33,000 --> 00:04:36,190 tôi cần có bằng cấp cao hơn Cử nhân, 97 00:04:36,210 --> 00:04:37,656 nên tôi học tiếp và có nó. 98 00:04:37,680 --> 00:04:39,576 Giờ thì đã sẵn sàng để đi xin việc. 99 00:04:39,600 --> 00:04:42,456 Bạn nhớ lần phỏng vấn đầu của mình chứ? Tôi sẽ mặc gì đây? 100 00:04:42,480 --> 00:04:43,576 Họ sẽ hỏi gì? 101 00:04:43,600 --> 00:04:45,630 Và đừng quên cái bắt tay thật chặt. 102 00:04:46,040 --> 00:04:47,776 Tôi cũng trải qua điều tương tự. 103 00:04:47,800 --> 00:04:49,816 Và 24 tiếng trước buổi phỏng vấn, 104 00:04:49,840 --> 00:04:52,376 một người bạn vô cùng hiểu tôi 105 00:04:52,400 --> 00:04:56,696 đã gọi tôi và nói, "Michele, tòa nhà mà cậu đi phỏng vấn có bậc thang." 106 00:04:56,720 --> 00:04:58,896 Cô ấy biết là tôi không đi cầu thang bộ được. 107 00:04:58,920 --> 00:05:00,776 Đột nhiên, tôi có thêm mối lo mới. 108 00:05:00,800 --> 00:05:04,340 Trong suy nghĩ của mình, tôi lo lắng không biết sẽ leo lên đó thế nào? 109 00:05:05,120 --> 00:05:10,576 Tôi đi sớm, lên tầng qua đường kho bốc dỡ và có buổi phỏng vấn tuyệt vời. 110 00:05:10,600 --> 00:05:13,830 Người ta không hiểu những điều tôi đã trải qua hôm đó, không sao cả. 111 00:05:14,480 --> 00:05:17,976 Chắc bạn nghĩ thử thách lớn nhất của tôi ngày hôm đó là buổi phỏng vấn, 112 00:05:18,000 --> 00:05:19,896 hoặc là hành trình để tới tòa nhà. 113 00:05:19,920 --> 00:05:22,536 Thực tế là, thử thách lớn nhất của tôi hôm đó 114 00:05:22,560 --> 00:05:25,465 là di chuyển qua kho hàng mà không bị mấy thùng hàng đè. 115 00:05:26,200 --> 00:05:29,160 Tôi rất dễ bị thương khi ở một số địa điểm, chẳng hạn 116 00:05:30,000 --> 00:05:34,296 sân bay, sảnh lớn, bãi đỗ xe, 117 00:05:34,320 --> 00:05:35,590 kho bốc dỡ hàng. 118 00:05:36,080 --> 00:05:38,096 Và tôi phải cực kỳ cẩn thận. 119 00:05:38,120 --> 00:05:41,056 Tôi phải phán đoán tình hình và phản ứng nhanh, 120 00:05:41,080 --> 00:05:43,400 đôi khi phải di chuyển nhanh nhất có thể. 121 00:05:44,680 --> 00:05:46,696 Tôi đã được tuyển vào làm, 122 00:05:46,720 --> 00:05:49,776 và do đặc thù công việc, tôi phải đi xa khá nhiều. 123 00:05:49,800 --> 00:05:52,710 Việc đi xa cũng là một thử thách lớn với chúng ta ngày nay. 124 00:05:53,280 --> 00:05:57,616 Khi bạn đã tới sân bay, qua cửa kiểm tra an ninh, tới cửa máy bay. 125 00:05:57,640 --> 00:06:01,380 Tôi nên chọn ghế gần hay xa cửa sổ? Tôi có ngồi đúng hạng hay không? 