Đây là một dãy những con số 1 và số 0
Chúng ta gọi đó là hệ nhị phân.
Đây là cách máy tính giao tiếp
cách lưu trữ thông tin,
cách chúng tư duy,
và cách chúng vận hành.
Tất cả mọi thứ đó đều do máy tính làm
Tôi là một nhà nghiên cứu
mạng máy tính
công việc của tôi là ngồi lại với những con số này,
và cố gắng để hiểu chúng
để hiểu ý nghĩa của những dãy số 0 và số 1
Thật không may, chúng ta không chỉ nói chuyện
về những dãy số, tôi có một màn hình ở đây
Chúng ta không chỉ nói về một vài trang những con số 1 và số 0
mà chúng ta đang nói tới hàng tỉ tỉ
những con số 1-0 như thế,
hơn bất cứ ai có thể hiểu được.
Bây giờ, thú vị là
khi lần đầu tiên tôi
bắt đầu làm mạng
(Cười)
khi lần đầu tiên tôi bắt đầu nghiên cứu mạng máy tính, tôi không chắc
rằng chọn lọc những con số
là những gì mà tôi muốn làm với phần còn lại của cuộc đời tôi
bởi trong suy nghĩ tôi, một người nghiên cứu mạng máy tính
là giữ cho bọn virus tránh xa máy tính của bà tôi
và những người dùng mạng Myspace không bị ăn cắp thông tin
và có lẽ ngày vinh quang
nhất của tôi
là giữ thông tin thẻ của người khác không bị đánh cắp
Tất cả đều quan trọng,
nhưng đó không phải là
những gì tôi muốn
Cứ sau 30 phút làm việc
như một nhà thầu quốc phòng,
tôi sớm nhận ra rằng ý tưởng của tôi về không gian mạng
có chút bế tắc
Thực tế, về mặt an ninh quốc gia
giữ cho lũ virus không tấn công máy tính của bà tôi
trong số những ưu tiên của họ thì thấp một cách đáng ngạc nhiên.
Và lý do cho điều đó là không gian mạng
lớn hơn bất cứ điều gì trong số đó
Không gian mạng là một phần không thể thay thế trong cuộc sống của chúng ta
bởi vì máy tính là một phần không thể thiếu trong đời sống
thậm chí bạn không sở hữu một chiếc máy tính
Những chiếc máy tính kiểm soát mọi thứ trong chiếc xe hơi của bạn,
từ hệ thống GPS cho tới những chiếc túi khí
Chúng kiểm soát điện thoại di động
Chúng là lý do khi bạn gọi 911
và có người trả lời bằng đường dây khác
Chúng kiểm soát toàn bộ cơ sở hạ tầng quốc gia
Đó là lý do vì sao bạn có điện,
lò sưởi, nước sạch và thức ăn.
Những chiếc máy tính điều khiển thiết bị quân sự của chúng ta,
mọi thứ từ trạm tên lửa tới vệ tinh
và mạng lưới phòng thủ hạt nhân.
Tất cả những điều này được thực hiện tốt
nhờ những chiếc máy tính,
và không gian mạng,
và khi có điều gì sai sót
mạng máy tính có thể làm mọi thứ trở nên không thể.
Nhưng đó là nơi tôi bước vào.
Phần lớn công việc của tôi là bảo vệ những thứ này,
giữ cho chúng hoạt động,
nhưng đôi khi, nhiệm vụ của tôi là phá vỡ chúng,
bởi vì an ninh mạng không chỉ để phòng thủ
mà nó còn là hành vi phạm tội.
Chúng ta đang bước vào kỷ nguyên mà chúng ta vẫn gọi là
vũ khí tin học.
Thực tế, hành vi phạm tội trên mạng phổ biến
tới nỗi mà an ninh mạng được coi là một lĩnh vực mới của chiến tranh.
Chiến tranh.
Nó không hẳn là một điều xấu.
Một mặt, điều đó có nghĩa là chúng ta hoàn toàn chủ động
trước những gì chúng ta cần để bảo vệ bản thân,
nhưng mặt khác,
cũng có nghĩa là chúng có cách hoàn toàn mới để tấn công
để ngăn chặn bọn người xấu
khỏi những việc làm xấu xa.
Hãy xem một ví dụ về điều này
hoàn toàn là lý thuyết .
Giả sử một tên khủng bố muốn nổ tung một toà nhà
và hắn muốn làm lại
lần này đến lần khác
trong tương lai.
