MC: Quý ông tiếp theo mà tôi giới thiệu
là người rất thi vị và yêu viết lách.
Xin hoan nghênh Bertrand Thompson.
(Vỗ tay)
Bertrand Thompson: Xin chào.
Tôi muốn bắt đầu bằng một câu nói
được đưa ra bởi Tupac Shakur.
Ông từng đề cập tới việc giáo dục chúng ta
như những "bông hồng mọc lên từ bê tông,"
và kết quả là những
"cánh hoa bị tổn thương."
Câu nói phản ánh
một hiện thực vẫn đang tồn tại.
Đó là hiện thực nơi hàng ngàn người trẻ
trong thành phố thu nhỏ này bị tác động.
Như thường lệ, những người trẻ tuổi này
phải đối mặt với môi trường đầy áp lực,
bị quấy nhiễu bởi nghèo nàn, tội lỗi,
và những phiền muộn không dứt.
Trước khi trưởng thành,
rất nhiều thanh niên sẽ thấy mình
bị xét xử bởi hệ thống pháp luật,
nơi họ đối mặt hằng ngày với thực tại
đen tối của mình như là một sự trả giá,
cũng như nơi mà hoàn cảnh sản sinh
và hình thành cá tính của họ
đều bị lu mờ.
Họ không bao giờ được chú ý tới
và không quan trọng trên cán cân công lý.
Rất nhiều người nhanh chóng phán xét ta
bởi những cánh hoa đã tàn của ta,
mà họ chưa từng nghĩ tới
việc ta đã phải vật lộn thế nào
với những thứ đang từng ngày
làm phức tạp sự tồn tại của ta.
Những nhân tố đã sinh ra
và tạo nên cá tính
đối lập với một chức năng trong xã hội.
Tôi muốn bạn dành một giây và hình dung
một đứa bé, một cậu thiếu niên,
những người mà bộ não
chưa phát triển đầy đủ,
phải đối mặt và làm quen với
một cuộc sống có bạn bè, người thân,
hoặc cha mẹ nghiện rượu hay ma tuý,
hay sự lăng nhục về thể chất và lời nói
tới cậu và mẹ của cậu,
hay việc tham gia băng nhóm, và trong
vài trường hợp, quấy rối tình dục.
Đó chỉ là một vài ví dụ.
Tưởng tượng xem một đứa bé tương tự
nghiện rượu và ma túy.
Bạn nghĩ tính khí của nó sẽ thế nào?
Bạn có nghĩ rằng khả năng làm việc
của nó sẽ bị giảm đi không?
Nói một cách khoa học,
não người chưa phát triển đủ
tới tận khi ở quanh tuổi 25,
đặc biệt là vỏ não trước trán,
cái được cho là bộ phận cuối cùng
của não phát triển.
Bộ phận này của não phải thực hiện
khả năng đưa ra quyết định,
điều khiển cảm xúc.
Nó cũng phải đối mặt với những hành động
liều lĩnh và bất chấp hậu quả,
theo kết quả nghiên cứu
của Treatment Research Institute.
Khi bạn kết hợp thực tế này
với sự thực ta trải qua khi lớn lên
điều đã tạo nên những hành vi
phản kháng và chống đối lại xã hội,
đây là nơi sinh ra sự khủng hoảng của ta.
Hãy xem, tôi đến từ thực tế này.
Tôi từng có nhiều hành động bất cẩn
có tính phạm tội trong thời thanh niên,
và kết quả là, tôi bị giam 17 năm.
Tôi không nói những điều này
để giảm nhẹ tội,
để biện hộ hay bỏ qua
cho những sai trái tôi gây ra
với người khác và bản thân mình,
Tôi nói những điều này để làm các bạn
hiểu hơn về sự khủng hoảng của ta,
bởi lẽ đây là một sự khủng hoảng
cần sự quan tâm của ta ngay lập tức.
Thật không may, nhiều người ở trong tù
chẳng quan tâm lắm
đến việc tạo ra những thay đổi có ích.
Nhưng đối với chúng ta,
người đang tạo nên sự thay đổi tốt,
Chúng tôi mong muốn bạn không đánh giá
chúng tôi qua lỗi lầm và gạt bỏ chúng tôi.
Chúng tôi mong muốn các bạn sẽ đánh giá
qua ý chí muốn thành người con, người bố,
người đàn ông tốt hơn của chúng tôi.
Chúng tôi mong muốn bạn sẽ đánh giá
qua quyết tâm lấy lại
niềm tin cộng đồng của chúng tôi,
giúp chúng tôi vượt qua
khoảng cách với xã hội,
và để tạo ra những thay đổi cần thiết
trong cuộc sống,
để trở thành một người có ích
thay vì kẻ gây chuyện.
Chúng tôi thực sự muốn trở thành
những người có ích,
và tôi hy vọng sự hiện diện của tôi
đã khơi dậy niềm tin trong bạn hôm nay.
Với điều đã nói, tôi muốn khép lại
với câu nói của Tupac,
"Họ hỏi ta tại sao ta lại
loại bỏ người khác như ta vẫn làm.
Họ hỏi tại sao ta có ít giá trị đối với
sự sống khi đối mặt với vở kịch này.
Việc họ hỏi ta tại sao ta ngày càng xấu xa
là để lờ đi nơi ta sinh ra.
Bạn hãy xem, bạn không hỏi
tại sao hoa hồng mọc từ bê tông
lại có những cánh hoa tàn.
Ngược lại, ta sẽ cảm kích
sự sống mãnh liệt của nó.
Ta yêu ý chí hướng tới
ánh mặt trời của nó.
Vâng, chúng ta là những bông hồng.
Đây là bê tông và đây là
những cánh hoa tàn của tôi."
Tôi tên là Bertrand Thompson.
Cảm ơn các bạn.
(Vỗ tay)