126 00:06:02,080 --> 00:06:04,376 Trước tiên, tôi di chuyển rất nhanh ở sân bay. 127 00:06:04,400 --> 00:06:05,576 (Cười) 128 00:06:05,600 --> 00:06:07,656 Đặc biệt hơn nữa là lúc kiểm tra an ninh, 129 00:06:07,680 --> 00:06:10,520 bởi lẽ kiểm tra tôi sẽ không tốn nhiều thời gian. 130 00:06:11,560 --> 00:06:13,336 Tôi sẽ không bình luận về điều đó. 131 00:06:13,360 --> 00:06:15,336 Tôi lên máy bay, 132 00:06:15,360 --> 00:06:19,136 với khả năng bắt chuyện trời phú của mình, 133 00:06:19,160 --> 00:06:23,776 tôi nói với người canh cửa rằng, "Cái xe lăn điện của tôi khá nặng, 134 00:06:23,800 --> 00:06:25,416 tôi có một quả pin đã hết, 135 00:06:25,440 --> 00:06:27,990 và tôi có thể tự đi đến cửa máy bay." 136 00:06:28,640 --> 00:06:32,016 Và hôm trước đó, tôi đã gọi điện cho thành phố nơi tôi sẽ đến, 137 00:06:32,040 --> 00:06:37,200 để tìm hiểu về nơi tôi có thể thuê xe lăn điện nếu chiếc của tôi hỏng. 138 00:06:37,680 --> 00:06:39,840 Từ góc nhìn của tôi, trải nghiệm sẽ khác. 139 00:06:40,480 --> 00:06:41,736 Khi tối đã lên máy bay, 140 00:06:41,760 --> 00:06:46,200 tôi đã lịch sự nhờ hướng dẫn viên cất hành lý hộ, cô ấy đã nhiệt tình giúp. 141 00:06:46,800 --> 00:06:48,536 Tôi cố gắng không ăn uống khi bay, 142 00:06:48,560 --> 00:06:51,456 bởi tôi không muốn phải đứng dậy đi vệ sinh trên máy bay. 143 00:06:51,480 --> 00:06:53,056 người tính không bằng trời tính, 144 00:06:53,080 --> 00:06:55,656 số mệnh đã ép tôi làm điều tôi không thích. 145 00:06:55,680 --> 00:06:58,056 Tôi lên khoang trước máy bay, 146 00:06:58,080 --> 00:07:00,096 hỏi một hướng dẫn viên, 147 00:07:00,120 --> 00:07:03,490 "Cô mở cửa giúp tôi được không? Tôi không thể với tới cái nẳm cửa." 148 00:07:04,640 --> 00:07:08,416 Tôi vào trong đi vệ sinh, và cánh cửa đó tự nhiên mở ra. 149 00:07:08,440 --> 00:07:10,110 Một người đàn ông đang bước vào, 150 00:07:10,880 --> 00:07:13,416 ông ta nhìn tôi với ánh mắt rất kinh dị. 151 00:07:13,440 --> 00:07:15,471 Tôi cá là tôi cũng nhìn anh ta như vậy. 152 00:07:15,880 --> 00:07:20,200 Khi tôi quay về chỗ, tôi phát hiện ra anh ta ngồi ngay phía bên phải tôi, 153 00:07:21,520 --> 00:07:24,400 anh ta vô cùng xấu hổ, 154 00:07:25,120 --> 00:07:27,670 Và tôi ghé vào tai anh ta và nói nhỏ, 155 00:07:27,720 --> 00:07:30,226 "Liệu anh có nhớ lần chạm mặt này lâu như tôi không?" 156 00:07:30,250 --> 00:07:32,840 (Cười) 157 00:07:36,120 --> 00:07:38,096 Anh ta đáp lại, "Tôi cho là thế." 158 00:07:38,120 --> 00:07:39,776 (Cười) 159 00:07:39,800 --> 00:07:43,096 Anh ta chắc chắn sẽ không kể lại câu chuyện này, còn tôi thì có đấy. 160 00:07:43,120 --> 00:07:44,936 (Cười) 161 00:07:44,960 --> 00:07:47,736 Nhưng sau đó chúng tôi đã tán chuyện trong suốt chuyến bay, 162 00:07:47,760 --> 00:07:51,656 chúng tôi đã làm quen và hiểu hơn về gia đình, công việc, sở thích của nhau, 163 00:07:51,680 --> 00:07:53,376 khi hạ cánh, anh ta nói, 164 00:07:53,400 --> 00:07:55,636 "Michele, tôi thấy cô nhờ người cất hộ hành lý. 165 00:07:55,666 --> 00:07:56,926 Tôi giúp cô lấy lại nhé?" 166 00:07:56,940 --> 00:07:58,490 