Ông ta không muốn mình đang ở trong tòa nhà đó khi nó phát nổ,
ông ta dùng một chiếc điện thoại
như một ngòi nổ từ xa.
Bây giờ, cách duy nhất
chúng ta có thể dùng
để ngăn chặn tên khủng bố
là một trận mưa đạn và cuộc rượt đuổi xe hơi,
nhưng điều này không đúng nữa.
Chúng ta đang bước vào thời kỳ mà ta có thể ngăn hắn
với một cái ấn nút
từ cách đó 1000 dặm,
bời vì dù cho ông ta có biết hay không đi chăng nữa
ngay khi ông ta quyết định để sử dụng chiếc điện thoại
thì ông ta cũng đã bước vào lĩnh vực an ninh mạng.
Một vụ tấn công không gian mạng cũng có thể đột nhập vào điện thoại của hắn
vô hiệu hóa việc bảo vệ điện áp quá cao trên pin điện thoại,
quá tải mạch điện,
dẫn tới pin quá nóng và phát nổ.
Sẽ không còn điện thoại, kíp nổ,
có thể cũng không còn
khủng bố nữa,
tất cả với một cái ấn nút
từ nơi cách đó hàng nghìn dặm.
Vậy nó hoạt động như thế nào?
Tất cả trở lại với những
con số 0 và số 1 kia.
Hệ nhị phân làm cho điện thoại của bạn hoạt động,
và được sử dụng một cách chính xác, nó có thể làm cho điện thoại của bạn phát nổ.
Vì thế nên khi bạn bắt đầu để nhìn vào không gian mạng từ viễn cảnh này,
hãy dành cuộc đời mình bằng việc sàng lọc hệ nhị phân
bắt đầu với sự thích thú.
Nhưng đây mới là vấn đề: Điều này khó,
thực sự, thực sự rất khó,
và đây là tại sao.
Nghĩ về mọi thứ bạn có trong chiếc điện thoại của mình.
bạn có bức hình mà bạn đã chụp,
bạn có những bản nhạc để nghe,
danh sách liên lạc,
email và có gần 500 ứng dụng
nhưng bạn chưa bao giờ sử dụng trong cuộc đời mình
và tất cả đằng sau đó là những phần mềm, mật mã
kiểm soát chiếc điện thoại của bạn,
và ở đâu đó, bị chôn vùi bên trong mật mã
là một miếng nhỏ điều khiển pin của bạn,
và chúng là những gì tôi thấy
nhưng tất cả những điều này , chỉ là một chuỗi những con số 1 và số 0,
tất cả chúng hòa trộn với nhau,
Trong không gian mạng, chúng ta gọi đây là tìm thấy một mũi kim trong đống kim,
bởi vì mọi thứ quá giống nhau.
Tôi đang tìm kiếm một thứ quan trọng,
nhưng nó lại trộn lẫn với những thứ khác.
Vậy thì hãy quay lại với tình huống lý thuyết
vấn đề làm nổ chiếc điện thoại của tên khủng bố,
và nhìn xem điều gì đã thực sự xảy ra với tôi.
Cho dù tôi làm gì,
công việc của tôi vẫn luôn bắt đầu với việc ngồi xuống
với một mớ hỗn độn của hệ nhị phân,
và tôi luôn tìm kiếm một thành phần chủ chốt
để làm một cái gì đó cụ thể.
Trong trường hợp này, tôi đang tìm kiếm một mật mã
công nghệ cao và tiên tiến
mà tôi biết có thể phá vỡ,
nhưng nó đã bị vùi lấp ở đâu đó
bên trong hàng tỉ những con số 0-1 đó.
Thật không may cho tôi, tôi không biết
chính xác tôi đang tìm thứ gì.
Tôi không biết chính xác tôi muốn gì,
điều này khiến việc tìm nó trở nên rất khó khăn.
Khi tôi phải làm điều đó, những gì tôi phải làm
cơ bản chỉ là nhìn vào những thành phần khác nhau
của dãy nhị phân,
cố gắng để giải mã từng thành phần, và xem thử liệu nó có thể
là gì sau khi hoàn thành.
Sau 1 lúc, tôi nghĩ tôi đã tìm thấy thứ
mà tôi đang tìm kiếm
Tôi nghĩ có thể đây chính là nó.
Nó dường như là đúng, nhưng tôi không thể nói là chính xác.
Tôi không thể nói những con số 0 và 1 này đại diện cho cái gì.
