Chu kỳ hành kinh.
Máu.
Kinh nguyệt.
Thô tục.
Bí mật.
Bị che dấu.
Tại sao?
Một chu kỳ sinh học tự nhiên
mà mỗi bạn gái và mỗi phụ nữ
phải trải qua hàng tháng
trong suốt khoảng phân nửa cuộc đời họ
Một hiện tượng mà rất quan trọng
có liên quan đến sự sống và
sự duy trì nòi giống của chúng ta.
Tuy nhiên chúng ta lại coi đó
là một điều cấm kỵ.
Chúng ta cảm thấy ngượng nghịu
và xấu hổ khi nói về điều này.
Khi tôi bị hành kinh lần đầu tiên,
Tôi được bảo rằng
phải giữ bí mật với người khác
thậm chí là với anh và bố tôi.
Sau đó khi đề tài này xuất hiện
trong sách giáo khoa,
giáo viên dạy môn sinh học
bỏ qua chủ đề này.
(Cười)
Bạn biết tôi học được gì
từ điều này không?
Tôi đã học được rằng
nó thực sự xấu hổ khi nói về điều này.
Tôi đã học cách cảm thấy xấu hổ
về cơ thể mình.
Tôi đã học cách không để tâm đến nó
để hợp với khuôn phép.
Nghiên cứu ở nhiều nơi trên Ấn Độ
cho thấy rằng ba trong mỗi mười bé gái
không có hiểu biết về kinh nguyệt
ở chu kỳ đầu tiên.
Và ở nhiều nơi ở Rajasthan
con số này lên tới chín trên mười bé gái
không hiểu biết về nó.
Bạn sẽ ngạc nhiên khi biết
phần lớn các bé gái mà tôi
đã từng trò chuyện
không biết gì về kinh nguyệt
ở chu kỳ đầu
nghĩ rằng họ bị bệnh bạch cầu
và họ sẽ chết sớm.
Vệ sinh lúc hành kinh là một rủi ro lớn
cho sự sinh sôi của
các căn bệnh viêm nhiễm
Tuy nhiên ở Ấn Độ, chỉ khoảng 12%
các bé gái và phụ nữ
sử dụng cách hợp vệ sinh
trong chu kỳ của họ
Nếu bạn làm một phép toán,
88% bé gái và phụ nữ sử dụng
những cách không hợp vệ sinh
trong chu kỳ của họ
Tôi là một trong số đó.
Tôi lớn lên ở một thị trấn nhỏ
tên là Garhwa, ở Jharkhand,
nơi mà thậm chí chỉ mua băng vệ sinh
cũng bị coi là đáng hổ thẹn.
Nên khi tôi bắt đầu hành kinh,
Tôi phải sử dụng những mảnh vải cũ.
Và sau mỗi lần dùng tôi phải giặt
để sử dụng lại
Nhưng để giữ chúng,
Tôi phải giấu và để nó
ở nơi tối tăm, ẩm thấp
nhờ đó không ai biết được
tôi đang hành kinh
Sau nhiều lần giặt
mảnh vải trở nên thô ráp
khiến tôi thường xuyên bị mụn nhọt
và viêm nhiễm.
Tôi đã dùng nó trong năm năm
cho tới khi tôi rời khỏi nơi đó.
Một vấn đề nữa mà tôi gặp phải
là sự cấm đoán của xã hội
đặt lên những bạn gái khi họ hành kinh.
Tôi nghĩ tất cả các bạn nhận thức được
điều này
nhưng tôi vẫn liệt kê ở đây
để cho số ít những người không biết.
Tôi đã từng không được phép động vào
hay ăn rau trộn.
Tôi không được ngồi ghế sofa hay
giường của các thành viên trong gia đình
Tôi phải giặt ga giường sau mỗi kì kinh,
dù nó có bị bẩn hay không.
Tôi được cho là dơ bẩn
và bị cấm không được đến đền thờ
hay động vào bất kỳ đồ vật nào
liên quan đến thần linh
Bạn sẽ tìm thấy những biển báo ngoài đền
cấm không cho bé gái và phụ nữ
đang hành kinh vào trong
Trớ trêu thay,
phần lớn, chính những người phụ nữ lớn hơn
lại áp đặt những điều cấm đoán này
lên những cô gái trẻ hơn trong gia đình
Sau đó, họ lớn lên với sự chấp nhận
điều cấm này như một lẽ thường.