Tôi nói, "Được chứ, cảm ơn anh." 167 00:07:59,440 --> 00:08:01,576 Chúng tôi tạm biệt nhau, 168 00:08:01,600 --> 00:08:03,496 và điều quan trọng nhất ngày hôm đó, 169 00:08:03,520 --> 00:08:07,296 đó là anh ta đã không phải tạm biệt tôi với sự xấu hổ trong lòng, 170 00:08:07,320 --> 00:08:09,736 lần chạm mặt rất xấu hổ đó. 171 00:08:09,760 --> 00:08:12,176 Anh ta sẽ không quên, và tôi cũng vậy, 172 00:08:12,200 --> 00:08:14,516 nhưng tôi cho rằng anh ta sẽ nhớ nhiều hơn 173 00:08:14,540 --> 00:08:17,490 về cuộc trò chuyện với những quan điểm khác biệt của chúng tôi. 174 00:08:18,240 --> 00:08:20,216 Khi bạn ra nước ngoài, 175 00:08:20,240 --> 00:08:22,816 điều đó có thể là một trở ngại rất lớn. 176 00:08:22,840 --> 00:08:25,576 Vài năm trước, khi tôi ở Zanzibar, 177 00:08:25,600 --> 00:08:27,216 tôi hay ra đường bằng xe lăn. 178 00:08:27,240 --> 00:08:28,440 hãy nghĩ xem. 179 00:08:29,440 --> 00:08:33,895 Một người phụ nữ lùn, da trắng, tóc vàng, ngồi xe lăn. 180 00:08:33,919 --> 00:08:35,880 Họ không thường xuyên thấy điều đó. 181 00:08:37,360 --> 00:08:40,936 Tôi tiến đến, bắt chuyện và tán gẫu với một nhân viên ở đó. 182 00:08:40,960 --> 00:08:44,376 Theo cách thân thiện, tôi hỏi anh về nền văn hoá ở đó và đôi điều khác, 183 00:08:44,400 --> 00:08:47,216 tôi thấy ở đó không có cầu thang lên máy bay cho xe lăn, 184 00:08:47,240 --> 00:08:49,176 Vì vậy tôi đã hỏi anh ta, 185 00:08:49,200 --> 00:08:51,256 "Tôi sẽ cực kỳ cảm kích, 186 00:08:51,280 --> 00:08:53,750 nếu anh giúp tôi lên máy bay với chiếc xe lăn này." 187 00:08:53,920 --> 00:08:57,776 Anh ta đã giúp đỡ tôi trong gần một giờ trong khi chờ máy bay cất cánh, 188 00:08:57,800 --> 00:08:59,656 đó là một giờ đồng hồ tuyệt vời nhất. 189 00:08:59,680 --> 00:09:03,136 Quan điểm của cả hai chúng tôi đều thay đổi sau lần đó, 190 00:09:03,160 --> 00:09:04,576 Khi đã lên máy bay, 191 00:09:04,600 --> 00:09:07,536 anh ấy động viên và chúc tôi có chuyến bay tốt lành, 192 00:09:07,560 --> 00:09:09,776 tôi đã rất biết ơn anh ấy. 193 00:09:09,800 --> 00:09:13,810 Một lần nữa, tôi cho rằng anh ấy sẽ nhớ trải nghiệm đó 194 00:09:13,840 --> 00:09:18,110 hơn là khi anh ấy nhìn thấy tôi lần đầu, mặc dù lúc đó chúng tôi đều hơi ngại. 195 00:09:19,440 --> 00:09:21,856 Bạn đã thấy rằng tôi được rất nhiều người giúp đỡ. 196 00:09:21,880 --> 00:09:23,816 Tôi sẽ không thể như ngày hôm nay 197 00:09:23,840 --> 00:09:28,176 nếu không có sự giúp đỡ từ gia đình, bạn bè, đồng nghiệp 198 00:09:28,200 --> 00:09:29,896 và rất nhiều người lạ, 199 00:09:29,920 --> 00:09:33,320 họ giúp đỡ tôi trong từng ngày tôi sống. 200 00:09:34,040 --> 00:09:37,856 Chúng ta muốn giúp đỡ lẫn nhau, điều này rất quan trọng. 