Vì thế mà tôi dành thời gian để đặt chúng lại với nhau,
nhưng không phải lúc nào cũng may mắn,
và cuối cùng tôi quyết định,
tôi sẽ xem qua những thứ này,
tôi sẽ đến vào một ngày cuối tuần,
và tôi sẽ không rời đi
cho tới khi tôi biết được những con số này thể hiện điều gì.
Và đó là những gì tôi làm. Tôi đến vào một sáng chủ nhật,
trong 10 giờ, tôi sắp xếp tất cả những mảnh ghép của câu đố.
Tôi chỉ không biết chúng phù hợp với nhau như thế nào,
tôi không biết những con số 0 và 1 này có nghĩa là gì.
Đánh dấu tại thời điểm giờ thứ 15,
tôi bắt đầu có một bức tranh tốt hơn về những thứ này,
nhưng tôi có một sự nghi ngờ rằng
những gì tôi đang nhìn thấy
không phải tất cả đều liên quan đến những gì tôi đang tìm kiếm .
Khoảng 20 giờ đồng hồ, những miếng ghép bắt đầu lại gần nhau
rất chậm
và tôi chắc là tôi đang đi
nhầm đường vào thời điểm này
nhưng tôi sẽ không từ bỏ.
Sau 30 giờ trong phòng thí nghiệm,
tôi tìm ra chính xác thứ mà tôi đang nhìn thấy,
và tôi đã đúng, nó không phải là những gì mà tôi đang tìm kiếm.
Tôi dành 30 giờ để xếp từng mảnh ghép
những con số 0 và số 1 thành hình của một con mèo con.
(Laughter)
Tôi lãng phí 30 giờ đồng hồ của cuộc đời tôi cho việc tìm kiếm con mèo này
mà chẳng có gì để làm
với những gì tôi đang cố gắng để hoàn thành.
Tôi quá thất vọng và mệt mỏi.
Sau 30 giờ trong phòng thí nghiệm, tôi bốc mùi khủng khiếp.
Nhưng thay vì về nhà
và từ bỏ, tôi lùi lại một bước
và tự hỏi, sai lầm ở đây là gì?
Làm thế nào mà tôi có thể gây ra một sai lầm ngu ngốc như vậy ?
Tôi thực sự khá tốt về điều này.
Tôi làm điều này để kiếm sống.
Nhưng đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tôi nghĩ , khi bạn nhìn vào những thông tin ở mức độ này,
rất dễ dàng để quên mất những gì bạn đang làm
Không dễ nhìn thấy khu rừng qua những cái cây.
Nhưng lại dễ dàng để đi sai đường
và lãng phí một lượng lớn thời gian
để làm điều sai trái.
Nhưng tôi có sự cứu rỗi.
Chúng ta đang nhìn vào những dữ liệu hoàn toàn không chính xác
ngay từ đầu.
Đây là cách mà máy tính tư duy, những con số 1 và những con số 0.
Đó không phải là cách con người nghĩ,
nhưng chúng ta cố gắng để những suy nghĩ của mình
giống như những chiếc máy tính
và chúng ta có thể hiểu được những thông tin này.
Thay vì cố gắng để tâm trí chúng ta khớp với vấn đề,
chúng ta lẽ ra nên đưa ra những vấn đề
khớp với suy nghĩ của chúng ta,
bởi vì bộ não của chúng ta có một tiềm năng to lớn
trong việc phân tích khối thông tin khổng lồ,
không chỉ như thế này.
Do đó, sẽ ra sao nếu ta mở khóa được tiềm năng đó
bằng việc chuyển tải những con số này
ra đúng ý nghĩa của nó?
Với những ý tưởng trong đầu mình,
tôi phóng ra khỏi phòng thí nghiệm ở tầng hầm cơ quan tôi làm
tới phòng thí nghiệm dưới tầng hầm ở nhà,
trông khá giống nhau.
Nhưng điểm khác biệt chính, đó là ở cơ quan,
tôi bị bao vây bởi những vật liệu, tài liệu của an ninh mạng
và mạng dường như là vấn đề trong tình huống này.
Ở nhà, tôi bị vây quanh bởi những thứ khác mà tôi từng biết.
Và tôi tìm hiểu mọi cuốn sách tôi tìm thấy,
mọi ý tưởng tôi đã từng bắt gặp,
để xem tôi có thể giải thích một vấn đề
từ một lĩnh vực sang một thứ hoàn toàn khác như thế nào?
Câu hỏi lớn nhất là,
chúng ta muốn giải thích nó như thế nào?