Và nếu không có sự can thiệp nào,
nó sẽ là một điều lạ lẫm và
là nhận thức sai
truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Trong nhiều năm
làm việc trong lĩnh vực này,
Tôi đã từng nghe nhiều câu chuyện
về những bạn gái phải ăn và
rửa bát của họ riêng.
Họ không được tắm
trong suốt kỳ kinh nguyệt,
và ở nhiều gia đình
họ còn bị tách biệt khỏi người nhà.
Khoảng 85% bé gái và phụ nữ ở Ấn Độ
sẽ làm theo những hủ tục cấm đoán này
mỗi tháng ở chu kỳ của họ
Bạn có tưởng tượng được
điều này ảnh hưởng
tới lòng tự trọng và tự tôn
của một bé gái thế nào không?
Tổn thương về mặt tâm lý
mà điều này gây ra
ảnh hưởng đến tính cách của họ
thành tích học tập
và các mặt khác trong
những năm đầu trưởng thành của họ
Tôi đã phải làm theo
những hủ tục ấy trong suốt 13 năm,
đến khi tôi có cuộc trò chuyện
với bạn mình, Tuhin,
đã thay đổi nhận thức của tôi
về kinh nguyệt mãi mãi.
Năm 2009, Tuhin và tôi đang học
lớp đào tạo sau đại học về thiết kế
Chúng tôi đã yêu nhau sau đó
và tôi đã rất thoải mái trò chuyện
về kỳ kinh nguyệt với anh ấy.
Tuhin biết rất ít về nó.
(Cười)
Anh ấy ngạc nhiên khi biết
con gái phải chịu những cơn đau
và có kinh hằng tháng
(Cười)
Phải.
Anh ấy bị sốc khi biết
về sự cấm đoán đặt lên những bé gái
và phụ nữ khi họ hành kinh
bởi chính gia đình và xã hội họ.
Để giúp tôi về những cơn co thắt,
anh ấy lên mạng tìm hiểu về kinh nguyệt
Khi anh ấy nói cho tôi,
Tôi nhận thấy rằng mình cũng
biết rất ít về điều này.
Và tất cả niềm tin của tôi
trở nên hoang đường.
Đó là lúc chúng tôi tự hỏi:
Nếu chúng tôi, được giáo dục tốt,
nhưng lại ít hiểu biết về kinh nguyệt,
thì sẽ có hàng triệu bạn gái ngoài kia
cũng sẽ như vậy.
Để học --
để hiểu về vấn đề này rõ hơn,
Tôi đã dành một năm
để nghiên cứu về sự thiếu hiểu biết này
và nguyên nhân đằng sau.
Trong khi mọi người tin
rằng sự thiếu hiểu biết và
quan niệm sai lầm này
là một hiện tượng phổ biến ở nông thôn
trong quá trình nghiên cứu
Tôi nhận ra rằng đây
cũng là hiện tương phổ biến ở thành thị.
Và ở cả tầng lớp trí thức tại đây.
Khi nói chuyện với nhiều bậc phụ huynh
và giáo viên,
Tôi nhận ra rằng phần lớn họ thực sự
muốn giáo dục cho bé gái về kỳ kinh nguyệt
trước khi họ bước vào giai đoạn này.
Và --
nhưng họ không có biện pháp đúng đắn.
Và bởi vì điều này vẫn là điều cấm kỵ,
họ cảm thấy lo lắng, xấu hổ khi nói về nó.
Kinh nguyệt xuất hiện ở các bé gái
đang học lớp sáu và bảy,
nhưng chương trình giảng dạy của chúng ta
chỉ dạy chúng về chu kỳ này
khi chúng học lên lớp tám và chín.
Và bởi vì nó là một điều cấm kỵ,
giáo viên vẫn bỏ qua chủ đề này.
Nên trường học không dạy
những bạn gái về nó.
bố mẹ không nói về nó.
Vậy thì những bé gái phải làm sao?
Hai thập kỷ trước và bây giờ --
không có gì thay đổi
Tôi đã chia sẻ những gì tôi tìm được
với Tuhin và chúng tôi tự hỏi:
Nếu chúng tôi có thể tạo thứ gì đó
mà có thể giúp bạn gái
hiểu hơn về kinh nguyệt --
thứ để giúp phụ huynh và giáo viên
có thể trò chuyện một cách thoải mái
với những bé gái?
Trong suốt quá trình nghiên cứu
Tôi đã tập hợp rất nhiều câu chuyện.
Các câu chuyện này viết về kinh nghiệm
của bạn gái trong chu kỳ của họ.