201 00:09:37,880 --> 00:09:40,496 Nhờ cậy giúp đỡ thể hiện sự mạnh mẽ, 202 00:09:40,520 --> 00:09:41,736 không phải sự yếu đuối. 203 00:09:41,760 --> 00:09:43,320 (Vỗ tay) 204 00:09:48,880 --> 00:09:51,776 Tất cả chúng ta đều cần giúp đỡ trong quá trình sống, 205 00:09:51,800 --> 00:09:54,216 nhưng điều quan trọng không kém, 206 00:09:54,240 --> 00:09:57,656 là việc ta trở thành một phần của cộng đồng tương trợ lẫn nhau. 207 00:09:57,680 --> 00:10:00,856 Chúng ta phải học cách cho đi và nhận lại. 208 00:10:00,880 --> 00:10:04,850 Ta đều có một vai trò rất quan trọng trong thành công của riêng mình, 209 00:10:05,600 --> 00:10:09,176 nhưng hãy nghĩ về vai trò của chúng ta trong thành công của người khác, 210 00:10:09,200 --> 00:10:12,980 giống như những người vẫn giúp đỡ tôi hằng ngày. 211 00:10:14,000 --> 00:10:17,536 Việc chúng ta giúp đỡ nhau là rất quan trọng, 212 00:10:17,560 --> 00:10:22,940 bởi lẽ xã hội chúng ta ngày càng bị chia rẽ sâu sắc 213 00:10:24,040 --> 00:10:26,630 bởi những người có lý tưởng và hoàn cảnh khác nhau. 214 00:10:27,600 --> 00:10:30,120 Ta phải nhìn vào bản chất 215 00:10:31,080 --> 00:10:33,216 và đối mặt với sự thật, 216 00:10:33,240 --> 00:10:36,096 rằng bạn không thể nhìn thấy hết khó khăn của người khác. 217 00:10:36,120 --> 00:10:38,216 Điều ý nghĩa hơn là, 218 00:10:38,240 --> 00:10:41,580 ta phải đối mặt với những thứ ta không thể thấy bằng mắt thường. 219 00:10:43,240 --> 00:10:46,216 Vì vậy, sống cuộc sống không phán xét 220 00:10:46,240 --> 00:10:50,576 cho phép chúng ta chia sẻ những trải nghiệm này cùng nhau 221 00:10:50,600 --> 00:10:53,656 và tiếp thu những quan điểm, góc nhìn hoàn toàn mới, 222 00:10:53,680 --> 00:10:57,360 giống như những người trong câu chuyện trên của tôi. 223 00:10:59,280 --> 00:11:01,576 Hãy nhớ rằng, chỉ có bạn 224 00:11:01,600 --> 00:11:04,120 mới đi vừa đôi giày của mình. 225 00:11:04,840 --> 00:11:06,770 Tôi không thể đi vừa giày của bạn. 226 00:11:07,280 --> 00:11:10,256 Tôi biết là bạn không thể đi vừa đôi giày siêu nhỏ của tôi... 227 00:11:10,280 --> 00:11:11,376 (Cười) 228 00:11:11,400 --> 00:11:12,600 nhưng bạn có thể thử. 229 00:11:14,080 --> 00:11:16,440 Nhưng bạn có thể làm những điều tốt đẹp hơn thế. 230 00:11:16,920 --> 00:11:20,776 Với sự thông cảm, dũng cảm và hiểu biết lẫn nhau, 231 00:11:20,800 --> 00:11:23,496 ta có thể cùng nhau tiến lên 232 00:11:23,520 --> 00:11:25,576 tương trợ lẫn nhau, 233 00:11:25,600 --> 00:11:28,256 và hy vọng về sự thay đổi của cộng đồng 234 00:11:28,280 --> 00:11:29,936 nếu ta cùng nhau làm vậy, 235 00:11:29,960 --> 00:11:33,400 thay vì chỉ phán xét những gì bạn nhìn thấy. 236 00:11:33,960 --> 00:11:35,176 Cám ơn. 237 00:11:35,200 --> 00:11:37,320 (Vỗ tay) 238 00:11:40,920 --> 00:11:42,040 Cám ơn.