Điều gì làm cho chúng ta có thể khai thác bộ não của chúng ta
hoạt động một cách hoàn toàn tự nhiên?
Câu trả lời của tôi chính là tầm nhìn.
Chúng ta có khả năng rất lớn để phân tích thông tin thị giác.
Ta có thể kết hợp sắc độ của
màu sắc, dấu hiệu,
tất cả những hình thức tín hiệu khác nhau này
thành một bức tranh liên kết của thế giới xung quanh chúng ta.
Thật không thể tin được.
Vậy nên nếu chúng ta có thể tìm được một cách nào đó để giải thích
những mô hình nhị phân này thành tín hiệu thị giác,
chúng ta hoàn toàn mở khóa được sức mạnh của bộ não
để xử lý thứ này.
Và rồi tôi bắt đầu nhìn vào những dãy nhị phân,
tự hỏi chính mình, liệu tôi làm gì
khi lần đầu tiên gặp phải những thứ như thế này?
Và điều đầu tiên tôi muốn làm,
cũng là câu hỏi đầu tiên mà tôi muốn trả lời,
rằng đó là gì?
Tôi không quan tâm nó làm gì, như thế nào.
Tất cả những gì tôi muốn biết,
nó là gì?
Và cách mà tôi tìm hiểu ra
chính là nhìn thẳng vào vấn đề,
khối tuần tự của hệ thông tin nhị phân,
và nhìn vào mối quan hệ giữa những khối này.
Khi tôi tập trung đủ các trình tự,
Tôi bắt đầu có ý tưởng về chính xác về việc
những thông tin này sẽ là gì.
Trở lại
với tình huống chiếc điện thoại của tên khủng bố.
Cái này trông như một văn bản tiếng Anh
ở cấp độ nhị phân
Nó trông giống như danh bạ điện thoại của bạn
nếu tôi nghiên cứu nó.
Rất khó để phân tích ở cấp độ này,
nhưng nếu chúng ta lấy những khối nhị phân tương tự nhau
mà tôi đã cố gắng để tìm ra,
và thay vì dịch nghĩa của nó
thành một hình ảnh cụ thể ,
thì giải thích những mối quan hệ,
là những gì chúng ta cần.
Đây trông như một văn bản tiếng Anh
từ góc độ trừu tượng hóa thị giác.
Tất cả thật bất ngờ,
nó chỉ cho chúng ta thấy cùng một thông tin
đều là những con số 0 và 1
nhưng cho chúng ta thấy nó theo một cách hoàn toàn khác,
cách mà chúng ta có thể hiểu ngay lập tức.
Chúng ta lập lức có thể xem
những hình ảnh ở đây.
Mất vài giây để chọn ra những hình ảnh này ở đây,
nhưng mất hàng giờ, hàng ngày để chọn ra chúng
từ những con số 0 và số 1.
Mất vài phút cho ai đó để học
những hình ảnh này thể hiện điều gì,
nhưng những người không gian mạng phải mất hàng năm
để học những hình ảnh tương tự nhau đại diện cho cái gì
từ những con số 0 và số 1.
Phần này tạo ra bởi
những chữ cái viết thường
trong danh sách liên lạc.
Đây là trường hợp tạo ra bởi những chữ cái viết hoa
Chữ viết hoa ở dưới, chữ viết thường ở trên.
Điều này là do những khoảng trống, gây ra bởi việc di chuyển 2 chiều.
Chúng ta có thể đi qua từng chi tiết nhỏ
của hệ nhị phân trong vài giây
trái ngược với hàng tuần, hàng tháng ở cấp độ này.
Đây là một hình ảnh
từ chiếc điện thoại của bạn.
Nhưng nó trông như
được đặt trong sự trừu tượng hóa của thị giác.
Đây là những bản nhạc của bạn,
nhưng ở đây nó cũng được đặt trong sự trừu tượng hóa của thị giác.
quan trọng nhất với tôi,
là mật mã bên trong chiếc điện thoại của bạn trông như thế nào.
Đây là những gì cuối cùng,
nhưng lại trong sự trừu tượng hóa thị giác.
Nếu tôi có thể tìm thấy điều đó, tôi không thể nào làm chiếc điện thoại phát nổ được.
Tôi có thể dành hàng tuần để cố gắng tìm ra điều đó
trong số những con số kia,
nhưng tôi mất vài giây để chọn ra
một sự trừu tượng hóa thị giác giống như thế.