Những câu chuyện này làm cho
nhiều bạn gái tò mò và thấy thú vị
khi nói chuyện về kinh nguyệt
với nhóm bạn thân của mình.
Đó là điều chúng tôi mong muốn.
Chúng tôi muốn thứ gì đó
khiến bạn gái tò mò
và thúc đẩy họ tìm hiểu về nó.
Chúng tôi muốn sử dụng các câu chuyện
để dạy bạn gái về kỳ kinh nguyệt.
Nên chúng tôi đã làm một bộ truyện tranh,
nơi mà các nhân vật hoạt hình
nói về những câu chuyện của họ
và qua đó giáo dục bạn gái về
kinh nguyệt một cách vui vẻ và hấp dẫn.
Để tượng trưng cho những bạn gái ở
từng giai đoạn khác nhau của tuổi dậy thì,
chúng tôi có ba nhân vật.
Pinki, là người chưa có hiểu biết
về chu kỳ của mình,
Jiya đã có chút kiến thức về điều này
từ minh họa qua sách vở
và Mira là người am hiều nhất
về kỳ kinh nguyệt của mình.
Còn có một nhân vật thứ tư, Priya Didi.
Nhờ cô ấy, bạn gái hiểu hơn về nhiều
khía cạnh của quá trình trưởng thành
và cách giữ vệ sinh trong mỗi chu kỳ.
Khi soạn quyển sách này, chúng tôi đã lo
rằng những tranh minh họa trong đó
sẽ bị phản đối
và bị cho là nhay cảm về văn hóa.
Trong giai đoạn thử nghiệm bản đầu tiên,
chúng tôi thấy các bé gái rất thích nó.
Họ rất hứng thú khi đọc
và khi biết thêm nhiều điều về
chu kỳ của mình.
Phụ huynh và giáo viên
cảm thấy thoải mái khi nói về điều này
với các bé gái nhờ quyến truyện,
và đôi lúc thậm chí cả các bạn trai
cũng thích đọc nó.
(Cười)
(Vỗ tay)
Quyển truyện tranh đã giúp chúng ta
tạo ra một môi trường
nơi mà kinh nguyệt
không còn là một điều cấm kỵ.
Rất nhiều tình nguyện viên đã dùng
cuốn truyện này để dạy cho các bé gái
để cải thiện nhận thức về kinh nguyệt tại
các buổi hội thảo tại nhiều nơi ở Ấn Độ.
Và một trong số họ đã lấy cuốn truyện
để dạy cho những tu sĩ trẻ
và đem nó đến tu viện ở Ladakh.
Chúng tôi cho ra phiên bản cuối cùng
của cuốn truyện "Menstrupedia Comic"
và xuất bản vào tháng chín năm ngoái.
Và cho đến nay,
hơn 4,000 bạn gái đã được dạy
cùng với cuốn truyện ở Ấn Độ và --
(Vỗ tay)
Cảm ơn.
(Vỗ tay)
Và 10 quốc gia khác trên thế giới.
Chúng tôi đang dịch nó
sang nhiều ngôn ngữ khác nhau
và liên kết với các tổ chức địa phương
để quyển sách trở nên gần gũi hơn
với các quốc gia khác.
15 trường học ở nhiều nơi trên Ấn Độ
đã cho quyển sách vào chương trình học
để dạy cho các bé gái về kinh nguyệt.
(Vỗ tay)
Tôi rất ngạc nhiên khi thấy
các tình nguyện viên,
mỗi cá nhân, phu huynh,
giáo viên, hiệu trưởng,
đã cùng chung tay
và giúp cho cộng đồng nhận thức rõ hơn
về kinh nguyệt,
đảm bảo rằng nhũng bé gái
sẽ được học về điều này khi đến tuổi
và giúp phá bỏ điều cấm kỵ này.
Tôi mơ về một tương lai mà kinh nguyệt
không còn là một điều đáng nguyền rủa,
không còn là một căn bệnh,
mà là một thay đổi đáng hoan nghênh
trong cuộc đời của mỗi bé gái.
Và tôi muốn --
(Vỗ tay)
Và tôi muốn kết thúc
với một yêu cầu nhỏ với tất cả
các bậc phụ huynh ở đây.
Gửi các bậc cha mẹ,
nếu các bạn thấy xấu hổ
khi nói về kinh nguyệt,
thì con gái của bạn cũng sẽ vậy.
Vậy làm ơn hay suy nghĩ tích cực về nó.
(Cười)
Cảm ơn.
(Vỗ tay)