Một trong những phần quan trọng nhất về tất cả những điều này
là nó đưa cho chúng ta một cách hoàn toàn mới để hiểu
những thông tin mới, điều mà chúng ta chưa từng thấy trước đây.
Thế nên tôi biết tiếng Anh trông ra sao ở hệ nhị phân,
và tôi biết sự trừu tượng của thị giác ra sao,
nhưng tôi chưa từng thấy hệ nhị phân tiếng Nga.
Tôi sẽ mất vài tuần để tìm hiểu
những gì tôi đang nhìn thấy từ dãy những con số 0-1,
nhưng bởi vì bộ não của chúng ta có thể chọn ra
và nhận ra ngay tức thì những hình ảnh ẩn bên trong
những khái niệm thị giác trừu tượng,
chúng ta có thể áp dụng những điều này một cách vô thức
trong những tình huống mới.
Tiếng Nga nó trông như thế này
trong cái nhìn trực quan.
Bởi vì tôi biết một ngôn ngữ trông như thế nào,
tôi có thể nhận biết ngôn ngữ khác
thậm chí ngay cả khi tôi không quen thuộc với chúng.
Một bức hình trông như thế này,
nhưng một clip nghệ thuật lại trông như thế này.
Mật mã trong điện thoại của bạn sẽ trông giống như vậy đây,
nhưng mật mã trong chiếc máy tính lại như thế này.
Bộ não của chúng ta có thể nhận ra được những hình ảnh này
theo cách mà chúng ta chưa từng biết
từ việc nhìn vào dãy những con số 1-0.
Nhưng chúng ta thực sự chỉ ở trên bề mặt
của thứ mà chúng ta có thể tiếp cận.
Chúng ta chỉ bắt đầu để mở khóa những khả năng
trong bộ não của chúng ta để xử lý thông tin thị giác.
Nếu chúng ta lấy khái niệm tương tự và giải thích chúng
trong không gian ba chiều,
chúng ta tìm thấy cách hoàn toàn mới để làm những thông tin có nghĩa.
Trong vài giây, chúng ta có thể chọn ra những hình ảnh này,
ta nhìn thấy chúng đi qua và liên kết với những đoạn mã.
Ta có thể nhìn thấy khối lập phương liên kết với văn bản.
Ta thậm chí có thể lấy ra những hiện vật trực quan nhỏ nhất.
Những thứ mà chúng ta sẽ phải mất hàng tuần,
hàng tháng để tìm ra trong những con số 0-1 kia,
thì ngay lập tức thấy rõ ràng
trong một số loại của trừu tượng thị giác,
và chúng ta tiếp tục để đi sâu vào chúng
và đưa thêm nhiều thông tin vào hơn nữa,
những gì chũng ta thấy là chúng ta đang xử lý
hàng tỉ con số 0 và 1
chỉ trong vài giây
dựa bằng cách bộ não của chúng ta được thiết kế
để phân tích hình ảnh.
Điều này thật là tuyệt và hữu ích,
điều đó nói lên rằng đó chính là những gì tôi đang tìm kiếm.
Ở điểm này, dựa trên những hình ảnh trực quan,
tôi có thể tìm thấy mật mã trên chiếc điện thoại.
Nhưng nó không đủ để phá hủy cục pin.
Điều tiếp theo tôi cần để tìm ra mật mã
là kiểm soát cục pin, nhưng chúng ta trở lại
với vấn đề mũi kim trong đống kim tiêm.
Mã kia trông khá giống với tất cả những mã khác
trong hệ thống.
Vì thế mà tôi không thể nào tìm ra đâu là mã kiểm soát cục pin,
nhưng có nhiều thứ cũng tương tự nhau như thế.
Bạn có đoạn mã kiểm soát màn hình,
kiểm soát những nút nhấn, kiểm soát micro,
thậm chí nếu như tôi không thể tìm thấy mật mã cho cục pin,
thì tôi vẫn tìm thấy được
một trong số chúng.
Bước tiếp theo trong quá trình phân tích hệ nhị phân của tôi
là tìm kiếm những mẩu thông tin
tương tự nhau.
Thực sự rất khó để làm ở cấp độ nhị phân,
nhưng nếu chúng ta cắt nghĩa những điểm giống nhau này thành sự trừu tượng trong thị giác,
thì tôi thậm chí không cần phải ngồi lọc từng dãy dữ liệu như thế này.
Tất cả những gì tôi phải làm là chờ đợi cho hình ảnh sáng lên
để nhìn xem khi nào thì tôi có được những mảnh giống nhau.
Tôi lần theo những điểm tương tự nhau giống như những manh mối
để tìm chính xác thứ mà tôi đang tìm kiếm
Tại thời điểm này của quy trình,
tôi đã đặt mật mã
chịu trách nhiệm cho việc kiểm soát cục pin,
nhưng nó vẫn chưa đủ để làm cục pin phát nổ.
Mảnh ghép cuối cùng của trò chơi
đang được hiểu là làm thế nào cái mật mã đó
kiểm soát được pin của bạn.
Về điều này, tôi cần chỉ ra
mối quan hệ rất chi tiết, không dễ mô tả
trong hệ nhị phân,
người khác rất khó để làm
khi nhìn vào dãy những con sô 0 và số 1.
Nhưng nếu chúng ta chuyển những thông tin này
thành một hình tượng vật lý,
chúng ta có thể ngồi lại và để cho vỏ não thị giác của chúng ta làm những công việc khó khăn còn lại.
Nó có thể tìm thấy tất cả mọi hình ảnh chi tiết,
những mảnh ghép quan trọng, cho chúng ta.
Nó có thể tìm ra một cách chính xác những mảnh ghép của mật mã
làm việc với nhau như thế nào để kiểm soát cục pin.
Tất cả những điều này có thể được hoàn thành trong vài giờ,
trong khi quá trình tương tự
sẽ phải mất vài tháng như trước đây.
Tất cả đều hoàn hảo
trong một lý thuyết làm nổ tung chiếc điện thoại của tên khủng bố.
Để tìm ra liệu
nó có hoạt động
như công việc tôi vẫn
làm mỗi ngày không.
Vậy nên tôi đã chơi đùa với những khái niệm tương tự
với những dữ liệu mà tôi đã nhìn thấy trước đây,
và tôi cố gắng để tìm
một mảnh ghép mật mã cụ thể, chi tiết
bên trong những mảnh ghép của những dãy nhị phân khổng lồ kia.
Và tôi nhìn ở cấp độ này,
nghĩ rằng tôi đang tìm đúng thứ mình muốn,
chỉ để thấy điều này không có
sự kết nối như tôi dự kiến
cho cái mật mã mà tôi đang tìm kiếm.
Thực tế, tôi không chắc nó là gì,
nhưng khi tôi lùi lại một cấp
và nhìn vào những điểm giống nhau của những mật mã
tôi thấy , nó không có sự tương đồng
như bất cứ mật mã nào từng tồn tại trước đây.
Tôi thậm chí không thể nhìn vào cái mật mã
Thực tế, từ bức hình này,
tôi có thể nói, nó không phải là mật mã.
Đây là hình ảnh của một vài thể loại.
Và từ đây, tôi có thể thấy,
nó không chỉ là một hình ảnh, nó là một bức hình.
Bây giờ, tôi biết nó là một bức hình,
Tôi đã có hàng tá những kỹ thuật cắt nghĩa hệ nhị phân
để hình dung và hiểu được thông tin,
vì thế mà trong vài giây, chúng ta có thể có thông tin,
đẩy nó qua hàng chục những kỹ thuật cắt nghĩa trục quan khác
để tìm ra chính xác thứ chúng ta đang tìm.
Tôi thấy
nó vẫn là một con mèo con.
Tất cả những thứ này được kích hoạt
bởi vì chúng ta có thể tìm thấy một cách
để giải thích một vấn đề khó
một cái gì đó mà bộ não của chúng ta làm việc rất tự nhiên.
Vậy nó có nghĩa là gì?
Với những con mèo con, nó có nghĩa là
chẳng có gì ẩn dấu đằng sau những con số 0 và số 1.
Với tôi, đó có nghĩa là không cần lãng phí thêm cuối tuần nào nữa.
Với những người nghiên cứu mạng, đó nghĩa là chúng ta có cách mới
để giải quyết những vấn đề tưởng chừng như không thể.
Điều đó cũng có nghĩa là chúng ta có một thứ vũ khí mới
trong công cuộc phát triển của cuộc chiến tranh mạng,
nhưng với tất cả chúng ta,
nó có nghĩa là những kỹ sư nghiên cứu mạng máy tính
bây giờ đã có khả năng để trở thành người trả lời đầu tiên
trong những tình huống khẩn cấp.
Khi mà mỗi giây đều quý giá,
tức là chúng ta đã mở khóa để ngăn chặn những kẻ xấu.
Cảm ơn.
(Vỗ tay)